Mục lục
[Dịch] Thể Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Cương ngửng đầu nhìn Thần Diệu Thiên, chỉ liếc mắt một cái hắn nhìn tu vi của Thần Diệu Thiên đang ở cảnh giới Giả Thần, có thể so sánh với Thái thượng Trưởng lão. Lại luôn mồm xưng bản tông, e rằng người này là Thần Tông Tông chủ, tông môn đệ nhất của Mộc Thần giới. Cho dù thế nào Lôi Cương cũng không ngờ mình có thể chui được vào dưới vị trí Thần Tông. Có điều, Lôi Cương cũng không cảm thấy áy náy.

Nguyên là linh mạch này là vật của Mộc Thần giới bị Thần Tông chiếm lĩnh nhưng cũng không có nghĩa là thuộc về Thần Tông. Lúc này Lôi Cương chậm rãi nói: “Ăn nói? Ngươi muốn ta nói cái gì? ”

Lôi Cương nói khiến Thần Diệu Thiên sững sờ. Đúng vậy, linh khí thuộc tính thổ ở đây đã bị hắn hấp thu không còn mấy, giờ muốn hắn nhổ ra chăng? Sự việc đã đến vậy, mà tu vi người này mơ hồ mang tới một cảm giác uy hiếp rất lớn khiến Thần Diệu Thiên không khỏi do dự. Thầm nghĩ mình đã quá lỗ mãng. Hơn nưa Thân là Thần Tông Tông Chủ mà người này vẫn rất tự tin chứng tỏ tu vi bất phàm, lẽ nào là cường giả Đạo thần, cương thần? Hơn nữa đang đứng trên địa bàn Thần Tông. Lúc này Thần Diệu Thiên lo lăng mười phần nói: “Đạo hữu, Thần Tông ta có ba linh mạch, lúc này linh mạch hệ thổ bị hấp thụ sạch sẽ, đó chẳng phải là Thần Tông ta gặp vận mệnh tử rồi sao. Ngươi nói việc này phải ăn nói thế nào đây? ”

“Ta cũng chẳng quan tâm, ngươi muốn ta có câu trả lời thì còn phải xem ngươi có năng lực hay không?. ” Lôi Cương điềm nhiên cười nói. Vừa lĩnh ngộ thổ long lực khiến Lôi Cương mừng rỡ cũng muốn xem thổ long lực phòng ngự mạnh mẽ thế nào.

“Được, được” Thần Diệu Thiên cười giận dữ. Những năm gần đây không có người nào dám nói với lão giọng như vậy, lão cười lạnh nói: “Nếm thử chiêu thức của bản tông. ” Một thanh kiếm tiên màu vàng được tế ra, kiếm tiên phát ra ánh sáng màu vàng và màu nâu. Có thể thấy được Thần Diệu Thiên có hai hệ mộc, kim. Khí tức từ y như những lưỡi dao sắc bén lan rộng. Lôi Cương đứng tại chỗ, một tiếng long ngâm từ trong cơ thể Lôi Cương phát ra, cốt lân giáp ngưng tụ toàn thân tỏa ra ánh sáng bốn màu trong đó màu vàng đất và màu đỏ lửa mạnh mẽ hơn. Hệ hỏa đã luyện thành phân thân, đáng lý ra sẽ không còn hệ hỏa, nhưng đó cũng chỉ là nguyên anh hệ Hỏa và trái tim chứ không phải là toàn bộ, dù sao lúc trước linh khí thuộc tính hỏa dũng mãnh trong cơ thể Lôi Cương đã cải biến thể chất Lôi Cương.

Ban đầu thân thể Lôi Cương cao đến sáu thước, lúc này đã thành một trượng, cốt lân giáp bao kín toàn thân, bốn màu ánh sáng ẩn hiện tựa như một chiến thần tạo cảm giác cuồng mãnh bá đạo. Lúc Lôi Cương gọi ra cốt lân giáp thì con ngươi của Thần Diệu Thiên co rụt lại, thất thanh nói: “Cương Ma, ngươi chính là Lục tổ Cương Ma sao? ” Lời đồn rằng Hỏa Huyền Tông bị Cương Ma tiêu diệt, hầu hết ngũ hành giới đều biết đến Cương Ma, đặc biệt là cốt lân giáp được mọi người nhắc đến rất nhiều. Thần Diệu Thiên tuy rằng lần đầu gặp nhưng liếc mắt đã nhận ra Lôi Cương.

Lôi Cương vô cùng kinh ngạc nhìn Thần Diệu Thiên. Lúc trước Thần Diệu Thiên lo lắng mười phần thì giờ đây mặt đã tái nhợt. Trong một ngày Cương Ma đã tiêu diệt Hỏa Huyền Tông, mọi người suy đoán có tu vi cực kỳ thâm sâu, bởi vì Hỏa Huyền cùng với ba vị Thái Thượng trưởng lão đều biến mất khiến có người nhận định Cương Ma đã đạt tới cảnh giới Cương Thần.. Tuy rằng đại đa số không tin, nhưng sự thực xảy ra rõ ràng trước mắt, nếu không thì dù là cường giả giả thần cũng không cách gì tiêu diệt Hỏa Huyền Tông. Lúc này Thần Diệu Thiên biết thân phận Lôi Cương thì làm sao không khiến hắn sợ cho được?

“Đến đây đi, xem ngươi có tư cách gì mà đòi tìm ta lấy lại công đạo. ” Thanh âm Lôi Cương hùng hậu truyền ra từ trong cốt lân giáp.

Sắc mặt Thần Diệu Thiên âm tình bất định, lúc này có chút hối hận trước những lời nói lỗ mãng lúc trước. Thần Diệu Thiên làm sao đủ tự tin đối mặt với người hủy diệt Hỏa Huyền Tông. Hắn cũng có chút kiêng kỵ, hít một hơi thật sâu, Thần Diệu Thiên cấp tốc suy tư một lúc lâu rồi nói: “Lục Tổ, tại bản tông quá sức lỗ mãng, việc này đã là quá khứ rồi, bản tông cũng không muốn tính toán nữa, ngươi thấy sao? ”

“Ha ha, lúc trước ta muốn đi ngươi không chịu, lúc này có phải hơi chậm rồi không? ” Lôi Cương đã dự định coi Thần Diệu Thiên là bia ngắm để hiểu rõ về tính phòng thủ của thổ long lực nên làm sao đơn giản để Thần Diệu Thiên bỏ chạy được. Nói xong, Lôi Cương bước lên phía trước một bước, dưới chân hiện lên một cơn sóng nhỏ tựa như hòn đá ném xuống mặt nước. Lúc làn song biến mất cũng là lúc Lôi Cương biến mất. Thần Diệu Thiên kinh hãi, cảm giác nguy hiểm bao phủ toàn thân. Thần Diệu Thiên nhanh chóng phát ra lớp cương khí phòng thủ toàn thân, trong tay ánh sáng kiếm tiên càng thêm chói sáng tìm thời cơ tấn công.

“Lục Tổ, lúc đầu là do ngươi hấp thụ hết linh mạch của ta, lúc này sao lại còn muốn bức bách ta nữa? ” Thần Diệu Thiên cảnh giác thấp giọng nói. Đột nhiên sắc mặt Thần Diệu Thiên biến đổi mạnh, kiếm tiên trong tay ẩn chứa cường lực bổ về tứ phía.

“Ầm” Đột nhiên hiện lên trước mặt Thần Diệu Thiên khiến nội tâm hắn kinh hãi. Một kiếm theo phản xạ chém tới đỉnh đầu Lôi Cương khiến không gian ong ong chấn động, tiếng động chói tai vang lên ở đỉnh đầu Lôi Cương. Một kiếm đánh xuống khiến nội tâm Thần Diệu Thiên nhảy dựng lên. Lúc hắn biết được người đó là Cương Ma thì trong lòng không còn chiến ý nữa mà lúc này bổ một kiếm vào đỉnh đầu Lôi Cương khiến hắn có cảm giác bất đắc dĩ. Đó chỉ là phản xạ mà bổ nhát kiếm đó thôi.

Thần Diệu Thiên chém một kiếm vào đỉnh đầu Lôi Cương nhưng bị cốt lân giáp phòng ngự bắn ngược trở lại khiến Thần Diệu Thiên lùi vài bước. Trong lòng sợ hãi nhìn Lôi Cương, tuy rằng chưa phải xuất toàn lực chém ra nhưng uy lực cũng không phải nhỏ vậy mà không thể chém vào cốt lân giáp đến nửa phân. Lẽ nào…Cương Ma đã thực sự đạt đến cảnh giới Cương thần?

“Lục Tổ.. Ta không cố tình, việc lúc trước bản tông không truy cứu nữa, mong Lục Tổ rộng lượng khoan dung. ” Cuối cùng Thần Diệu Thiên cúi đầu nói. Nghĩ đến cốt lân giáp khiến Thần Diệu Thiên không còn một chút chiến ý nào nữa. Thần Diệu Thiên tuy mạnh, cũng là đệ nhất Tông chủ ở Thần Mộc Giới nhưng vẫn phải cúi đầu khi đối mặt với cường giả.

“Việc này ta không suy tính nhưng ngươi phải dốc toàn lực công kích ta, đánh bại cốt lân giáp của ta, bằng không hôm nay ngươi có chạy đi đâu ta cũng đuổi tới đó. ” Thanh âm Lôi Cương vang lên, hắn cũng không muốn lấy mạng Thần Diệu Thiên vì dù sao cũng đã hủy đi linh mạch của lão trước rồi.

Trong lòng Thần Diệu Thiên nhỏ máu, rốt cuộc là ai đang tính toán ở đây? Ngươi hủy linh mạch Thần Tông của ta đã không nói, trái lại lúc này giống như ta đã làm sai chuyện vậy. Nhưng Thần Diệu Thiên vẫn phải nhịn, cố gắng nhẫn nhịn. Nghe Lôi Cương nói lúc đầu Thần Diệu Thiên không thể giải thích được tại sao, nhưng nghĩ đến Lôi Cương vừa hấp thụ hệ thổ, cùng với ánh sáng trên cốt lân giáp, trong đầu Thần Diệu Thiên liền hiện ra một ý nghĩ khiến hắn hết sức kinh hãi. Lẽ nào…Lục Tổ đã lĩnh ngộ bốn hệ sao? Ánh sáng cốt lân giáp chẳng lẽ là đối ứng của ba hệ mộc, thổ, hỏa? Mà có cả tử sắc chẳng lẽ là hệ lôi sao? Thần Diệu Thiên hít một hơi thật sâu, chỉ cần đúng với đánh giá của hắn thì quả là khó tin, một người có thể cùng lúc lĩnh ngộ được như vậy quả là kỳ tài. Không thể xảy ra, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện đó. Tuy rằng trong lòng Thần Diệu Thiên nghĩ như vậy nhưng hai mắt vẫn dán chặt vào cốt lân giáp.

“Lục .. Lục tổ, có đúng là nếu cốt lân giáp của ngươi bị đánh bại ngươi cũng không truy cứu không? ” Thanh âm Thần Diệu Thiên khàn khàn nói, nhìn Lôi Cương với ánh mắt đầy kiêng kỵ.

“Không nói hai lời” Âm thanh Lôi Cương vang lên.

Thần Diệu Thiên hít một hơi thật sâu, thân thể đột nhiên bay lên bổ thanh kiếm về phía Lôi Cương. Chẳng bao lâu lão đã ở sau Lôi Cương, từng đạo cương khí như triều dâng hướng Lôi Cương bắn ra.

“Ầm, ầm, ầm…” Tiếng động vang lên không dứt mà Lôi Cương vẫn đứng nguyên tại chỗ. Chỉ trong chốc lát thanh kiếm tiên sắc bén không gì sánh được hung hãn chém vào cốt lân giáp trên người Lôi Cương, nhưng cốt lân giáp phòng ngự quá mạnh, đặc biệt khi dung nạp thổ long lực thì càng mạnh thêm vài lần khiến Thần Diệu Thiên càng lúc càng thêm kinh hãi.

Cường giả Cương thần, Lục Tổ nhất định là cường giả Cương Thần. Trong lòng Thần Diệu Thiên khiếp sợ khi nghĩ đến điều đó. Với tài năng của bản thân công kích mạnh đến như vậy mà vẫn không hề suy chuyển, không cách gì công phá cốt lân giáp điều đó không phải là cường giả cương thần còn là gì nữa? Lòng Thần Diệu Thiên có chút hối hận, nếu sớm biết như vậy thì hắn đã không đến nơi đây ngăn cản Lục Tổ.

Khi Thần Diệu Thiên tấn công, Lôi Cương lại tính toán mức độ phòng ngự của cốt lân giáp, lúc lĩnh ngộ hệ thổ khiến thể chất thay đổi, đứa bé màu vàng đất trong cơ thể đã thay đổi thành con rồng con màu vàng đất. Hơn nữa trong cơ thể có nhiều phần ánh sáng màu vàng đất. Điều đó chứng tỏ hệ thổ đã dung nạp vào cơ thể. Để Thần Diệu Thiên công kích thử xem, nếu như vẫn chưa lĩnh ngộ thổ long lực thì e rằng lúc này cốt lân giáp đã bị nát vụn rồi. Nhưng hiện tại cốt lân giáp vẫn hoàn hảo không có tổn hao gì, có thể thấy thổ long lực đã đề cao phòng ngự của bản thân. Đương nhiên không phải chỉ có tăng phòng ngự, Lôi Cương tin rằng sức mạnh của mình cũng tăng tiến theo. Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Thần Diệu Thiên, Lôi Cương thu hồi cốt lân giáp vào trong cơ thể, tay phải quay qua chém xuống kiếm tiên màu vàng. Khi tay phải chạm đến kiếm tiên phát ra âm thanh ầm ầm. Tay phải Lôi Cương cũng không bị bất kỳ tổn thương nào. Nhìn Thần Diệu Thiên, Lôi Cương thản nhiên nói: “Được rồi, việc này dừng ở đây thôi. ” Nói xong Lôi Cương nhằm lỗ thủng phía trên bay đi.

Trong động, Thần Diệu Thiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn có cảm giác phẫn nộ, không cam lòng, khuôn mặt co quăp nhìn chằm chằm lỗ thủng mà không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK