Mục lục
[Dịch]Cận Chiến Bảo Tiêu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Phàm sau khi trở lại phòng trước tiên là chậm rãi tắm rửa bằng nước nóng. Sau khi tắm xong, cảm giác mệt mỏi trên người đã biến mất, chỉ cảm thấy trên người dễ chịu, thoải mái vô cùng.

Sở Phàm tắm xong đi ra thấy phòng của đại tiểu thư đã tắt đèn, chắc nàng đã nghỉ ngơi rồi. Nhưng trong phòng của Nhị tiểu thư đèn vẫn còn sáng, hơn nữa thỉnh thoảng lại loáng thoáng có tiếng nô đùa.

Sở Phàm sau khi về phòng bật máy tính lên, tra xét chút tư liệu, lại xem chút tin tức. Một lúc sau cảm thấy ngồi rất là vô vị, bởi vì tóc ướt còn chưa khô, cho nên không thể đi ngủ luôn được. Ngay khi đang cảm thấy hết sức nhàm chán hắn xoay chuyển ánh mắt, như ngừng lại trên chiếc TV ở trước mặt.

“Cũng không biết nhị tiểu thư ba cô nàng này ở trong phòng làm cái gì. Chẹp, nhìn một chút chút chắc không sao đâu.” Sở Phàm trong đầu bắt đầu tiến hành đấu tranh tư tưởng. Trong quá trình đấu tranh, tư tưởng bất lương từ từ chiếm ưu thế, lương tri trong lòng hắn cũng từng bước đắm chìm phai mờ.

Hắn thầm nghĩ: “Đêm nay rất hiếm khi lại có được nhị tiểu thư, Tiểu Phỉ và Tiểu Lâm ở cùng một phòng. Cơ hội tốt như vậy nếu bỏ qua chỉ sợ sau này có đốt đuốc đi tìm cũng chả thấy, bởi vậy không thể bỏ qua, không thể bỏ qua!”

Hành động của Sở Phàm so với tư tưởng của hắn còn nhanh hơn. Khi hắn còn chưa quyết định được là rốt cuộc có nên lén rình coi hay không thì hành động của hắn đã nhanh hơn một bước, đã sớm tiếp nối cameras trong phòng nhị tiểu thư đến TV, rồi bật TV lên. Trên màn hình hiện ra ba thân ảnh mềm mại ướt át của các tiểu mỹ nữ.

Cũng không biết cái tên Sở Phàm tiểu tử này là nhân phẩm rất tốt hay là phúc phận đã tu từ kiếp trước nữa. Hắn mới vừa tiếp nối được, thì đúng lúc chứng kiến quá trình thoát y của Tô Phỉ.

Tô Phỉ vừa cởi áo khoác trên người vừa nói:

- Tiểu Vân, Mộng Lâm, hai cậu không tắm rửa ah? Trên người rất dính, ra mồ hôi nhiều lắm.

- Tắm hả, vội gì.

Nhị tiểu thư trừng mắt liếc nhìn Tô Phỉ, nói:

- Tớ thấy Tiểu Phỉ ý là muốn cởi quần áo, khoe cái vĩ đại của bồ ra đó.

- Tiểu Vân, bồ nói cái gì vậy hả? Tớ có ý đó đâu. Chỗ nào của tớ vĩ đại hả? Tớ thấy của Mộng Lâm mới to ấy chứ.

Tô Phỉ hờn dỗi nói.

Đoạn hội thoại này khiến Sở Phàm đang xem TV phun cả máu mũi. Trên người Tô Phỉ đang mặc một bộ nội y tơ tằm màu đen, lộ ra da thịt gợi cảm trắng mịn màng của nàng. Quả thực là nữ thần gợi cảm trong mộng của tất cả nam nhân!

- Này, Phỉ Phỉ, bồ có lầm hay không hả? Tớ mới mặc ‘cái lồng’ cỡ C, bồ đã mặc ‘cái lồng’ cỡ D, so với tớ còn lớn hơn một số ấy chứ.

Trầm Mộng Lâm hừ một tiếng nói.

- Các bồ không nên tranh cãi nữa. Hừ, thật là…, không thèm để ý gì đến cảm nhận của người ta cả. Tớ còn mới mặc 'cái lồng' cỡ B thôi đây này.

Nhị tiểu thư bĩu môi nói.

- Tiểu Vân, việc này có thể có liên quan tới phát dục muộn thôi. Bồ xem bộ ngực của chị Kỷ cũng rất lớn mà, chị em hai người, vóc dáng sẽ không kém nhiều lắm đâu.

Tô Phỉ lên tiếng an ủi.

- Đúng nha, tớ xem chị Kỷ ít nhất cũng có ‘cái lồng’ cỡ D mất. Cho nên Tiểu Vân chắc chắn về sau ngực bồ sẽ tròn căng ra, có khi còn to hơn cả Phỉ Phỉ nữa ý.

Trầm Mộng Lâm cười nói.

- Tớ cũng không biết vì cái gì mà của chị lại to hơn của tớ nhiều như vậy. Chẳng lẽ là bởi vì chị lớn hơn tớ sao?

Nhị tiểu thư khó hiểu nói.

- Đúng rồi, tớ nghe nói.

Tô Phỉ sắc mặt đỏ hồng, tiếp tục nói:

- Tớ nghe nói nếu mà được nam nhân sờ nắn sẽ to hơn đấy. Chị Kỷ có phải là đã có bạn trai rồi không?

- Phì, cái gì mà nghe nói rồi lại có thể hả? Chị tớ chưa có bạn trai đâu. Tuy là nam nhân theo đuổi chị ấy rất nhiều, rất nhiều, thế nhưng chị đều nhìn không vừa mắt. Hơn nữa, chị tớ cũng không để cho một nam nhân nào tùy tiện động chạm đến mình đâu, cho dù là bạn trai chị ấy sau này cũng vậy.

Tiểu Vân trừng mắt lườm Tô Phỉ, nói.

- Ý của Phỉ Phỉ là kêu bồ sớm tìm một người bạn trai, sau đó chăm sóc cho bộ ngực của bồ lớn lên.

Trầm Mộng Lâm cười nói.

- Đúng rồi, tớ thấy đệ nhất đẹp trai Lâm Phi Dật ở trường mình cũng không kém đâu. Dù xét theo xuất thân của gia đình hay là khí chất bên ngoài thì đều xứng đôi với bồ đấy.

Tô Phỉ nhìn nhị tiểu thư, nói.

- Xin bồ, sau này đừng có nhắc đến hắn ở trước mặt mình được không? Ai chẳng biết hắn là công tử con nhà giàu nhưng bản chất có ra cái gì đâu.

Nhị tiểu thư tức giận nói.

- Đúng rồi đúng rồi, các bồ có nghe nói hiện nay có một loại phương pháp làm ngực lớn hơn rất thịnh hành hay không? Hơn nữa có người nói hiệu quả còn rất tốt đấy!

Trầm Mộng Lâm giống như nhớ tới cái gì, vội vàng nói.

- Không biết!

Tô Phỉ và nhị tiểu thư hai miệng một lời nói.

- Chính là phương pháp tác động đến huyệt vị để làm ngực lớn hơn. Nghe nói có thể dùng châm cứu và một số phương pháp kích thích huyệt đạo xung quanh vú, là có thể có hiệu quả làm lớn ngực đấy.

Trầm Mộng Lâm nói.

- A? Có chuyện như vậy hả? Thế chắc là đau lắm, đó là kim châm vào da mình mà!

Tô Phỉ thè lưỡi, nói.

- Quên đi, làm thế tớ ngượng lắm. Với lại, tìm đâu ra những cao thủ châm cứu kia chứ.

Nhị tiểu thư nói.

- Tiểu Vân, chẳng lẽ bồ đã quên Tiểu Ngốc Ngốc?

Trầm Mộng Lâm một đôi mắt mê hoặc xoay chuyển, cười hì hì nói.

- Tiểu Ngốc Ngốc? Anh ta làm sao?

Nhị tiểu thư nghe thấy Trầm Mộng Lâm nhắc tới Sở Phàm, không khỏi mở to hai mắt hỏi.

- Bồ quên rồi ư, Tiểu Ngốc Ngốc là từ Thiếu Lâm Tự ra, học qua công phu, đối với huyệt đạo trên cơ thể người khẳng định rất quen thuộc. Bồ tìm hắn giúp bồ mát xa hoặc là châm cứu một số huyệt đạo trên ngực, nói không chừng sẽ thu được hiệu quả bất ngờ đấy.

Trầm Mộng Lâm nói.

Lời vừa nói ra, ngay cả Sở Phàm đang xem TV cũng sốc nặng, cứ “ong ong” như vừa bị ai đấm vào đầu, thầm nghĩ việc này thật là chỉ có Tiểu Lâm mới có thể nghĩ ra được. Cái gọi là làm lớn ngực thông qua huyệt đạo này không phải là tương tự như nâng ngực nhân tạo sao? Hắn đảo mắt nhìn nhìn nụ hoa phong nhụy đợi nở trước ngực của nhị tiểu thư, nghĩ thầm nếu có cơ hội hắn thật đúng là nguyện ý vì nàng mà cống hiến sức lực!

- Phì, phì, phì, bồ mở miệng nói ra thì dễ chứ tớ không đủ mặt dày làm thế được đâu.

Nhị tiểu thư tức giận nói.

- Thực ra Mộng Lâm nói cũng đúng mà. Tiểu Ngốc Ngốc thành thật như vậy, cũng không phải lo lắng anh ta sẽ chiếm tiện nghi đâu.

Tô Phỉ cũng hùa theo nói.

- Không cần nói nữa, Phỉ Phỉ, bồ không phải nói muốn tắm rửa sao? Tớ cũng đi tắm đây.

Nhị tiểu thư nói xong liền cởi quần áo mặc trên người.

Hành động này của nàng lại khiến Sở Phàm đang xem TV chảy nước miếng.

- Tớ cũng đi tắm cùng hai bồ.

Trầm Mộng Lâm nói xong cũng cởi váy liền áo đang mặc trên người xuống.

Trong nháy mắt, máu của Sở Phàm gần như đông cứng lại!

Trầm Mộng Lâm sau khi cởi váy liền áo trên người xuống trực tiếp để lộ ra bộ nội y hình tam giác. Trên người nàng mặc nội y gợi cảm cực kỳ mê hoặc, nội y trễ xuống rất thấp, gần như lộ ra hai phần ba bộ ngực sữa. Sở Phàm lần đầu tiên nhìn thấy dáng dấp của Trầm Mộng Lâm khi chỉ mặc mỗi nội y trên người nên tâm tình kích động dị thường.

Thân thể mềm mại tinh khiết tuyết bạch kia của Trầm Mộng Lâm, vóc người lồi lõm lả lướt, đôi chân ngọc ngà thon dài khắc họa thật sâu trong lòng hắn. Hơn nữa hấp dẫn người ta nhất chính là trên thân thể của Trầm Mộng Lâm có một loại phong vận yêu mị mê người, khiến nam nhân thấy qua đều điên cuồng si mê.

- Ồ? Tiểu Lâm trên ngực phải có nốt ruồi màu đỏ này!

Lúc này Trầm Mộng Lâm đang đối diện cameras, bởi vậy chính diện của Trầm Mộng Lâm đều bị Sở Phàm nhìn không sót chút gì, nhìn kỹ thấy trên ngực phải rất tròn tuyết bạch kia của Trầm Mộng Lâm đúng là có một nốt ruồi màu đỏ lớn bằng hạt gạo. Nốt ruồi màu đỏ kia ở trên thân thể mềm mại tuyết bạch mê người này có vẻ đặc biệt đáng chú ý, đồng thời cũng tăng thêm mấy phần quyến rũ diễm lệ, giống như một đóa hoa hồng đẹp đẽ nở rộ, đặc biệt xinh đẹp!

Từng đợt từng đợt máu nóng xông lên tận đỉnh đầu hắn, Đồng Tử Công cũng bạo phát rồi lại bạo phát. Hắn phát giác, cô nàng Trầm Mộng Lâm này thật đúng là không phải mê người thôi đâu, mà là phi thường phi thường mê người, mê chết người không đền mạng.

Lúc này Tô Phỉ cũng cởi cái váy “bảy phân” đang mặc ra. Vóc dáng người lai dung hợp cả vẻ đẹp của phương Tây và phương Đông của nàng quả thực siêu phàm, không thể chê được. Chỗ nên lồi thì lồi đến mức tận cùng, chỗ nên lõm thì lõm đến hoàn mỹ. Một nữ thần gợi cảm như vậy chắc chắn bất luận một nam nhân nào nằm mơ cũng đều ao ước đến.

Không nói đến ai khác, Sở Phàm cũng rất ao ước, đặc biệt là làn da như bột mì gợi cảm trên người Tô Phỉ, chỉ có ở phụ nữ phương Tây lại càng kích thích từng tế bào trong cơ thể hắn. Hắn thầm nghĩ, sớm biết vậy thì lúc trước ở trong phòng karaoke đã cùng Tiểu Phỉ ôm lâu một chút rồi, nam nhân mà, dối trá như vậy để làm gì? Dối trá không chiếm được tiện nghi!

Đang nghĩ ngợi, nhị tiểu thư, Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm lần lượt đi vào trong phòng tắm.

Sở Phàm đứng trước TV vẫn còn ở trong trạng thái phấn khích cao độ, tim đập dồn dập, cũng còn may là không còn chảy nước miếng nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK