Ở sâu trong Thành Cửu U.
Thế lực của Liên minh Cửu U. Mặc dù ở bên trong thành nhưng toàn bộ thành bị một bức tường cao đến mười trượng phân cách thành hai nửa, mà trong vòng tường thành chính là nơi ẩn chứa thực lực thật sự của Liên minh Cửu U. Các cao thủ của Liên minh Cửu U rất ít khi đi ra đi vào, có hai gã cao thủ đứng trấn ở cửa lớn của thành. Trong tường thành có một vòng kết giới bao phủ, thần thức không có cách nào do thám bên trong.
Hôm đó, hai gã nam tử khôi ngô mặc áo đen, mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy người đang đi đến phía trước.
Lúc này một gã nam tử mặc áo vải thường vội vã đi tới chỗ hai người, ánh mắt hai người nghiêm lại, ngầm mang theo vẻ đề phòng.
“Đứng lại, đây là cấm địa của Thành Cửu U, không phải đệ tử của Liên minh Cửu U thì không được đi vào.” một gã nam tử ánh mắt lạnh lùng trầm giọng nói.
“Ta biết, hai vị đại ca, ta có việc gấp muốn gặp tiểu thư Long Âm.” sắc mặt gã nam tử cực kỳ lo lắng nói.
Hai gã nam tử áo đen nhìn nhau, có vẻ chần chừ, lập tức một gã hỏi: “Tiểu thư Long Âm là người ngươi muốn là gặp được sao, quay về nơi ngươi xuất phát đi.” giọng nói của tên nam tử áo đen trở nên lạnh lùng,
“Một người tên Từ Lệnh nhờ ta tới đây.” nam tử vội vàng nói.
Hai tên nam tử sửng sốt, hiển nhiên bọn họ biết Từ Lệnh. Dù sao bên ngoài đồn đại Từ Lệnh và tiểu thư Long Âm có quan hệ thân thiết, bọn họ cũng có nghe qua, sau một lát chần chừ, gã nam tử cao hơn nói: “Ngươi có tín vật gì của y không?” ngữ khí rõ ràng chậm lại rất nhiều.
Tên nam tử mặc áo vải thường hai mắt dại ra, lắc đầu nói: “Không có, ta từ khu phía Tây Cửu U giới cách đây một trăm nghìn dặm gặp một người tên là Từ Lệnh. Y chỉ nhờ ta nói với Tiểu thu Long Âm một câu, nhìn dáng vẻ của y trông rất sốt ruột, y nói tiểu thư Long Âm sẽ trả thù lao cho ta.
Hai gã nam tử nhướng mày, lâm vào trầm tư.
Gã nam tử mặc áo vải thường nhìn hai người không có hành động gì lại nói: “Cùng với chấp sự Từ Lệnh còn có bốn người mặc áo đen, hình như trong đó có một người tên chấp sự Hành Luyện gì đó, nói là, nói là…”
“Nói cái gì?” tên nam tử lùn hơn vội vã ngẩng đầu nói.
Sau một lát do dự, gã nam tử mặc áo vải thường, mắt nhìn bốn phía, lấy tay vẫy vẫy hai người, hai gã nam tử áo đen nhìn nhau, sau một lát do dự đều tiến đến gần nam tử mặc áo vải.
Lúc này bỗng có một cơn gió thổi phất qua khiến hai gã nam tử sửng sốt, nhìn bốn phía không thấy ai, thì tiến đến trước mặt gã nam tử mặc áo vải thường.
“Nói là … hình như phía tây có mạch khoáng…” nam tử mặc áo vải nói úp úp mở mở.
Thân thể hai gã nam tử chấn động mạnh, khuôn mặt hiện lên vẻ khiếp sợ, tên nam tử cao hơn vội trầm giọng nói: “Giữ gã lại, đừng để gã trốn thoát, việc này rất quan trọng, ta sẽ đi thông báo cấp tốc.” Nói xong, tên nam tử liền phi vào trong tường thành.
Nam tử mặc áo vải sửng sốt, lập tức nói: “Các ngươi muốn…”
“Ở đây chờ đi!” tên nam tử áo đen lạnh nhạt nói.
Nam tử mặc áo vải mở trừng hai mắt nói: “Ngươi, các ngươi…” nói xong thân thể cấp tốc hướng phía bên ngoài thành bay ra, khi nam tử áo đen phản ứng lại thì người này đã nhập vào dòng người, tên nam tử áo đen rơi vào thế khó xử, gã không thể đi khỏi đó đành phải ở lại tại chỗ.
Lúc này Lôi Cương đang đi bộ ở chỗ sâu trong Thành Cửu U. Nam tử mặc áo vải thường lúc trước chính là Khoát Dục, tạo cơ hội cho Lôi Cương tiến nhập vào bên trong thành Liên minh Cửu U. Khi tiến nhập thành công, Lôi Cương phát hiện bên trong tường thành có một con đường lớn xuyên qua tâm, liếc mắt nhìn thì không thể thấy cuối đường, hai bên đường thì dầy đặc các kiến trúc. Lôi Cương quan sát tỉ mỉ, phát hiện kiến trúc ở đây còn cổ xưa hơn ở bên ngoài, cả đại điện khiến cho Lôi Cương có một cảm giác tang thương.
Thần thức Lôi Cương lộ ra, nhận biết những người trong các kiến trúc dầy đặc đó, thế nhưng không để Lôi Cương kịp nhận ra gì thì một khí thế kinh khủng đột ngột bao phủ lấy Lôi Cương, sắc mặt Lôi Cương kinh hãi, ánh mắt lóe lên, lẽ nào đã bị phát hiện rồi?
“Tiểu tử? Ngươi chính là đệ tử của mấy chấp sự kia sao? Chẳng lẽ không biết chỗ này không được dùng thần thức một cách lung tung sao?” một giọng nói hồn hậu vang lên, sắc mặt Lôi Cương tái đi, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, nhìn vào hư không.
Một lão nhân áo xám xuất hiện trước mắt Lôi Cương, ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt băng giá nhìn chằm chằm vào Lôi Cương.
Lôi Cương sửng sốt, nhìn lão nhân áo xám, vội vàng nói: “Tiền bối, tại hạ mới gia nhập Liên minh Cửu U chưa lâu, nên không biết, xin tiền bối thứ lỗi.”
“Mới ra nhập sao? Ngươi là đệ tử của chấp sự nào? Gần đây Liên minh Cửu U không tuyển nhận đệ tử.” Ánh mắt của lão nhân trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Lôi Cương.
Lôi Cương chấn động, sau một lát chần chừ nói: “Ta là đệ tử của chấp sự Hành Luyện, cách đây không lâu, chấp sự Hành Luyện ra ngoài có nhận đệ tử.”
“Hành Luyện sao?” lão nhân nhướng mày, sau một lát trầm tư mới nói: “Sau này ngươi phải nhớ kỹ, không được tùy tiện dùng thần thức, không thì kể cả Lực Thiên cũng không thể bảo vệ được ngươi.” giọng nói của lão nhân cao lên vài phần nói, nhưng vẫn chưa chịu đi khỏi đó mà quan sát Lôi Cương một lúc rồi nói: “Ngươi tên gì?”
“Ma Cương.” Lôi Cương thành thật đáp, trong lòng suy nghĩ không biết Lực Thiên là ai, Lôi Cương đoán là cấp trên trực tiếp của Hành Luyện, Liên minh Cửu U và Phụng Thiên giống nhau cũng chia thành các cấp.
“Ừm, không sai, người cũng không tệ, thảo nào tên tiểu tử Hành Luyện đó nhận ngươi. Ngươi có hứng thú đi cùng lão phu không?” Bỗng nhiên lão nhân đổi sắc mặt, tự nhiên trở nên ôn hòa, nhìn Lôi Cương nói.
Trong lòng Lôi Cương sửng sốt, cũng nhìn lại lão nhân, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc lão nhân này có ý gì, sau một lát, Lôi Cương lắc đầu nói: “Ta do chấp sự Hành Luyện đưa vào, phải được chấp sự Hành Luyện đồng ý đã.”
“Ha ha, tốt! Không sai, tiểu tử, lão phu rất hài lòng với ngươi, chỉ cần ngươi theo ta, lão phu liền cho ngươi làm tương đương với chấp sự, thế nào?” trong ánh mắt lão nhân tràn ngập vẻ tán thưởng.
Lôi Cương chần chừ trong chốc lát rồi lắc đầu nói: “Tiền bối, chấp sự Hành Luyện sẽ…”
“Lão phu là nhân vật quan trọng Cửu Xá, một mình y cũng không dám làm gì đâu.” lão nhân ngạo nghễ nói.
Lôi Cương vẫn lắc đầu, lão nhân sửng sốt, lập tức giọng nói trở nên lãnh đạm nói: “Tiểu tử, lão phu rất ít khi coi trọng ai, mà ngươi thì phi phàm, sau khi được mài giũa sau này sẽ có tiền đồ rất tốt, ngươi không nên bỏ lỡ.”
Trong lòng Lôi Cương cười khổ không ngừng, chủ yếu tới đây là để tìm Quân Thắng, cũng không muốn có quan hệ gì với Liên minh Cửu U. Chính mình đã hạ chấp sự Hành Luyện nên nắm chắc chấp sự Hành Luyện sẽ không xuất hiện nữa, không có khả năng trả lời, cho nên mới nói như vậy để từ chối. Vậy mà lão nhân vẫn chưa chịu buông tha, khiến Lôi Cương hơi bối rối. Lão nhân kia có thể nhận biết được thần thức của mình, hơn nữa trong cách nói lộ ra thân phận không tầm thường, mà nếu hắn cứ từ chối như vậy, sẽ khiến lão nhân thẹn quá thành giận, khi đó cũng bất lợi cho mình. Sau một hồi suy nghĩ, sắc mặt Lôi Cương hơi cứng nói: “Tất cả nghe theo lời tiền bối.”
Lúc này lão nhân mới hiện lên dáng vẻ tươi cười, hai mắt đánh giá Lôi Cương kỹ càng nói: “Ừ, lão phu thấy ngươi hơn hẳn người thường, mà lão phu vừa vặn gặp được một pháp quyết tu luyện, nếu như tu luyện đúng, như vậy Liên minh Cửu U chúng ta sẽ có thêm một cường giả. Đến lúc đó chỉ sợ cả Cương Ma của thành Phụng Thiên cũng không sánh được với ngươi.”