Hoả Chập bay thẳng một mạch về bên trái của Di Hoả tông, cũng là phía đông của đảo Khiên Di.
Nhiệt độ nóng rực khiến không gian dường như cũng sôi sùng sục. Hoả Chập rời khỏi Di Hoả tông còn chưa đến một canh giờ, toàn thân đã khô nóng, cả người vã mồ hôi. Nhìn không khí bốc lên trước mắt, hắn liếm đôi môi khô rát, bay ra xung quanh.
Liên tục một ngày đêm, Hoả Chập gắng chịu luồng nhiệt độ cao bay về phía đông đảo Khiên Di. Hắn muốn tìm xem có nơi nào nhiệt độ thấp hơn một chút hay không, nhiệt độ cao như vậy, e rằng hắn chưa kiên trì được bao lâu đã bị nướng khô. Hơn nữa, nghe nói nham thạch nóng chảy ngoài đảo thường có những trận gió nóng, cứ cho là cường giả cương quân gặp phải, cũng khó lòng thoát thân. Hoả Chập vừa tìm kiếm vừa thầm mong gió nóng không thổi tới.
Hôm nay, Hoả Chập đi quan sát biên giới phía đông đảo Khiên Di. Hắn lơ lửng trên không trên đảo, mắt nhìn biển nham thạch nóng chảy mênh mông không bờ bến phía trước, không ít bọt khí đỏ rực từ nham thạch toát ra, trong không khí cơ hồ tràn ngập luồng gió bị ứ đọng lại. Hoả Chập không khỏi nghiêm trọng, Dung Luyện giới không hổ là Dung Luyện giới a. Nham thạch nóng chảy như vậy e rằng hắn chỉ vừa chạm đến đã tan chảy. Vừa nghĩ đến đó, Hoả Chập không khỏi hít một hơi thật sâu, ngày sau hắn dĩ nhiên muốn chinh phục biển nham thạch nóng chảy này, trở thành thượng nhân!
Có điều, ý niệm này chỉ là chợt loé lên đã bị Hoả Chập gạt bỏ. Hoả Chập cười khổ, trước không nói ngày sau hắn có thể chinh phục biển lửa hay không, hiện tại quan trọng nhất là phải tìm cách sống được mười năm!!
Thở dài, Hoả Chập định tiếp tục tìm một nơi nhiệt độ tương đối thấp tu luyện. Lúc này, hắn đã tự tạo ra một lớp cương khí nhằm cản cái nóng. Cương khí trong cơ thể hắn cũng không biến mất. Hoả Chập vừa xoay người bỗng sững lại, lần nữa quét mắt qua, nhìn về nơi sát biên giới đảo Khiên Di, ngưng thần.
Có người nằm sát biên giới đảo, toàn thân cơ hồ nằm trong nham thạch nóng chảy. Điều khiến Hoả Chập kinh sợ là người này vẫn chưa bị nham thạch nóng chảy hoà tan.
“Chẳng lẽ là đệ tử trong tông?” Hoả Chập không khỏi thầm nghĩ. Sau một thoáng suy nghĩ, Hoả Chập vốn định rời đi, thế nhưng nghĩ người này rất có thể là đệ tử Di Hoả tông, liền thầm than một tiếng, chậm rãi bay xuống dưới. Hoả Chập vận hành cương khí rơi xuống sát biên giới. Cương khí vừa chạm đến mặt đất bỏng rẫy, Hoả Chập vội dừng lại, bay lên nửa thước trên không. Hắn vô cùng sợ hãi, cương khí của hắn vừa chạm đến mặt đất đã bị nhiệt độ cao hoà tan. Hoả Chập không khỏi run sợ, nhiệt độ của mặt đất ở đây thật đáng sợ, hắn nhìn thân thể nằm trong nham thạch nóng chảy càng thêm hiếu kỳ. Đây là dạng người gì, có thể ở trong nhiệt độ cao như vậy mà không bị hoà tan.
Suy nghĩ một lúc, Hoả Chập xuất ra linh khí, linh khí này hơn bảy mươi năm trước chấp sự trưởng lão đã đưa cho Hoả Chập. Thế nhưng, tốc độ tu luyện của Hoả Chập vốn khiến người khác phải nghẹn lời, rất được chấp sự trưởng lão coi trọng, vậy mà lúc này… Hoả Chập thầm than một tiếng, vận hành cương khí trong cơ thể, cực phẩm linh khí trong tay phát ra ánh sáng màu hồng hơi mỏng. Hoả Chập đạp không lơ lửng trên không, sắc mặt tái nhợt, nhiệt độ cao này khiến cương khí trong cơ thể Hoả Chập không ngừng biến mất. Hắn hít một hơi, linh kiếm khẽ động, hướng phía người bên phải đâm tới. Linh kiếm vừa chạm vào người đó, tay phải Hoả Chập đột nhiên khẽ động, thân kiếm vội chọc vào người này. Lực đạo của Hoả Chập vốn lớn, người trong nham thạch bị hất văng lên bờ. Có điều, điều khiến Hoả Chập cười khổ chính là, cực phẩm linh khí của hắn báo hỏng a, linh kiếm này đã bị nhiệt độ cao làm tan phân nửa, toàn bộ thân kiếm chỉ còn lại một nửa. Còn lại trong nháy mắt đã bị nham thạch hoà tan thành nước.
Lúc này, Hoả Chập cảm nhận được một luồng nhiệt độ cao từ chuôi linh kiếm truyền đến. Tay phải hắn chấn động, buông chuôi kiếm ra, linh kiếm rơi vào trong nham thạch nóng chảy, nháy mắt biến mất. Một lớp sương mù đen sì từ trong nham thạch bốc lên, Hoả Chập ngơ ngác nhìn cực phẩm linh khí của hắn, thứ quan trọng nhất cũng là linh khí duy nhất vậy là đã mất? Hoả Chập đau lòng, thở dài, nhìn người nằm bên bờ.
Sau một lúc quan sát, Hoả Chập phát hiện, người này không biết đã nằm trong nham thạch được bao lâu, tuy rằng không bị hoà tan, thế nhưng da thịt toàn thân trắng bóc, dường như là do bị ngâm nước hồi lâu. Điều khiến Hoả Chập vô cùng kinh ngạc chính là, thân thể người này ngoại trừ trở nên trắng bóc ra còn lại không có bất kỳ tổn thương gì. Không rõ người này vốn là không có tóc, hay là bị nham thạch hoà tan, người này trên đầu không có một sợi tóc. Hoả Chập nhìn con người thanh tú ấy cảm thấy yên lòng, trong lòng cũng thầm kinh ngạc, người này vốn rất trẻ.
Hoả Chập cẩn thận lục lại trí nhớ, hắn không có ấn tượng về người này. Rốt cuộc người này có đúng là đệ tử của Di Hoả tông hay không? Hay là tu luyện giả của tông phái khác? Hoả Chập thoáng suy nghĩ, bất kể thế nào, hắn đột nhiên mong đợi, nếu như người này được cứu sống, liệu hắn có thể vượt qua mười năm này được hay không? Dù sao người này không sợ nhiệt độ của nham thạch, tu vi chắc chắn không tầm thường. Tay phải Hoả Chập chạm đến thân thể của người trọc đầu, phát hiện hắn không nóng như lúc trước, liền ôm lấy người trọc đầu bay về đảo Khiên Di.
Qua một lúc điều tra, Hoả Chập cuối cùng dừng lại ở chân một ngọn núi trọc nhỏ. Ngọn núi nhỏ này so với xung quanh mà nói, nhiệt độ có thấp hơn. Khẽ thả người trọc đầu xuống mặt đất, Hoả Chập nhíu mày nhìn hắn.
Hoả Chập từ nhỏ vào Di Hoả tông, ngoại trừ cố gắng tu luyện bản thân, đối với những chuyện khác căn bản là không biết gì, chứ đừng nói đến chuyện cứu người trọc đầu này sống lại.
“Nếu không thì, ta đưa hắn vào trong Di Hoả tông?” Hoả Chập thầm nghĩ, thế nhưng rất nhanh gạt bỏ ý kiến này. Thời hạn mười năm còn chưa hết, kết giới căn bản sẽ không mở ra a. Hắn thở dài, cương khí truyền vào trong thân thể người trọc đầu, hy vọng người này có thể tỉnh lại. Thế nhưng cương khí của hắn dường như đổ vào biển rộng.
Người này nhất định là vô cùng mạnh!! Hoả Chập kết luận nói. Sau một hồi liên tục đưa cương khí đi vào trong cơ thể người nọ, Hoả Chập liền bỏ cuộc, người nọ không có bất kỳ phản ứng gì. Nếu như không phải cảm nhận được hắn đang thở rất khẽ, Hoả Chập đã sớm cho rằng người trọc đầu này đã chết. Nhìn không gian rực lửa xung quanh, Hoả Chập liền tu luyện bên cạnh người trọc đầu.
Tuy rằng nhiệt độ cực cao, thế nhưng Hoả Chập không thể phủ nhận, linh khí tính hoả ở đây so với trong Di Hoả tông cao gấp chục lần. Hoả Chập vốn có thể chất thuộc tính hoả, ở đây như cá gặp nước.
Hoả Chập chìm vào trong tu luyện, không hay người trọc đầu ở bên cạnh đang có những biến đổi rất nhỏ. Đầu tiên là da thịt toàn thân vốn trắng bóc dần trở thành màu đồng, mà trong làn da lại có ánh sáng ba màu luân chuyển.
Một tháng sau.
Hoả Chập từ trong tu luyện tỉnh lại, mở mắt, nhìn xung quanh. Đột nhiên hắn chấn động, nhảy bắn ra, trừng mắt nhìn người trọc đầu đang ngồi xếp bằng bên cạnh.
Hắn tỉnh?