Sau khi hấp thu hoàn Cương anh, cơ bắp trên người Lôi Cương nổi lên cuồn cuộn. Lực lượng cuồng bạo khiến cho Lôi Cương rất hưởng thụ. Mà thần hồn của Lôi Cương cũng từ từ trưởng thành. Do thực lực tăng lên, Lôi Cương đã thực sự bước lên con đường của người tà đạo, hấp thu Cương Anh, hấp thu thần hồn. Đây chính là cách mà người tu mà và người tà đạo thực hiện. Nhưng bây giờ, Lôi Cương cũng không nghĩ nhiều như thế.
Người tà đạo hay người tu ma cũng đều là người tu luyện theo đuổi tu vi đỉnh cao mà thôi. Vì nâng cao tu vi không từ thủ đoạn không chỉ có người tu ma hay người tà đạo mà tất cả những người tu luyện đều như thế. Để theo đuổi thực lực đỉnh chẳng hề có phân chia chính hay tà, chỉ có thực lực cao hay thấp mà thôi.
Lúc này, Lôi Cương chẳng hề có suy nghĩ lương thiện, vì sự sống sót, người ngăn cản mình đều là kẻ địch.
Sau khi đoạt lấy giới chỉ của Trương Vũ, rồi hủy diệt thần hồn trên đó. Thần thức của hắn chui vào trong giới chỉ. Nhìn không gian trong đó, sắc mặt hắn hơi nhăn lại. Bên trong ngoài mấy chục viên thần thạch, một thanh thần khí hoàng giai ra không còn có vật nào khác. Sau khi vất giới chỉ vào trong U Giới, Lôi Cương tiếp tục tìm kiếm thần khí.
Cách Lôi Cương chừng ngàn dặm, lúc này, trăm người tu luyện của tổ sáu đang triển khai chém giết. Không...không thể gọi là chém giết mà phải nói là giết hại.
Một gã mặc chiến giáp màu hồng, giống như chiến thần điên cuồng cướp lấy mạng của kẻ khác. Người này có mái tóc đen, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt trong suốt nhưng chẳng hề có một chút tình cảm. Y quơ thần kiếm trong tay, mỗi một kiếm vung lên là máu tanh lại bắn ra khắp nơi, đồng thời trên mặt đất lại có một cái thi thể. Điều khiến cho người ta kinh ngạc đó là tu vi của người đó là hỗn độn Hoàng giai vậy mà người tu luyện chết trong tay y phải tới hai mươi người hỗn độn hoàng giai. Trong đó còn có cả một cao thủ hỗn độn Huyền giai. Dường như dưới thanh kiếm của y không một ai có sức phòng ngự. Mỗi một kiếm lại xé tan sự phòng ngự. Mà đối với công kích của họ, y gần như chẳng thèm quan tâm. Cho dù tên cho thủ hỗn độn huyền giai sử dụng long lực dung hợp của hai hệ tấn công cũng chỉ khiến cho y phải lui lại mười trượng, đồng thời làm y nổi giận.
Người đó khiến cho những người tu luyện khác đang chém giết dừng tay lại, nhìn người thanh niên đó với một sự sững sờ. Mục tiêu của họ đều chuyển hết về phía người đó. Mặc dù bọn họ muốn đánh chết hết người có mặt ở đây nhưng thanh thần kiếm trong tay tên thanh niên đã nhuộm thành màu đỏ tươi cũng làm cho họ hết hồn.
Gần trăm người tu luyện cùng nhìn nhau rồi một người quát khẽ:
- Cùng giết y trước rồi nói sau.
Câu nói của người đó nhận được sự đồng ý. Từng đạo công kích cực mạnh với những tiếng long ngâm vang lên, lao về phía người thanh niên tóc đen.
Thanh niên hơi nhếch miệng, cười nói:
- Cứ công kích tận tình đi. Chiến giáp thiên giai, thần khí thiên giai đâu phải là thứ các ngươi có thể chiến thắng.
Giết hại tiếp tục diễn ra. Chưa tới một canh giờ, xung quanh người thanh niên được nhuộm một màu hồng. Chiếc chiến giáp màu hồng càng thêm quái dị. Lau vết máu trên mặt, tên thanh niên cười nhạt rồi hít một hơi thật sâu, hút hết linh khí nồng đậm trong không gian vào mũi.
Ở tổ thứ ba, một gã nam tử mặc chiến giáp màu vàng đầy sát khí quanh người cũng đang giết chóc. Phàm người nào gặp y đều bị hồn bay phách lạc. Tốc độ của y cực nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh. Y điên cuồng giết hại người tu luyện nào gặp phải. Trong mắt y, người tu luyện còn không bằng một con kiến.
Lúc này, trước mặt y một gã nam tử trung niên sau khi đánh chết một người có tu vi hỗn độn hoàng giai liền quay đầu nhìn nam tử đầy sát khí quanh người mà nói với sự kinh hãi:
- Tinh Thiên Sát?
Nam tử mặc chiến giáp màu vàng kia chính là Tinh Thiên Sát. Y lạnh lùng bay về phía nam tử trung niên.
- Tinh Thiên Sát! Chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Ngươi giết việc của ngươi, ta giết việc của ta, hai bên không chạm vào nhau có được không? - Nam tử trung niên liên tục lui lại, đồng thời cao giọng nói. Mặc dù tu vi của y là hỗn độn địa giai nhưng đối mặt với Tinh Thiên sát không hề có một chút ý chí chiến đấu. Chưa nói tới người sau lưng Tinh Thiên Sát, cho dù với bản thân tu vi của Tinh Thiên Sát, y cũng không chắc chắn. Nhìn Tinh Thiên Sát tiêu sái đi tới, nam tử trung niên hóa thành một đạo cầu vồng bay đi. Tinh Thiên Sát dừng lại, nhìn nam tử trung niên đang bay đi mà cười lạnh rồi biến mất.
Sau một lát, một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Ở tổ bốn, một nữ tử mặc quần lụa mỏng trắng như tuyết đang bay trong không trung. Gương mặt của nàng đủ khiến cho bất cứ ai cũng phải xiêu lòng, đồng thời phong thái toàn thân vô cùng thanh nhã làm cho người ta phải ngây ngất, nhưng không dám khinh nhờn. Tuy nhiên, gương mặt của thiếu nữ lại lạnh như băng, giống như nữ thần băng tuyết đang nhìn ngắm mọi vật. Mỗi khi có người tu luyện nhìn thấy nàng đều cố ngăn dặn dục hỏa trong lòng mà bỏ đi bởi họ không thể động vào thiếu nữ đó. Nàng chính là người số một trong thế hệ thanh niên của Long gia, Long U Nhi.
Long U Nhi như đang xem xét, du ngoạn vậy. Từ đầu tới cuối nàng chẳng hề chém giết người nào, nhưng cũng chẳng có ai dám ra tay với nàng. Dường như những người tu luyện ở đây không có tư cách chết trong tay nàng. Nàng chỉ lẳng lặng đứng đó đợi khảo hạch chấm dứt.
Ở giữa thánh giới Hồng Hoang, trên cái tinh cầu khổng lồ có tên Tây Tháp tinh, ở sâu trong đại thành trung tâm có một cái đại điện rực rỡ.
Nếu như có người ở đây sẽ phải khiếp sợ. Trong đại điện có chín người tu luyện tản ra hơi thở vô cùng khủng bố, chẳng khác nào chín ngọn núi cao. Bọn họ chính là chín vị thành chủ. Mà ở phía trên đại điện lơ lửng một trăm lẻ bẩy vầng sáng. Bên trong đó hiện lên cảnh tượng khảo hạch đệ tử của Tây tháp tinh.
- Ha ha! Các thế lực lớn của thánh giới Hồng Hoang cũng đặt một chân vào đây. Đám đệ tử thanh niên này có tu vi cũng được. Chẳng qua, động phủ của Thái thượng đại trưởng lão giới hạn đệ tử có tu vi dưới cương thần hỗn độn thiên giai, không biết ai là người lọt được vào mắt xanh của thượng đại trưởng lão mà nhận được sự thừa kế. - Một lão nhân có lông mi dài trắng xóa, đầy nếp nhăn cười nói.
- Hừ! Nghe đồn động phủ của Thái thượng đại trưởng lão có chín tầng, trong đó bao gồm tứ luyện, ngũ hiểm. Với những tiểu tử này còn chưa đủ vượt qua được chín tầng để nhận được sự thừa kế. - Một nam tử khôi ngô giống như một ngọn núi cất tiếng nói như sấm.
- Đáng tiếc! Thái thượng đại trưởng lão hạn chế tu vi đi vào. Nếu không làm sao tới lượt đám tiểu tử này. - Một lão già áo hồng thở dài nói.
- Bây giờ vẫn còn quá sớm. Bọn chúng sẽ còn giết lẫn nhau. Trong những năm qua, Thái thượng đại trưởng lão không biết đi đâu khiến cho các thế lực lớn rục rịch. Chết mấy tên hậu bối làm cho chúng bớt kiêu căng đi. - Một lão già hừ lạnh.
- Ha ha! Được rồi! Thời điểm động phủ mở ra vẫn còn sớm. Mà thái thượng đại trưởng lão xây dựng động phủ đó chắc chắn có dụng ý của mình, chúng ta không cần phải suy nghĩ. Các ngươi nói xem tổ nào sẽ chấm dứt khảo hạch đầu tiên? - Một nam tử trung niên nho nhã ngồi trên cỗ cao nhất, cười nói rồi chuyển đề tài.
- Tất nhiên là tổ ba. Tinh Thiên Sát đúng là đệ tử thân truyền của đại tôn Tinh Vũ, có được vài phần chân truyền của đại tôn nên giết người như giết gà. - Trung niên vạm vỡ nhìn vào vầng sáng thứ ba mà than thở.
- Ta thấy chưa chắc, tiểu oa nhi của Long gia còn chưa ra tay, chỉ sợ là định một lưới bắt hết bọn chúng. - Lão già áo hồng nhìn vào quầng sáng thứ tư, không hề che giấu sự khen ngợi trong mắt.
- Ha ha! Lão phu để ý chính là tổ sáu. Tên tiểu tử được Vạn Tiên chi tổ chỉ điểm có thần kiếm, chiến giáp thiên giai thì ai là đối thủ của hắn? - Nam tử trung niên nho nhã nhìn chằm chằm vào trong quầng sáng mà khen ngợi.
Đúng lúc này, hình ảnh trong quầng sáng đột nhiên thay đổi, một thanh niên khôi ngô đang tìm kiếm thứ gì đó trên mặt đất. Xung quanh hắn có ba cao thủ hỗn độn huyền giai đang theo dõi.
- Khốn kiếp! Tên tiểu tử Huyền giai mà dám trà trộn vào trong khảo hạch. Có điều bây giờ bị người ta theo dõi chắc chắn sẽ phải tan xác. - Nam tử trung niên vạm vỡ lên tiếng.
- Chưa chắc! - Trong đại điện, một lão già đang khép hờ mắt đột nhiên mở mắt, nhìn vào trong quầng sáng thứ sáu có thân ảnh cao lớn "đáng khinh" kia.