Đi lại ở thành Thiên Nguyệt một thời gian, Lôi Cương đối với thịnh hội đấu giá lần này càng hiểu thêm. Cứ trăm năm, liên minh giao dịch lại tỏ chức thịnh hội bán đấu giá ở một trong các thành lớn. Còn lần này, thành Thiên Nguyệt trổ hết tài năng trở thành thành được cử hành. Vì vậy mà bây giờ mới lôi kéo nhiều cường giả tới như vậy. Lôi Cương cảm thấy rất hứng thú đối với thịnh hội giao dịch, nhưng điều kiện tham gia rất khó khăn, chỉ có Cương thần hỗn độn Huyền giai cùng với người có thẻ khách quý của liên minh giao dịch mới có thể đi vào. Đây chắc hắn là hội đấu giá của cường giả, tu vi thấp chưa có tư cách mà thẻ khách quý thì chỉ sợ các thế lực lớn mới có được, còn người bình thường rất ít.
- Không biết với cái thân phận thần sử của mình có thể đi vào được không? - Lôi Cương đột nhiên nghĩ tới mình là thần sử của tiền bối Minh Lôi, thân phần này có thể tiến vào thịnh hội đấu giá không? Ấn ký trên trán của Lôi Cương bị lớp khăn che khuất, nếu như không cố xem thì không thể thấy.
- Đến lúc đó thử xem thế nào. - Lôi Cương thầm nghĩ. Cảm nhận được hơi thở từ trong thành tản ra, Lôi Cương ngạc nhiên và thán phục, không ngờ cái thịnh hội đấu giá này lại thu hút nhiều cường giả đến vậy. Chỉ cần là Cương thần hỗn độn Huyền Giai, hay Đạo Thần cũng ít nhất hơn trăm người.
Sau khi vào một cái khách sạn, Lôi Cương xem xét U Giới. Lần này hội đấu giá nếu có thiết quyển Khai Thiên thì cho dù hắn có táng gia bại sản cũng phải lấy được. Mà điều kiện đầu tiên là phải có đủ thần thạch. Thịnh hội bán đấu giá đều lấy thần thạch làm tiền, nếu không đủ thần thạch thì có thể dùng đồ vật tương ứng để đổi.
Nhìn thần thạch bên trong u giới chồng chất như núi, Lôi Cương trầm ngâm một lát, lúc trước hắn đổi lấy thần lực đan Địa giai chỉ còn thừa khoảng hai trăm vạn. Con số đó ước chừng không đủ. Nhìn từng món đồ bên trong U giới, tùy tiện lấy ra một thứ cũng đủ khiến cho người tu luyện của Vô Thượng giới điên cuồng, nhưng ở thánh giới Hồng Hoang chúng đều vô dụng. Cũng may không gian của U Giới rộng lớn, nếu không Lôi Cương đã xử lý xong.
- A? - Thần thức của Lôi Cương hạ xuống bên bầy Kiến lửa và Hỏa giao. Không biết U giới là thế nào nhưng lúc này Lôi Cương còn chưa thể nhìn thấu. Cả U giới như tạo thành một giới. Tu vi của Lôi Cương càng mạnh thì không gian trong đó càng lớn. Lúc này, gần như bằng một cái tinh cầu loại nhỏ. Hơn nữa, trong U giới tràn ngập linh khí. Trong những năm qua, kiến lửa và hỏa long bị Lôi Cương nhốt trong U Giới đã từ từ an cư. Tất cả đều chìm vào giấc ngủ say, lần lộn trong đó có đầy những quả trứng đỏ như lửa.
- Đây là... - Lôi Cương chấn động, đám kiến lửa và hỏa giao này đã đẻ trứng? Trầm ngâm một lát, Lôi Cương đè nén sự vui mừng trong lòng. Qua một thời gian nữa, hắn định để đám Kiến lửa và Hỏa giao vào một tinh cầu, để cho chúng trưởng thành, tạo ra một sự trợ giúp cho bản thân. Lôi Cương không biết cái suy nghĩ đó khiến cho thời gian sau, thánh giới Hồng Hoang lại có thêm một cái cấm địa thần thú.
Sau khi thần thức rời khỏi U Giới, Lôi Cương cân nhắc xem nếu lúc này mà ra tay chỉ có Thôn Thiên đan. Đây là thần đan địa giai mà Mạc Ngôn đủ khiến cho cường giả Địa giai bị thương nặng nhất. Viên đan dược này đối với hắn mà nói chính là một lá phù bảo mệnh, nếu không đến mức bất đắc dĩ, Lôi Cương sẽ không đêm bán. Không có phân thân bốn hệ, mặc dù Lôi Cương nguy hiểm hơn nhưng tâm trạng cũng vô cùng thoải mái, phong phú. Dù sao thì Lôi Cương cũng không muốn dựa vào bộ hài cốt kia.
Không có việc gì làm, Lôi Cương dạo qua phần lớn các cửa hàng trong thành Thiên Nguyệt. Hắn phát hiện ra đồ vật ở đây có rất nhiều ngay cả trứng thần thú, thi thể thần thú đều có thể mua với một cái giá xa xỉ. Mỗi một con thần thú đều hơn mười vạn thần thạch. Điều này khiến cho Lôi Cương tính toán nếu trong đại hội bán đấu giá thực sự xuất hiện thiết quyển Khai Thiên thì có nên lấy trứng kiến lửa và hỏa giao để đổi lấy hay không. Tất nhiên, nếu không bất đắc dĩ thì hắn cũng không động tới chúng. Dù sao thì so với thiết quyển Khai Thiên, giá trị của kiến lửa và hỏa giao giảm rất nhiều.
Đi trên đường, ánh mắt của Lôi Cương đột nhiên nhìn về phía một thiếu nữ trong đám đông. Cô gái mang mạng che mặt, toàn thân tản ra hơi thở lạnh như băng khiến cho quanh người cô chừng một thước không hề có ai. Nàng mang chiếc khăn che mặt giống như một tầng kết giới khiến cho không một ai có thể nhìn trộm được hình dạng. Tuy nhiên đôi mắt trong suốt cũng đủ khiến cho người ta mơ màng, chỉ muốn xé chiếc khăn bịt mặt ra để nhìn. Khiến cho Lôi Cương phải để ý đó là cô gái này chính là nữ tử với khí thế kinh người đang ngồi trong Ngũ Long chiến xa.
Không biết có phải do người nhìn thiếu nữ nhiều lắm hay là như thế nào mà cô giá này vẫn không hề chú ý tới Lôi Cương mà đi vào trong một cửa hàng lớn. Lôi Cương không hề có ý nghĩ trêu chọc người này, bởi tu vi của nàng khiến cho hắn không thể nhìn thấu, đồng thời thân phận càng khiến cho hắn e ngại.
Hôm sau, trong thành Thiên Nguyệt tràn ngập một bầu không khí khác lạ, cao thủ trong thành càng lúc càng đông. Tới lúc này, Lôi Cương cảm nhận được cương thần, đạo thần huyền giai phải tới ba trăm người. Hắn thầm than, thịnh hội đấu giá đúng là hấp dẫn nhiều cường giả. Lôi Cương không biết, thịnh hội đấu giá ở tinh vực Hạo Nguyệt cử hành trăm năm một lần có sức hấp dẫn rất lớn. Nghe đồn, mấy trăm năm trước, trong một lần bán đấu giá có xuất hiện một thanh thần khí thiên giai khiến cho thánh giới Hồng Hoang dậy sóng. Thần khí thiên giai tượng trưng cho cương thần, đạo thần hỗn độn thiên giai. Thần khí như thế người bình thường đừng hòng nghĩ đến. Cho dù là thế lực lớn cũng không có nhiều. Vậy mà trong đại hội bán đấu giá lại xuất hiện, làm sao không khiến cho người tu luyện mộ danh mà đến.
Thần khí của thánh giới Hồng Hoang và thần khí của thất giới không cùng đẳng cấp. Thần khí của thất giới so với thần khí của thánh giới Hồng Hoang mà nói chỉ có thể gọi là thứ thần khí. Còn thần khí thiên giai có thể nói là trừ thánh khí ra, chính là thần khí mạnh nhất, làm sao không khiến cho người ta đỏ mắt?
Lúc này, Lôi Cương đứng lẫn trong đám người, trước mặt là một cái kiến trúc hình tròn chính là chỗ diễn ra thịnh hội bán đấu giá. Nơi này điêu khắc rất nhiều hình thù tinh xảo với một sự xa hoa. Dưới cái kiến trúc có một cái cửa lớn cao tới mười trượng, tám gã nam tử mặc áo xanh đứng hai bên cánh cửa nhìn những người tu luyện tiến vào. Mà người có thể đi vào thì đơn giản là cường giả Cương thần hỗn độn Thiên giai, hoặc là có thẻ khách quý. Dưới sự kiểm tra của tám người, không một ai có thể trà trộn đi vào bên trong. Bởi vì tu vi của tám gã nam tử áo xanh đều là cương thần hỗn độn huyền giai.
Lôi Cương nhìn hơn mười người tu luyện trước mặt. Lúc này hắn đang mặc chiếc áo choàng đen, phủ kín chữ "lôi". Lôi Cương dự định khi tới đó sẽ xốc áo bào lên để lộ chữ Lôi xem thử có đi vào được không.
Đến lượt Lôi Cương, một trong số tám gã cao thủ quát lên:
- Đứng lại!
Y nhìn Lôi Cương chằm chằm, với ánh mắt lãnh đạm và uy nghiêm. Nét mặt Lôi Cương vẫn thản nhiên, đang chuẩn bị xốc chiếc áo bào lên thì một tiếng thét kinh hãi vang lên.
- Lưu đạo hữu! - Lôi Cương sửng sốt, thanh âm có chút quen thuộc. Hắn quay đầu nhìn lại phía sau thì thấy một nam tử trung niên ăn mặc quần áo giản dị đi về phía Lôi Cương, nét mặt y có chút vui vẻ:
- Đúng là ngươi! Lưu đạo hữu. Không ngờ sau lần từ biệt trước đến giờ mới gặp lại ngươi.
Lôi Cương ngạc nhiên. Người này đúng là Lý Long trước đây đã tặng Khốn Long tiên cho hắn. Lôi Cương chợt có một suy nghĩ liền vui vẻ nói:
- Lý đại ca! Không ngờ lại là ngươi.
- Đi! Đi vào. Sau lần từ biệt, ta có ở thành Tụ Anh tìm ngươi, không ngờ ngươi lại đi trước. - Lý Long vui sướng kéo Lôi Cương đi về phía cánh cửa lớn. Đúng lúc tám tên hộ vệ đang định lên tiếng thì Lý Long lấy ra một cái lệnh bài màu xanh. Tám tên hộ vệ ngẩn người, rồi nuốt lời vào trong bụng.
Cái Lý Long lấy ra đúng là tạp khách quý Địa giai của liên minh giao dịch với thân phận cực kỳ cao quý. Thẻ khách quý của liên minh giao dịch được chia làm bốn cấp Thiên, Địa Huyền Hoàng. Còn Địa giai là thẻ khách quý chỉ thua có thẻ cấp Thiên, đừng nói là dẫn theo một người, cho dù mười người cũng được.
Bước vào trong thịnh hội bán đấu giá, Lôi Cương kinh ngạc nhìn Lý Long, không ngờ một người của tinh vực Đỉnh Thiên lại là khách quý của liên minh giao dịch.
- Ha ha! Đừng có nhìn lão ca như vậy. Chỉ là một tấm thẻ khách quý mà thôi. Nếu ngươi muốn, lão ca cũng có thể giúp ngươi có. Trong những năm qua, lão ca đi lại ở thánh giới Hồng Hoang, kết giao được rất nhiều bạn tốt, trong đó có cả người của liên minh giao dịch. Đến lúc đó, ngươi cứ để lộ thân phận của mình là được. - Lý Long cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương liền lên tiếng trêu ghẹo.
Lôi Cương chỉ biết cười khổ, chẳng phải đang định để lộ thì ngươi xuất hiện đó sao?