“Ha hả, nếu như Minh Đế đại nhân thực sự còn sống, như vậy tự nhiên ta sẽ không. Thế nhưng, Cửu Xá! nếu như ngươi muốn mượn danh nghĩa Minh Đế đại nhân, tưởng độc bá Cửu U giới, lão phu sẽ không cho ngươi được như ý.” Lão giả áo đen lơ lửng phía trên U Minh lạnh nhạt nói. mái tóc bạc của lão giả này buông xoã xuống vai, khuôn mặt hồng hào, đôi mắt đen sáng, khiến người khác có cảm giác tiên phong đạo cốt, thâm sâu không thể lường.
“Ai trong ngũ hành đều biết, lúc trước Minh Đế cùng với bốn vị đế vương còn lại đã tan biến, nhưng ngươi lại đồn đại Minh Đế trở về. Ngươi có dụng ý gì?” Lão giả áo đen lơ lửng phía trên Địa Chước lạnh lùng nói. Lão giả này sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt nhăn nheo, khiến người khác cảm giác lão với lão giả lúc trước vừa vặn tương phản, dường như lão giả này đã thò nửa bước chân vào quan tài vậy.
Hai lão giả xuất hiện, khiến Địa Chước, U Minh chấn động, vui mừng, cùng ngẩng đầu nhìn lên trên không, mắt loé sáng, vô cùng kích động.
Hai vị lão giả là U hoàn, Địa Viêm, khai sơn tổ sư của U phủ, Địa Linh tông.
Đám đệ tử của ba thế lực lớn ngây dại nhìn hai vị lão giả trên không. Bọn chúng dù không biết sự tình cũng có thể đoán được thân phận của hai lão giả. Cả bọn vô cùng kích động, có thể nhìn thấy hai lão giả này, là vinh hạnh lớn lao của bọn hắn a.
“U Hoàn, Địa Viêm, ngươi cho rằng Cửu Xá ta có lá gan để mượn danh nghĩa của Minh Đế sao? Minh Đế đã trở về, đây là điều không thể phủ nhận.” Cửu Xá nhíu mày, lạnh nhạt nói.
“Như vậy, không rõ Minh Đế đang ở nơi nào? U Hoàn muốn tạ ơn Minh Đế lúc trước đã có công chỉ điểm.” Lão giả tiên phong đạo cốt chính là U Hoàn, cung kính nói. Ánh mắt lão ngầm mang theo vẻ tôn kính cùng cảm kích.
Cửu Xá nghiêm mặt, nhìn chằm chằm U Hoàn, hừ lạnh nói: “U Hoàn, ngươi không tin lão phu?”
“Ha hả, Cửu Xá, lão phu chỉ thầm nghĩ cảm tạ Minh Đế mà thôi. Còn có tin hay không tin ngươi không có quan hệ.” U Hoàn dửng dưng cười nói. Lời nói hờ hững của lão khiến người khác cảm nhận được sự tự tin bên trong.
Đám Tán Tu của thành Cửu U đã bỏ ý định tìm cách chạy trốn, thay vào đó đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm trên không trung. Lần này cao thủ cấp cao của Cửu U giới hội tụ, đây là cơ hội nghìn vạn năm khó gặp a, có thể gặp được cường giả như vậy, là vinh hạnh của bọn hắn a.
Cửu Xá hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm U Hoàn nói: “Minh Đế hiện đang trong phủ bế quan. Đến lúc, ngươi có thể bái kiến. Có điều, ta khuyên các ngươi hãy về liên minh Cửu Minh đi. Minh Đế trước khi bế quan cũng đã nói qua.” Cửu Xá nói, ngầm uy hiếp, khiến hai lão quái vật U Hoàn, Địa Viêm ngưng thần, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
U Minh không dám thở mạnh. Sư tôn của họ đã bế quan vô số năm, cho dù đã lâu không xuất hiện a. Mà lúc này, bọn họ xuất quan, là bởi trong lòng bọn họ có điều ưu tư, dù sao, sự mãnh mẽ của Minh Đế đã thấm vào xương tuỷ bọn họ. Từ khi bọn họ còn nhỏ đã thấy được dáng dấp uy phong của Minh Đế, hình ảnh khi đó vẫn ảnh hưởng đến nay.
“Đã như vậy, , khi Minh Đế xuất quan, Địa Linh tông của ta sẽ quy thuận.” lão giả già nua phía trên Địa Chước mở miệng nói, giọng điệu bình thản nhưng lại có phần uy nghiêm mạnh mẽ.
“A? Như vậy các ngươi nhất định không đồng ý quy thuận?” Cửu Xá nhướng mày, cười lạnh nói. Hắn bước ra phía trước một bước, khí thế ầm ầm bạo phát ra, khiến không gian nửa bầu trời phía sau lưng cộng hưởng vang lên những tiếng chấn động ầm ầm.
Lúc này, cường giả cương thánh của ba thế lực lớn ở U phủ đã có tám vị, mà liên minh Cửu Minh là sáu vị. Thế nhưng tất cả đều là trên cương thánh địa giai, ngoại trừ U Hoàn, Địa Viêm ra, đám người còn lại căn bản không uy hiếp được bọn họ. Lúc này đánh một trận, liên minh Cửu Minh vẫn là chiếm thế thượng phong.
“Cửu Xá, nếu như thật muốn chiến đấu, cho dù lão phu không địch lại. Thế nhưng thế lực liên minh Cửu Minh của ngươi cũng đã bị thương nặng. Nếu lão phu không suy đoán nhầm thì những tiểu bối này đều mà người ngươi bồi dưỡng mấy năm nay? Lúc trước Minh Đế mang theo cao thủ của Liên minh Cửu Minh tiến quân vô thượng giới rồi biến mất. Hơn nữa, e rằng Minh Đế lúc này cũng bị thương nặng. Thực lực cũng không còn mạnh như trước đây rồi a?” U Hoàn cười nhạt nói, khuôn mặt hồng nhuận hiện ý cười, nhưng lời nói sắc bén khiến Cửu Xá căng thẳng.
Cửu Xá trầm ngâm, lời U Hoàn nói chính là nỗi lo lắng của hắn. Tuy rằng mười năm trước Minh Đế chiếm dụng thân thể của tiểu tử kia, thế nhưng Cửu Xá hiểu rõ Minh Đế muốn khôi phục tu vi căn bản năm xưa không phải mười năm là đủ. Tuy rằng nhìn lúc này đám đệ tử phía sau chiến ý mười phần, thế nhưng đối với toàn bộ lực lượng Liên minh Cửu Minh a, Cửu Xá không khỏi nghĩ tới Liên minh Cửu Minh rất nhiều năm trước. Khi đó, đạo tiên, cương tiên nhiều không đếm xuể, cương thánh cũng có trên trăm vị. Làm gì có chỗ cho tiểu tử cương đế thiên giai?
Sau đó, Cửu Xá cười lạnh nói: “Minh Đế tuy rằng bị thương nặng, thế nhưng ngài vẫn mạnh như trước, không phải ta hay ngươi có thể chống đối. Nếu như ngươi thực sự cho rằng Minh Đế đã không bằng lúc trước, ngươi hãy thử xem.”
“Tiểu tử U Hoàn đúng là người lắm mưu trí xưa kia bản đế vẫn tán thưởng, lời lẽ sắc bén, hắn đã đem toàn bộ sự thật nói ra cả.” Trong đầu Lôi Cương đột nhiên vang lên tiếng nói của Minh Đế. Lôi Cương động tâm, không nói gì, nhìn không trung suy nghĩ.
“Tiểu tử, để bản đế giải quyết.” Minh Đế tiếp tục nói, giọng nói ngầm cầu xin. Lôi Cương nhướng mày, đáp ứng.
Hai bên người ngựa đang giương cung bạt kiếm, một thân ảnh chậm rãi bay lên không trung, lơ lửng ở giữa, khiến vô số Tán Tu cùng cao thủ hai bên đều chau mày.
“Cương Ma?” Thiên Uy thấy người phía trước chính là Lôi Cương, nhịn không được kêu lên.
U Minh, Địa Chước nhíu mày, nhìn chằm chằm Lôi Cương không hiểu suy nghĩ điều gì.
“Cương Ma thống lĩnh định làm gì?” Đồng Sư cũng kinh ngạc kêu lên.
“Cương Ma thống lĩnh, đây là…” Chỉ San ở dưới tường thành đỏ mặt rồi lập tức chuyển sang trắng bệch, run rẩy, lẩm bẩm nói. Long Nghĩa đứng bên cạnh nghe nói, ánh mắt khác thường, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lôi Cương trên không. Một lúc sau, hắn mới lạnh nhạt nói: “Chỉ San cô nương, đây là Cương Ma thống lĩnh sao? Lúc này còn dám bay đến đây, không phải là tự tìm đến chỗ chết sao?”
Mà hai lão giả U Hoàn, Địa Viêm lúc đầu còn nghi hoặc, đột nhiên đều ngưng thần. Đặc biệt, Cửu Xá thấy Lôi Cương, liền kích động, lùi vài bước, hai vị lão giả trong nháy mắt trở nên tái nhợt.
“Cương Ma thống lĩnh còn không mau qua đây?” Thiên Uy nhướng mày cao giọng quát. Thế nhưng nhận thấy Lôi Cương căn bản không có chút động thái nào, khiến hắn nhíu mày, nhận thấy có điểm dị thường.
“Cương Ma thống lĩnh? Đây là Cương Ma thống lĩnh?” Không ít Tán Tu đều kinh ngạc, mà trong đoàn người, Khoát Dục, Quân Thắng, đặc biệt là Khoát Dục, nếu như Lôi Cương có mệnh hệ gì, người thứ nhất chết chính là hắn a.
“Ta xem Cương Ma thống lĩnh chán sống rồi. Lúc này lại dám làm như vậy.” Không ít Tán Tu đều cười nhạo.
“U Hoàn? Địa Viêm?” “Lôi Cương” lạnh lùng nói.
“To gan.” Một gã cao thủ đạo thánh hoàng giai của U phủ lạnh giọng quát, cả người khí thế ầm ầm phát ra chỉ Lôi Cương.
“Ư hừ…” Tên cường giả này kêu lên đau đớn, nháy mắt mặt mày tái nhợt, lùi vài bước, kinh hãi, không thể tin được trừng mắt nhìn Lôi Cương.
“U Hoàn”
“Địa Viêm”
“Bái kiến Minh Đế” U Hoàn, Địa Viêm cùng đứng lên, quỳ một gối xuống đất, cung kính hướng Lôi Cương quỳ lạy nói. Trong giọng nói ngầm run, có thể thấy bọn họ lúc này đang khiếp sợ cùng kinh hãi.
Mỗi một cử động của U Hoàn, Địa Viêm như thả một quả bom vào đám người. Rất nhiều cao thủ đều khiếp sợ vạn phần, càng không tin vào tai mình. Tổ sư hai thế lực lớn U phủ, Địa Linh tông lại quỳ lạy trước Cương Ma thống lĩnh? Nhưng lại gọi hắn là Minh Đế?? Cương Ma hay Minh Đế? Minh Đế hay Cương Ma? Làm sao có thể?
U Minh, Địa Chước, Thiên Uy, Đồng Sư, cùng với U Thiên càng khiếp sợ hơn nữa. U Minh vội vã thấp giọng nói: “Sư tôn, hắn là Cương Ma, Cương Ma thống lĩnh của thành Phụng thiên, không phải là Minh Đế.”
“Đúng vậy, sư tôn, hắn không phải Minh Đế, là tiểu tử Cương Ma.” Địa Chước ở một bên cao giọng nói.
Cửu Xá kích động, thế nhưng cũng không nói một câu. Bọn họ hiểu rõ, lúc này trước mặt người này, căn bản là bọn họ không cần nhúng tay. Nếu như nhúng tay vào, trái lại lại khiến ngài tức giận.
“Minh Đế? Cương Ma thống lĩnh? Làm sao có thể?” Chỉ San thối lui vài bước, tay phải che đôi môi đỏ mọng không thể tin được, lẩm bẩm nói. Mà Long Nghĩa bên cạnh càng trắng bệch.
“U Minh, to gan, còn không qua bái kiến Minh Đế.” U Hoàn không nghe lời U Minh nói, mà ánh mắt sắc bén khẽ nhìn U Minh quát khẽ nói.
U Minh tuy rằng kinh ngạc, thế nhưng cảm nhận được ánh mắt U Hoàn, trong lòng đấu tranh một hồi, rồi hướng phía Lôi Cương quỳ lạy, cứng ngắc nói: “U Minh bái kiến Minh Đế.”
Mà lúc này, Địa Chước sửng sốt, nhìn ánh mắt sư tôn Địa Viêm, do dự một lát, cũng quỳ lạy xuống.
“Miễn lễ, U tiểu tử, như lời ngươi nói, bản đế đã sớm không còn là Minh Đế khi trước, chỉ là một kẻ thần hồn bị thương nặng mà thôi.” Lôi Cương cất giọng già nua nói. Khuôn mặt hiện lên vẻ cô đơn, vốn là Minh Đế, lúc này chỉ là người bị nhốt mà thôi.
“Minh Đế, U Hoàn nguyện ý cùng U phủ quy thuận Liên minh Cửu Minh” Lời Minh Đế vừa nói khiến U Hoàn run lên sợ hãi. Mà Địa Viêm cũng là quá sợ hãi, cao giọng nói: “Địa Viêm nguyện ý cùng Địa Linh tông quy thuận Liên minh Cửu Minh.”
Bọn họ hiểu rất rõ Minh Đế, lúc Minh Đế nhượng bộ mới là lúc cần cẩn thận. Ngươi có muốn đề phòng, e rằng, chưa nói xong một câu, đã chết không toàn thây rồi. Bọn họ cũng thầm nghĩ: “Thì ra là thần hồn bị thương nặng, thế nhưng cương thần cùng cương thánh cũng khác biệt a. Đợi đến lúc ngươi khôi phục lại chính là lúc diệt vong a.”
Minh Đế cô đơn cười, suy nghĩ của U Hoàn, Địa Viêm làm sao hắn không hiểu rõ, lão thở dài nói: “Đứng lên đi. Hai người các ngươi đều rất tốt, đạt được cương thánh, đạo thánh thiên giai, chỉ cần có thời gian là có cơ hội tiến lên cương thần, đạo thần.”
U Hoàn cùng Địa Viêm nhìn nhau, hít một hơi thật sâu, chậm rãi đứng lên, không hề còn chút uy nghiêm một cường giả của mình? Hai người đứng trên không trung, cũng cung kính vô cùng.
Mấy người U Minh ngây dại nhìn tất cả. Bọn họ lúc này không thể tiếp nhận được, Cương Ma đã trở thành Minh Đế. Minh Đế hay Cương Ma?