Thiên Uy lúc này khẽ nhíu mày, thật giống như có chuyện không vui vậy, Kỳ Minh thì vẫn lãnh khốc theo sau Thiên Uy, sau khi từ Cửu U giới đi tới Vô Thượng Giới, Kỳ Minh vẫn theo Thiên Uy, làm Lôi Cương kinh ngạc chính là, tu vi Kỳ Minh không ngờ là đã đạt đến giả thần chi cảnh, còn Thiên Uy thì cũng đã đột phá Cương Thánh đạt tới Cương Thần hoàng cấp.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương, Thiên Uy cùng Kỳ Minh đồng thời nhìn về phía Lôi Cương đang đứng, sau khi thấy Lôi Cương thì sắc mặt Thiên Uy khẽ biến, trong mắt Kỳ Minh cũng lộ ra một tia kinh ngạc. Thiên Uy hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm Lôi Cương, khóe miệng lộ ra một phần cười lạnh. Ban đầu ở Cửu U giới, Lôi Cương tìm tới Phụng Thiên đánh bại mấy người Minh Ngộ Tử, làm Thiên Uy thẹn quá thành giận, hắn vô luận như thế nào cũng không ngờ tới vào Tiên Khí Các lại gặp phải Lôi Cương, lúc này, Thiên Uy mang vẻ mặt châm chọc đi về phía Lôi Cương, trên khuôn mặt mang nụ cười đầy vẻ bề trên, ánh mắt nhìn Lôi Cương với nhìn một người chết không có gì khác biệt.
- Cương Ma huynh, đã lâu không gặp, biệt lai vô dạng. Nếu đã tới Vô Thượng Giới thì Thiên Uy ta quá phận, đi ta Thiên gia một chuyến, như thế nào?
Trên khuôn mặt Thiên Uy mang nét cười lạnh nhìn Lôi Cương. Kỳ Minh chậm rãi bước ra một bước, mặc dù nhìn như tùy ý một bước, cũng là đứng ở ngay cửa của Tiên Khí Các, ngăn chận đường đi của Lôi Cương.
Nữ tử Diệu Linh nghe vậy, đôi mắt đẹp khẽ co rụt lại, như nàng thấy thì Lôi Cương cùng Thiên Uy dường như là bằng hữu nhiều năm không gặp vậy, mà thân phận Thiên Uy thì nàng tự nhiên là biết rồi, ngay sau đó, nữ tử nhìn về phía nam tử mập mạp sau lưng Thiên Uy đang đi tới thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nam tử mập mạp này kinh ngạc liếc nhìn Lôi Cương rồi đi lên nói:
- Đạo hữu, không biết ngươi tìm tại hạ có chuyện gì? Ta là chưởng quỹ của Tiên Khí Các, Tiền Lượng.
Tiền Lượng thanh âm thong thả, ánh mắt cẩn thận đánh giá Lôi Cương, khi nãy Thiên Uy cùng Lôi Cương nói chuyện với nhau, hắn cũng nghe được, cũng nghe ra trong lời nói của Thiên Uy ẩn chứa khinh thường cùng với một tia oán hận cùng địch ý.
Lôi Cương liếc nhìn Tiền Lượng lạnh nhạt nói:
- Không biết Tiền chưởng quỹ có biết được Khí Tông tông môn ở đâu hay không?
- Sao, Cương Ma huynh muốn đi Khí Tông?
Thiên Uy ở một bên như cười như không nói.
Lôi Cương quét mắt nhìnThiên Uy, đạm mạc nói:
- Thiên Uy, Thiên gia ta tự nhiên sẽ đi, hơn nữa nói vậy ngươi cũng biết ta tại sao lại đi, có một số việc, sớm muộn sẽ có ngày kết thúc.
Lúc này, Lôi Cương lấy ra một tấm lệnh bài, chính là Khách Khanh trưởng lão lệnh bài của Lôi Cương ở Khí Tông, Tiền Lượng thấy lệnh bài kia, ánh mắt chấn động, ngay sau đó sắc mặt trở nên cung kính, nói:
- Đạo hữu, mời qua đây nói chuyện.
Lệnh bài kia Lôi Cương chỉ là thoáng lấy ra một cái mà thôi, đám người Thiên Uy cũng không có thấy rõ, Lý Hầu cũng là sắc mặt kinh ngạc nhìn Lôi Cương, lại càng suy đoán thứ mà Lôi Cương lấy ra rốt cuộc là cái gì, lại có thể khiến cho thái độ của Tiền chưởng quỹ có biến hóa lớn như thế.
Lôi Cương gật đầu một cái, ngay sau đó, Tiền Lượng hướng thang lầu đi tới, Lôi Cương theo sau.
- Sao vậy? Cương Ma huynh liền muốn rời đi?
Thiên Uy chân mày cự nhiên vừa nhíu, thanh âm trở nên băng lạnh, nụ cười trên khuôn mặt biến mất trong nháy mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lôi Cương. Không đợi Lôi Cương trả lời, Tiền Lượng sắc mặt trầm xuống, nhìn Thiên Uy, nói:
- Thiên Uy Thiếu chủ, vị đạo hữu này là khách quý của Khí Tông ta. Mong thiếu chủ nhìn trên giao tình của Khí Tông cùng Thiên gia mà nghĩ lại.
Lời nói của Tiền Lượng không thể nghi ngờ là đang cảnh cáo Thiên Uy, nếu như đắc tội Lôi Cương, như vậy đừng trách Khí Tông không nể mặt Thiên gia.
Thiên Uy nghe vậy sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt tựa như lưỡi kiếm nhìn chằm chằm Tiền Lượng, nói:
- Tiền chưởng quỹ, tại hạ cũng không phải là muốn đắc tội Khí Tông, chỉ bất quá, người này cùng ta có chút thù oán, kính xin Tiền chưởng quỹ đừng nên can thiệp, tại hạ vô cùng cảm kích.
Tiền Lượng nghe vậy nhìn chằm chằm Thiên Uy, thanh âm trở nên lạnh như băng như cười như không nói:
- Thiên Uy Thiếu chủ, làm việc phải nghĩ trước nghĩ sau, nếu như ngươi cùng đạo hữu đây kết thù, như vậy, chính là cùng ta Khí Tông đóng ác. Nếu như Thiên Uy Thiếu chủ không muốn phá hỏng giao tình của Thiên gia cùng Khí Tông, vẫn là lúc này rời đi thì hơn
Lời nói của Tiền Lượng không thể nghi ngờ là nói cho Thiên Uy biết nếu như cùng Lôi Cương kết thù chính là cùng Khí Tông kết thù, điều này làm Thiên Uy chau mày, nhưng nghĩ đến giao tinh của Thiên gia cùng Khí Tông, Thiên Uy nhất thời cũng không biết làm thế nào, càng không có ngờ tới, thái độ của Tiền Lượng lại kiên định như thế, cùng Tiền Lượng giao dịch không ít lần, Thiên Uy tự nhiên biết thân phận của Tiền Lượng cũng không phải là một chưởng quỹ đơn giản như vậy, lúc này, Thiên Uy có chút do dự không biết phải làm sao, chưa làm rõ được Lôi Cương cùng Khí Tông là quan hệ như thế nào, Thiên Uy không dám mạo nhiên hạ thủ với Lôi Cương.
Lôi Cương lạnh như băng nhìn chằm chằm Thiên Uy, lạnh lùng nói:
- Thiên Uy, không đến mười năm, ta sẽ không cần mời mà tự đi tới Thiên gia ngươi, đến lúc đó sẽ tính toán hết chuyện cũ với ngươi.
Thiên Uy sắc mặt âm tình bất định không ngừng biến hóa, gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Cương, gằn từng chữ:
- Thế thì Thiên Uy sẽ dọn mình đợi Cương Ma huynh tới.
Lúc này, Thiên Uy hừ lạnh nói:
- Đi!
Ngay sau đó, liền dẫn Kỳ Minh đi ra khỏi Tiên Khí Các.
Thấy Thiên Uy rời đi, Tiền Lượng liếc nhìn Lôi Cương, sau đó, nói:
- Đạo hữu, mời qua đây nói chuyện.
Ngay sau đó, liền dẫn Lôi Cương tiến vào tầng hai của Tiên Khí Các, Lý Hầu sắc mặt ngây ngô lặng thinh, vội vàng ra khỏi Tiên Khí Các, nội tâm hắn nhấc lên kinh đào hãi lãng, lại càng suy đoán thân phận của Lôi Cương, thậm chí hắn có cả vọng động muốn đem thượng phậm tiên thạch trong giới chỉ trữ vật trả lại cho Lôi Cương.
Tiến vào một gian phòng hoa lệ trên lầu hai của Tiên Khí Các, sau khi đóng cửa lại xong, Tiền Lượng vội vàng cung kính nói:
- Tiền Lượng ra mắt trưởng lão. Lúc trước mạo muội kính xin trưởng lão tha lỗi.
Lôi Cương cười nhạt một tiếng nói:
- Không sao. Tiền chưởng quỹ, ngươi có thể đưa ta đi Khí Tông?
- Trưởng lão, người ......... người không biết Khí Tông ở đâu sao?
Tiền Lượng không khỏi có chút nghi ngờ.
- Ta là từ Khí Tháp đi ra.
Lôi Cương cười nhạt một tiếng.
Tiền Lượng gật đầu một cái, nói:
- Trưởng lão, Khí Tông phân tông cách nơi này cũng không xa, trưởng lão là muốn lúc này đi luôn, hay là ở Tiên Khí Các kiểm tra một phen?
- Bây giờ đi luôn.
Lôi Cương chậm rãi nói. Tiền Lượng gật đầu một cái, sau đó, mang theo Lôi Cương rời khỏi Khí Uẩn Thành, hướng về phía bắc bộ bay đi.
Dọc theo đường đi, Tiền Lượng thần thức cảnh giác bốn phía, phảng phất là sợ có người theo dõi, xác định không người nào xong, Tiền Lượng không khỏi hỏi:
- Trưởng lão, người cùng Thiên gia Thiếu chủ Thiên Uy có cừu oán?
Lôi Cương gật đầu một cái.
- Khí Tông ta tuy cũng không kiêng kỵ Thiên gia, nhưng, trưởng lão vẫn là nên cẩn thận làm việc. Thiên Uy này là loại có thù ắt báo, trưởng lão ..............
Tiền Lượng liếc nhìn Lôi Cương thấp giọng nói. Hắn phát hiện tu vi của Lôi Cương giả thần chi cảnh, không khỏi vì Lôi Cương mà lo lắng.
Lôi Cương cười nhạt một tiếng, mặc dù ba phân thân đang ở trong Hạo Huyền Lôi Phủ tu luyện, nhưng bổn tôn có tuyệt đối nắm chắc đánh gục bất kỳ tên Cương Thần hoàng cấp nào, cười nhạt nói:
- Không sao. Ta tự biết lo liệu.
Tiền Lượng gật đầu một cái, cũng không nhiều lời.
Sau nửa canh giờ, Tiền Lượng ngừng lại ở dưới chân một ngọn núi cao, cắn rách ngón tay hướng về phía phía trước tìm kiếm.
- Uỳnh .............
Một đạo kết giới hiện lên, Lôi Cương kinh ngạc nhìn kết giới mới hiện lên này, kết giới lấy máu tươi làm vật dẫn, cũng ít thấy, lại nghe Tiền Lượng nói:
- Trưởng lão, nơi đây chính là nơi tọa lạc của Khí Tông phân tông.
Lúc này, mang theo Lôi Cương tiến vào trong kết giới, vừa lướt qua kết giới thì linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm liền phủ lên mặt, trước mắt là một tường thành khí thế hùng vĩ dài đến trăm trượng."Khí Tông" hai chữ to treo thật cao ở trên thành tường, bốn lão giả ngồi xếp bằng ở cửa thành tường, cảm nhận được Lôi Cương cùng Tiền Lượng đi đến, rối rít mở hai mắt ra, bốn đạo ánh mắt nhìn chằm chằm Lôi Cương, một lão giả tê ách nói:
- Tiền Lượng, hắn là người phương nào?
- Bẩm báo các vị chấp pháp, hắn là Khách Khanh trưởng lão của Khí Tông.
Tiền Lượng cung kính nói.
Lôi Cương lạnh nhạt lấy ra trưởng lão lệnh bài, bốn vị lão giả nhìn nhau, ánh mắt quét qua Hư Kiếm trên lưng Lôi Cương nói:
- Khách Khanh trưởng lão? Vì sao bọn ta cũng chưa bao giờ gặp qua ngươi?
- Ý, tiểu tử, là ngươi?
Đang khi Lôi Cương giải thích thì một tiếng kêu kinh ngạc vang lên, một lão giả từ bên ngoài kết giới bay vào, bốn vị chấp pháp cùng với Tiền Lượng nhìn thấy lão giả này sắc mặt cự nhiên trở nên cung kính vô cùng.
- Tham kiến Tông Chủ!
Lôi Cương nghe nói vậy thì kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía sau lưng thì thấy một lão giả đầu tóc bạc phơ, sau khi thấy rõ dung mạo của lão giả, Lôi Cương nội tâm cả kinh, sao lại là lão?