- Lôi đạo hữu, lần này đến khiêu chiến tộc Cổ Tu là vì cái gì?
Trong hai mắt Trọng Thiên xẹt qua một tia dị thường, lão vẫn tươi cười nói như cũ.
Lôi Cương nhạy bén nhận ra thần sắc khác lạ trong mắt Trọng Thiên, hắn có phần khó hiểu đáp:
- Đến để nâng cao sức mạnh nhục thể.
- Với nhục thể của Lôi đạo hữu, hiện tại muốn nâng cao còn cần không biết bao nhiêu thời gian. Lão phu dừng ở đỉnh cao lam cấp đã hơn mười vạn năm rồi.
Trọng Thiên than thở đáp. Nâng cao nhục thể gian nan hơn hẳn so với tu luyện, đại đa số cao thủ tộc Cổ Tu đều dừng lại ở trình độ này, cả đời không cách nào đột phá nổi.
Mười vạn năm? Lôi Cương khẽ cau mày. Nhìn Trọng Thiên gầy gò như vậy, hắn không khỏi thở dài. Xem ra bản thân những năm qua có thể đạt đến đẳng cấp này đã là cực kỳ may mắn rồi. Hắn cũng biết, trong đó, yếu tố hài cốt chiếm phần rất lớn. Tu luyện vốn là con đường vô cùng vô tận, Lôi Cương tuy muốn tận lực nhanh chóng nâng cao thực lực, nhưng cũng hiểu thế nào là thăng tiến theo tuần tự.
- Lôi đạo hữu, không biết ngươi đã dung hòa được bao nhiêu trọng kình rồi?
Trọng Thiên hỏi.
Lôi Cương chỉ cười không nói gì.
- Lôi đạo hữu, hãy đem chiêu mạnh nhất của ngươi công kích lão phu thử xem, nếu ngươi đạt được yêu cầu, thì tộc Cô Tu sẽ tặng ngươi một cơ duyên, thấy thế nào?
Trọng Thiên như thể đã hạ quyết tâm rất lớn, nói.
- Tặng cho ta một cơ duyên?
Lôi Cương nghi hoặc nhìn Trọng Thiên, mà Trọng Thiên cũng vậy.
Trọng Thiên gật đầu, cũng không nói gì thêm, chỉ đợi câu trả lời của Lôi Cương.
Lôi Cương cũng không nghĩ nhiều. Trọng Thiên đã nói như vậy, thì cơ duyên chính là cơ duyên, tức thì, hắn ngưng trọng đáp:
- Cửu trưởng lão, mời ngài xuất lồng nội kình của mình, nâng cao phòng ngự toàn thân lên đến cực điểm. Nếu không, ta không dám đảm bảo ngài liệu có thể tiếp được hay không.
Trọng Phong đứng một bên trợn mắt há mồm nhìn Lôi Cương. Trong cả tộc Cổ Tu, kẻ dám nói chuyện như vậy với Trọng Thiên cũng không quá mười người, vậy mà giờ phút này, Lôi Cương với thân thể phàm nhân lại dám nói vậy với cửu trưởng lão? Có điều, Trọng Phong không có chút ý chế nhạo nào, ngược lại còn tỏ vẻ đầy hứng thú và mong đợi. Hắn muốn xem xem một kích mạnh nhất của Lôi Cương rốt cuộc đạt đến trình độ gì.
Thần sắc Trọng Thiên ngưng trọng, một lồng nội kình màu lam tím bao phủ toàn thân, cơ thể gầy gò của lão lúc này phảng phất như vừa được tắm gió xuân, đã hoàn toàn hồi phục lại, trong thời gian mấy hơi thở, Trọng Thiên vốn khom khom giờ đã thành một đại hán cường tráng cao đến bảy xích, cơ thịt toàn thân như rồng như hổ.
- Bắt đầu đi, Lôi đạo hữu!
Trọng Thiên trầm giọng nói, thanh âm như tiếng sấm cuồn cuồn, khí thế ngút trời.
Nét mặt Lôi Cương nghiêm túc, cơ thịt khắp người nhanh chóng nổi lên, đột nhiên, hai mắt hắn bắn ra hào quang, gầm nhẹ một tiếng, song quyền phát ra tiếng sấm rền. Chân trái đạp ra một bước, hữu thủ ngưng thành quyền, trong nháy mắt đánh lên lồng nội kình của Trọng Thiên.
Uỳnh!
Trọng Thiên đứng một bên chỉ thấy một tiếng vang lớn long trời lở đất, chấn động làm khí huyết trong người hắn sôi sục lên, thất khiếu chảy máu, cả người bắn ngược lại, lực lượng mạnh mẽ tạo sóng chấn động làm xung quanh nổ tung, đá vụn văng tung tóe, đất trời mù mịt. Đây là lần đầu tiên Lôi Cương sử dụng lực dung hợp của hai mươi mốt trọng kình, cơ hồ khiến cơ thịt hắn ở vào trạng thái co rút lại. Hắn thở hồng hộc, nhìn Trọng Thiên đã bi đánh về chân trời, rồi nở một nụ cười mệt mỏi.
Ầm!
Một tiếng thanh thúy từ xa truyền đến, hai mưoi mốt trọng kình không ngờ đã phá hủy lồng nội kình của Trọng Thiên.
Một lúc lâu sau, nơi chân trời truyền đến tiếng sấm lớn, toàn thân Trọng Thiên cực kỳ thê thảm, khóe miệng còn sót lại vết máu tươi, mắt hổ nhìn Lôi Cương đầy vẻ kinh hoàng.
Lôi Cương tươi cười nói:
- Cửu trưởng lão, không biết liệu đã đạt yêu cầu chưa?
- Ngươi… người đã dung hợp toàn bộ hai mươi mốt trọng kình rồi? Sao có khả năng? Ngươi đã làm thế nào vậy?
Trọng Thiên khàn khàn nói, hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm Lôi Cương. Bao năm nay, nhiều nhất lão cũng chỉ có thể dung hợp mười lăm trọng kình, vậy mà lúc này lại phát hiện Lôi Cương có thể dung hợp hai mươi mốt trọng kình. Việc này làm hắn vừa chấn động vừa vui mừng, đến thương thế của mình cũng không bận tâm nữa.
Mà lúc này Trọng Phong cũng bay đến, cả người hắn cũng hết sức nhếch nhác, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Lôi Cương tràn đầy vẻ khó tin.
Trọng Thiên chỉnh lại xiêm y, cơ thịt cả người lại co rút vào, khôi phục lại bộ dạng khom khom lúc trước. Hắn thở dài liếc qua Trọng Phong, rồi lại nhìn Lôi Cương, thần sắc nghiêm túc nói:
- Ngươi đã từng nghe nói về bí cảnh của tộc Cổ Tu chưa?
Lôi Cương khẽ run lên, cơ duyên mà Trọng Thiên nói lẽ nào là cho mình tiến vào bí cảnh Cổ Tu? Hắn cố nén sự run rẩy trong lòng xuống, nghi hoặc đáp:
- Bí cảnh mà cửu trưởng lão nói là?
Trọng Thiên cười ha ha, còn Trọng Phong bên cạnh lão thì đang cuống lên, hắn muốn nói gì đó, nhưng bị Trọng Thiên liếc một cái, chỉ đành nuốt xuống bụng, có điều hai mắt vẫn nhìn Trọng Thiên với thần sắc cực kỳ khó hiểu.
- Bí cảnh này là nơi tuyệt mật của tộc Cổ Tu chúng ta. Nơi đó cũng là nơi mà tộc trưởng tộc Cổ Tu buộc phải trải nghiệm, vào trong đó buộc phải có nhục thể lam cấp. Tương truyền rằng, trong đó nhốt vô số thần thú, đều là do tiền bối Cổ Tu bắt đến. Không biết Lôi đạo hữu có muốn tiến vào trong đó hay không? Đó mới là nơi tu luyện tuyệt vời của Cổ Tu.
Tiếng Trọng Thiên nghe bình bình, nhưng đối với Lôi Cương mà nói hiển nhiên là đầy lôi cuốn. Có điều hắn cũng chưa mất hết lý trí, lưỡng lự đáp:
- Nơi đó đã là chỗ mà tộc trưởng buộc phải trải nghiệm, vậy tại sao cửu trưởng lão còn để tại hạ tiến vào? Tại hạ chỉ là một người ngoài mà thôi.
Lôi Cương nhìn chằm chằm Trọng Thiên với ánh mắt khác lạ, muốn nhìn ra xem rốt cuộc lão đang nghĩ gì. Sau khi bình tĩnh lại, Lôi Cương cũng phát hiện ra chút gì đó bất thường. Đã là nơi tộc trưởng buộc phải trải nghiệm, vậy tại sao lại để một người ngoài như mình vào trong đó, việc này thật sự không bình thường. Thông thường mà nói, thì bí cảnh của một tộc sẽ được bảo mật cực kỳ kín đáo, căn bản không thể như Trọng Thiên được. Hơn nữa, Lôi Cương nhìn ra được trong thần sắc của Trọng Thiên cũng có chút khó hiểu, việc này thật làm hắn cực kỳ nghi hoặc. Lẽ nào Trọng Thiên chỉ là một người chuyển lời, chứ lão cũng không biết tất cả, hoặc đây chính là “sắp xếp” của Minh Lôi? Nếu thật như vậy, thì địa vị của Minh Lôi trong tộc Cổ Tu hẳn là cao không thể tưởng được.
- Xin hỏi, vì sao lại chọn ta?
Lôi Cương điềm tĩnh hỏi.
Nét mặt Cửu trưởng lão hơi co lại, suýt nữa buột miệng nói ra, người hỏi ta, ta biết hỏi ai. Lão hít sâu một hơi, cố nặn ra một nụ cười, đáp:
- Bởi ngươi đạt yêu cầu.
Câu này vừa nói ra, lão liền có chút chột dạ.
Sắc mặt Lôi Cương cứng đờ lại, không nói gì thêm. Hắn gần như đã khẳng định rằng việc này có quan hệ đến Minh Lôi, ngẫm nghĩ trong chốc lát, hắn đáp:
- Lúc nào có thể đến đó?
- Ba ngày sau. Lôi đạo hữu cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng, trong đó, thần thú mạnh nhiều như lông trâu.
Trọng Thiên đáp, tiếp đó hắn hàn huyền vài câu, rồi cùng Trọng Phong rời đi.
Đến cách Lôi Cương ngoài mười vạn dặm, hai người Trọng Thiên và Trọng Phong mới chầm chậm đạp không mà đi.
- Cửu trưởng lão, vì sao ngài lại để hắn tiến vào trong bí cảnh?
Trọng Phong cuối cùng cũng nhịn không được hỏi.
- Đây là ý của đại trưởng lão, ta chỉ truyền đạt mà thôi.
Trọng Thiên thấp giọng đáp, trên mặt lão cũng viết rõ vẻ không hiểu.
- Đại trưởng lão? Việc này do đại trưởng lão quyết định sao? Đại trưởng lão không phải đã bế quan rất lâu rồi sao?
Trọng Phong hết sức kinh ngạc, trong mắt tràn đầy vẻ tôn thờ. Đại trưởng lão, chính là cường giả đỉnh cao đứng thứ ba trong tộc Cổ Tu. Tương truyền nhục thể của đại trưởng lão đã đạt đến tử cấp. Tuy Trọng Phong là trưởng lão thứ hai mươi ba, nhưng cũng chưa từng gặp qua đại trưởng lão thần bí đó.
- Chẳng lẽ là vì thiếu tông đã vào trong bí cảnh, gặp phải nguy hiểm, nên mới để Lôi Cương vào?
Trọng Phong suy nghĩ hồi lâu rồi nói.
- Không thể nào, không ai có thể can thiệp vào việc thiếu tông trong bí cảnh. Nhưng nếu không phải vậy, thì lão phu thật tình cũng không nghĩ ra nguyên nhân đại trưởng lão làm vậy là gì.
Trọng Thiên thở dài đáp, lão không hiểu nổi quyết định này của đại trưởng lão.
- Việc này các trưởng lão khác có biết không?
Trong Phong khẽ nhíu mày, trầm giọng nói.
- Không rõ, lão phu cũng mới biết tin trước khi đến đây, nếu không cũng sẽ không đi cùng ngươi đến. Có điều, cái khiến lão phu chấn động là sự khủng khiếp của tên này. Trung kỳ lam cấp, dung hợp hai mươi mốt trọng kình, tư chất như vậy thật không biết hắn làm sao đạt được. Hơn nữa, lão phu có cảm giác hắn không phải người thường, có lẽ là bị cưỡng chế phong ấn tu vi. Người này quá mức thần bí, không biết đại trưởng lão rốt cuộc nghĩ gì? Có điều, đại trưởng lão đã xuất động, có thể thấy ngài đã suy tính kỹ càng, chúng ta cũng không cần nghĩ nhiều nữa.
Trọng Thiên nói.