Việc này không nên chậm trễ, Lôi Cương nhanh chóng bay đi. Hắn đoán, Vấn Luyện Tử hẳn là biết làm thế nào để tới Vô Thượng giới. Với lại, trước khi tới Vô Thượng giới vẫn còn phải lĩnh ngộ hành Thủy.
Nửa canh giờ sau, Lôi Cương liền tới Đan Tông. Vượt qua kết giới, hắn bay thẳng tới phía ngọn núi lớn của Đan Tông.
Từ Hỗn Mộc Chi Nguyên quay lại, Vấn Luyện Tử đang chuẩn bị ngồi xuống để tu luyện, nhưng cảm thụ được một làn khí tức dồi dào ùn ùn kéo tới. Không đợi cho lão kịp phản ứng, Lôi Cương đã hiện ra trước mặt. Nhìn vẻ mặt âm u, khí tức toàn thân Lôi Cương đang toát ra, Vấn Luyện Tử không khỏi nghi ngờ, chẳng nhẽ có người chọc Lôi Cương sao mà lại khác thường như vậy?
- Trưởng lão, ngươi có biết làm thế nào tới Vô Thượng giới không?
Lôi Cương hỏi thẳng vào vấn đề.
- Vô Thượng giới? Lưu trưởng lão, ngươi muốn tới Vô Thượng giới sao?
Vấn Luyện Tử bị câu hỏi của Lôi Cương làm cho sợ, bèn hỏi. Ánh mắt lão vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm Lôi Cương đầy thắc mắc.
Lôi Cương gật đầu.
Vấn Luyện Tử nhíu mày. Sau nửa khắc, lão thở dài, nhìn Lôi Cương, nói:
- Lưu trưởng lão, ngươi tới Vô Thượng giới để làm gì? Từ sau khi Ngũ Đế đánh dẹp Vô Thượng giới, thì hầu như đã cắt đứt đường tới Vô Thượng giới. Hơn nữa, mặc dù thực lực của ngươi mạnh mẽ, nhưng cao thủ ở Vô Thượng giới nhiều như mây… Hay là ngươi hãy cân nhắc một phen đi.
Lôi Cương trầm ngâm trong chốc lát, rồi thấp giọng nói:
- Ta sẽ không tới ngay đâu, chỉ là hỏi trước ngươi thôi.
- Ừ, nếu ngươi muốn tới Vô Thượng giới, thì chỉ có hai khả năng, môt là, thế lực lớn ở Vô Thượng giới sẽ dẫn ngươi đi, hai là, tìm Vạn Tượng các. Vạn Tượng các ở khắp Ngũ Hành giới, còn tổng bộ là thế lực lớn ở Vô Thượng giới. Chỉ có hai cách vậy thôi.
Lôi Cương kinh ngạc, thế lực của Vạn Tượng các ở Vô Thượng giới? Chỉ San là người ở Vô Thượng giới? Cố ngăn sự khiếp sợ trong lòng, Lôi Cương thấp giọng nói:
- Trưởng lão, ta muốn tới Thủy Linh giới. Còn Sinh thủy đan, kim uẩn đan, phiền người mau chóng luyện chế.
Vấn Luyện Tử gật đầu, đây là lần đầu tiên Lôi Cương giục lão, tự nhiên lão lại suy đoán điều gì đó, nên nhân tiện nói:
- Lưu trưởng lão! Mấy vị trưởng lão cũng đang tìm dược dẫn, lão phu sẽ mau giúp ngươi luyện chế.
Với Lôi Cương, Vấn Luyện Tử luôn cố gắng lấy lòng. Nhất là sự việc trong Hỗn Mộc Chi Nguyên khiến Vấn Luyện Tử đầy vẻ kính nể đối với Lôi Cương.
Ngay lập tức, Lôi Cương dẫn Vấn Luyện Tử đi tới trước truyện tống trận, rồi đi tới Thủy Linh giới.
Khi Lôi Cương tới Thủy Linh giới, thì ở phía cực Bắc của Vộ Thượng giới, ở chỗ sâu bên trong một thành phố lớn, trong một cái lầu các thanh nhã.
Một gã thanh niên ngồi ngay ngắn ở đại sảnh của lầu các, vẻ mặt gã điềm tĩnh, đôi mắt đen nháy, vẻ cơ trí chốc chốc lại hiện lên. Người này chính là Quân Lâm.
- Thiếu chủ…
Một âm thanh vang lên, một gã đàn ông ăn mặc nho nhã đi vào từ cửa đại sảnh.
- Chuyện gì?
Quân Lâm nhướn mắt lên, chậm rãi nói.
- Thiên Diệc chết rồi.
Gã đàn ông nho nhã trầm giọng nói.
- Thiên Diệc?
Quân Lâm nghi hoặc nói, sau đó cau mắt lại, thấp giọng nói:
- Ngươi nói là một trong những đệ tử tới Ngũ Hành giới sao?
Gã nho nhã đật đầu. Quân Lâm thấy vậy, ánh mắt trở nên lo lắng, thấp giọng nói:
- Ai giết?
- Theo những hình ảnh truyền đến của Thiên Diệc trước khi chết, thì chính là Cương Ma.
Gã nho nhã liếc mắt nhìn ánh mắt âm u của Quan Lâm, trong lòng run lên, trong giọng nói cũng run rẩy.
- Ầm!
Gã nho nhã chợt bay ngược ra, phun ra một ngụm máu. Quân Lâm đứng lên, khuôn mặt âm u quát:
- Chẳng nhẽ còn muốn ta nói phải làm thế nào sao?
Gã nho nhã đứng lên từ trên mặt đất, khuôn mặt hoảng sợ, nói:
- Thiếu chủ, tại hạ biết phải làm thế nào rồi.
Nói xong, liền rời khỏi đại sảnh, không dám ở lại dù chỉ một giây.
Khuôn mặt Quân Lâm âm u nhìn về phía trước, khóe mắt hơi co giật, lãnh đạm nói:
- Quả nhiên không chết.
Sau khi nhìn về phía trước một lúc lâu, Quân Lâm liền biến mất, rồi lại xuất hiện ở trong một tiểu viện thanh nhã cách chỗ lầu các không xa. Một người con gái mặc áo màu trắng đang ngồi xếp bằng trong tiểu viện, nhắm mắt tu luyện. Khuôn mặt nàng có thể nói là đẹp nghiêng nước nghiêng thành như thể tiên nữ giáng trần. Quân Lâm nhìn người con gái này, mà ánh mắt gã trở nên dịu dàng.
Người con gái mặc áo trắng cảm thụ được Quân Lâm tới bèn mở hai mắt ra, hai mắt như suối nước trong veo nhìn Quân Lâm chăm chú.
- U Tuyết, từ khi tới Vô Thượng giới, ngươi vẫn luôn chìm trong tu luyện, điều này không có lợi. Ta đưa ngươi đi ngao du Vô Thượng giới nhé?
Quân Lâm thản nhiên cười nói, rồi ngồi xuống trước mặt người con gái mặc áo trắng.
Người con gái mặc áo trắng ấy chính là Trận U Tuyết.
Trận U Tuyết nhìn Quân Lâm, nghe gã nói, nàng chậm rãi lắc đầu nói:
- Quân Lâm ta muốn yên lặng một chút!
Chợt Trận U Tuyết nghĩ tới điều gì đó, nàng lại nói:
- Được rồi, Quân Lâm, ngươi có biết được những người truy sát Lôi Cương rốt cuộc là ai không?
Khuôn mặt Quân Lâm lơ đãng, hơi cứng đờ, rồi trả lời:
- Ta đã phái đệ tử đi tìm, ta tin không lâu sau đó là có thể tìm được.
Trận U Tuyết gật đầu nói:
- Cảm ơn ngươi, Quân Lâm.
- Ngươi là người duy nhất khiến ta động lòng, ta sẽ hết sức thỏa mãn nhu cầu của ngươi. U Tuyết, ta sẽ đưa ngươi đi gặp bá phụ của ta một lúc, có được không?
Quân Lâm trầm ngâm chốc lát rồi nói.
- Bá phụ?
Trận U Tuyết nghi ngờ nói.
- Ừ
Quân Lâm gật đầu.
Trận U Tuyết suy tư chốc lát, lắc đầu, nói:
- Quân Lâm! Ta muốn tĩnh hạ tâm. Ta muốn tìm ra ai muốn giết Lôi Cương, ta muốn giúp Lôi Cương báo thù. Hi vọng ngươi có thể hiểu.
Ánh mắt Quân Lâm chợt lóe lên vẻ âm u, rồi lại cười nói:
- U Tuyết, ta sẽ mau tìm ra, giúp ngươi trả thù, nhưng lúc đó ngươi phải lấy thân phận là vị hôn thê của Quân Lâm ta để đi gặp bá phụ ta, có được không?
Cơ thể Trận U Tuyết khẽ run lên. Nàng cố nén nỗi đau trong lòng, nhắm hai mắt lại, gật đầu.
Quân Lâm có được câu trả lời của Trận U Tuyết, thì mới tươi cười, nói:
- U Tuyết, chào ngươi, hãy tĩnh tâm một chút. Ta đi tìm xem rốt cuộc thế lực nào truy sát Lôi Cương.
Nói xong, Quân Lâm liền biến mất.
Ngay sau đó, U Tuyết từ từ mở hai mắt ra, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa giọt lệ, nhìn bầu trời đầy màu sắc, nàng nỉ non nói:
- Lôi Cương, vì giúp ngươi báo thù, ta không để ý đến những thứ khác.
Thủy Linh giới, trong Ngũ Hành giới, đây là một thế giới thuộc tính Thủy trong Ngũ Hành giới. Nếu nói Dung Luyện giới có nhiều hỏa nhất, thì Thủy Linh giới lại có nhiều thủy nhất. Cũng giống như Dung Luyện giới, đất liền ở Thủy Linh giới là ít nhất, là một trong những giới ít đất liền nhất ở Ngũ Hành giới. Nó hầu như nằm trong một biển cả vô bờ. Hơn nữa, khối đất liền này tương đương với đại lục Long Luyện ở Dong Luyện giới. Nhưng, trong biển lớn cũng có vô số các hòn đảo, chủ ở Thủy Linh giới chia làm hai thế lực, Nguyên Thủy tông, và Thủy Linh tông.
Thế lực Nguyên Thủy tông ở khắp đại lục của Thủy Linh giới, còn thế lực ở Thủy Linh tông lại chủ yếu ở các quần đảo ngoài khơi. Hai đại tông phái có thể nói là không xâm phạm đến nhau, ai cũng không làm gì được người còn lại. Thế lực Nguyên Thủy tông tuy là bao trùm Thủy Linh tông, nhưng trong các hòn đảo nhỏ ngoài khơi hầu như đều liên quan tới thế lực của Thủy Linh tông. Hai phái tuy có xung đột nhưng chỉ là những lần va chạm nhỏ, dù sao nếu làm to chuyện, thì không ai có lợi cả.
Đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa là Thủy Linh giới chỉ có hai tông phái này. Trong đó còn có vô số các tông phái nho nhỏ khác, đặc biệt ở các hòn đảo nhỏ ngoài khơi.
Khác với Dung Luyện giới, chỗ tu luyện tuyệt hảo ở Thủy Linh giới là ngoài khơi, đặc biệt là ở đáy biển. Có không ít lão quái vật chìm vào trong đáy biển để tu luyện. Biển nham thạch nóng chảy ở Dung Luyện giới khiến cho kẻ tu luyện khác không dám đặt chân đến, thì ở Thủy Linh giới lại hoàn toàn trái lại. Chỉ có điều ở Thủy Linh giới có một quy củ bất thành văn, đó là hết sức tránh việc đánh nhau ở ngoài khơi, nếu không thì chọc giận những cường giả tu luyện đang ẩn nấp, sẽ chỉ có một đường là chết.
Chỉ có duy nhất một đại lục ở Thủy Linh giới được xưng là đại lục đế vương, cái tên đó chủ yếu để kỷ niệm Thủy đế, đế vương của Thủy Linh giới. Ngày xưa, Thủy đế thống nhất Thủy Linh giới, khi đó Thủy Linh giới chỉ có Nguyên Thủy tông, còn Thủy Linh tông là cái tên nổi lên sau khi Thủy đế ngã xuống.
Ở giữa đại lục đế vương có một thành phố lớn tên là thành Khánh Đế. Tại truyện tống trận ở phía Tây của đại thành chợt sáng lên. Hai gã tu luyện canh giữ nơi đây mở hai mắt ra, nhưng truyện tống trận hiện giờ căn bản không có ai xuất hiện. Không chỉ có nghi hoặc, mà truyện tống trận này rõ ràng đã bị mở ra, làm sao lại không có ai xuất hiện? Bọn họ không biết rằng một bóng người đã sớm rời đi khỏi nơi đây.
Lôi Cương xuất hiện ở thành Khánh Đế, không có nhiều thời gian để kiểm tra phong cảnh nơi đất khách, mà bay thẳng ra khỏi thành Khánh Đế. Thần thức hắn lan ra tìm kiếm chỗ nồng nặc linh khí, sau một hồi tìm kiếm, hắn gần như đã bay qua nửa đại lục đế vương. Cuối cùng, hắn đi tới sát biên ngoài khơi, cảm thụ được linh khí nồng nặc ngoài khơi, hắn hướng ra chỗ sâu bên trong ở ngoài khơi rồi bay đi. Tìm một chỗ thích hợp để lĩnh ngộ hành Thủy.