Mục lục
[Dịch]Đô Thị Thiếu Soái- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng bộ Hắc Long.

Hắc Long Tower ban ngày trang nghiêm chính là lòa nhà cao cấp viết chữ tổ thương hội, lầu Hắc Long hội. Các loại tinh anh ở đây xử lý mười mấy chuyện các loại tỉnh thành, lớn thì đấu thầu đường cao tốc, nhỏ thì bảo vệ đường phố. Tới tối trở thành chỗ làm việc của tổ Huyết Chiến liều giết chiếm địa bàn, nuốt chửng nhân viên phân phối, đều là chỗ này bàn luận ra.

Bóng đêm đã sâu, mấy tên bảo an đang hút thuốc lá hưng phấn, ở thời buổi rối ren này bọn họ không có chút khẩn trương, Tổng bộ Hắc Long từ khi xây dựng cho tới bây giờ không có người dám cầm dao cầm súng tới gây chuyện. Ngoại trừ tòa nhà này là được pháp luật bảo hộ ra, mấy trăm tên huyết chiến tinh anh trong Tổng bộ Hắc Long cũng là làm người ta phát sợ.

Một chiếc xe bánh mì chạy đủ mã lực mang đến âm thanh “ầm ầm ầm”, khói bụi xông tới cổng tòa nhà Hắc Long. Bảo an vội ném thuốc lá xuống đất bảo dừng xe kiểm ta tín hiệu, ai ngờ người lái xe tựa hồ không chút phản ứng, trực tiếp xông tới bọn họ.

Mấy tên bảo an móc súng giảm thanh ra nhắm lên người ngồi lái xe, bắn liên tục không ngừng mười phát súng. Ai ngờ đối phương vẫn không có phản ứng, cứ như vậy xông phá lan can. Mấy tên bảo an vội lách tới một bên, sau đó từ sau xe bánh mì liền bắn mấy phát súng vào bánh xe.

“Ầm” một tiếng, bánh lốp xe bánh mì bị bắn trúng chuệch choạng đâm vào một cây cột tòa nhà Hắc Long mới dừng lại. Mấy tên bảo an cầm súng nhanh chóng chạy tới bao vây chiếc xe, mấy chục tên băng đãng Hắc Long cũng cầm dao chém xông tới. Mấy ngày trước Tổng bộ Hắc Long bị Hổ bang đưa tới cỗ quan tài làm bọn họ bị Chu Triệu Sâm mắng chửi máu chó xói đầu. Tối nay lại có người lái chiếc xe bánh mình đụng vào Tổng bộ Hắc Long, bọn họ há có thể không tức giận.

Trong sự quan sát và canh gác của gần hai mươi người, hai tên băng đảng Hắc Long từ bên trong móc ra thi thể không đầu, liền sau đó ném một cái đầu lăn lóc ra. Mười mấy tên thuộc hội Hắc Long trước là sửng sốt, sau đó giơ ngón tay cái lên với đám bảo an tán thưởng nói:

- Mấy người anh em, kỹ thuật bắn súng quá giỏi, đầu người cũng đứt rồi.

Mấy tên bảo an tuy không dám khẳng định là kiệt tác của mình, nhưng nhìn thấy mọi người khích lệ trong lòng đắc ý hẳn lên, tỏ ra khiêm tốn nói:

- Nào có nào có.

Giết chết một người và bóp chết con kiến không có gì khác biệt, người của hội Hắc Long không có ai để tâm chuyện này, cũng không có ai nói chuyện nhỏ này cho Chu Triệu Sâm biết.

Bóng đêm càng ngày càng tối, gió lạnh càng ngày càng lớn.

Mấy người bảo an đang thay phiên kể lại chuyện xảy ra lúc nửa đêm trước, bọn họ vui mừng tới mức không chút ủ rũ, bỗng nhiên bọn họ cảm thấy xung quanh hàn khí ập đến, không khỏi tự chủ ngẩng đầu nhìn xung quanh. Bên ngoài khoảng năm sáu mét có bốn người thanh niên đang chậm rãi đi tới bọn họ

Sát khí.

- Đứng lại!

Một bảo an dùng đèn chiếu sáng xa quét mấy người này quát:

- Bọn mày là ai? Đang làm gì?

- Bọn tao là đến tìm người anh em tốt của bọn tao!

Người vừa đi lên vừa lạnh lùng nói:

- Nó tên Vân Phi, bọn mày có nhìn thấy nó không?

Mấy tên bảo an bày trận thế móc ra súng giảm thanh phòng bị, trong tay cầm chắc sung, dũng khí lớn mạnh lên không ít cười lạnh nói:

- Người sống không thấy, người bị chúng ta dùng súng bắn đứt cổ, lại có một. Cũng không biết có phải anh em bọn mày không, nhưng nếu bọn mày không nhanh rời khỏi phạm vi Hắc Long Tower, bọn tao sẽ chặt đứt cổ bọn mày.

Trong lòng bọn Hắc Sơn Đao trầm xuống, chẳng lẽ Vân Phi thật sự thân ở chỗ khác? Hắc Sơn Đao không phải ngốc, anh ta biết Vân Phi là theo dõi Sở Thiên tới biệt thự Hoa Đô sau đó mất tích. Theo lý mà nói Vân Phi là bị người của Hổ Bang giết hại, sau đó giá họa cho hội Hắc Long. Nhưng bây giờ nghe thấy người của hội Hắc Long bảo chặt đứt cổ của Vân Phi trong lòng bắt đầu lo lắng, đã không thể phán đoán, dứt khoát không them suy nghĩ nữa.

- Bọn mày tránh ra!

Hắc Sơn Đao nhìn mấy tên bảo an trước mặt lạnh lùng nói:

- Bằng không ông phải dùng máu rửa Hắc Long Tower.

Mấy tên bảo an khinh miệt nhìn Hắc Sơn Đao. Mấy thằng nhóc này cũng thật là cuồng ngạo. Nếu muốn máu rửa tòa nhà Hắc Long, cả Hổ Bang cũng không dám nói loại mạnh miệng này. Thế là giơ súng giảm âm trong tay lên khinh thường nói:

- Dựa vào cái gì? Dựa vào mấy người bọn mày à? Nói cho mày biết, bây giờ cho dù bọn mày muốn rời khỏi tòa nhà Hắc Long cũng không được. Bọn mày đã sỉ nhục tới hội Hắc Long.

Hắc Sơn Đao nhe răng cười, không ngờ Bắc Kinh còn có người cuồng ngạo hơn bọn họ.

Mấy tên bảo an nhìn thấy Hắc Sơn Đao nhe răng cười không khỏi sửng sốt, trong nháy mắt Hắc Sơn Đao lấy ra đoản đao tiến lên trước mấy bước, và nhanh chóng múa nửa vòng. Mấy tên bảo an đột nhiên cảm thấy cổ tay lạnh lẽo, mắt nhìn cổ tay đã bị chặt đứt, lập tức đau nhức truyền đến. Còn chưa kịp phản ứng đã bị mấy đồng bọn bên cạnh Hắc Sơn Đao đâm vào ngực bọn họ, chỉ chừa lại một tên bảo an đang đứng vô cùng kinh sợ.

Hắc Sơn Đao tiến lên mấy bước vỗ vai của bảo an, lạnh lùng nói:

- Người bị bọn mày chặt cổ ở đâu.

- Trong xe bánh mì màu trắng bên cạnh.

Bảo an bụm vết thương run rẩy nói:

- Chúng tôi vẫn chưa kịp xử lý.

Hắc Sơn Đao gật đầu lập tức đi tới bên tay phải của bảo an hơi trầm, giơ tay một đao. Đầu của bảo an lập tức rơi xuống đất, thần tình trên mặt vẫn giữ nét khinh hoàng vô cùng và thống khổ.

Bọn Hắc Sơn Đao chậm rãi đi tới xe bánh mì, trên mặt lóe lên tình cảm phức tạp. Hô một tiếng Hắc Sơn Đao kéo cửa xe cầm đèn chiếu lên bọn bảo an rơi trên đất, ánh sáng chói rọi bắn lên mặt bọn Hắc Sơn Đao trở nên vô cùng bi phẫn và thống khổ.

Quả nhiên là Vân Phi, quả nhiên là anh em tốt của bọn họ.

- Anh Đao, anh thấy hội Hắc Long chặt đứt cổ của Vân Phi còn xăm hắc long lên mặt nó.

Đồng bọn sau lưng Hắc Sơn Đao nắm chặc tay tới mức phát ra tiếng “răng rắc” tức giận nói:

- Chúng ta phải báo thù cho Vân Phi phải lấy một trăm cái mạng người hội Hắc Long để chôn theo.

Hắc Sơn Đao cũng nhìn thấy hình xăm hắc long trên mặt Vân Phi, không khỏi tự chủ hét lớn một tiếng tràn đầy oán khí, tức khí, sát khí vô tận.

Một số người của Hắc Long hội sớm đã tiếngd dộng tỉnh lại, nhìn thấy mấy bảo an nằm ở cổng cả người đầy máu không khỏi kéo chuông cảnh báo. Chỉ trong chốc lát năm mươi người hội Hắc Long cầm đao chém vây tới Hắc Sơn Đao.

Hắc Sơn Đao kéo cửa xe lại bi phẫn nói:

- Vân Phi, tối nay phải dùng máu tươi của bọn chúng để rửa mối nhục của mày.

Hắc Sơn Đao nói xong quay người quét nhìn rồi từ từ ép tới, đoản đao trong tay mấy tên hội Hắc Long đã rơi máu tươi.

- Giết cho tao!

Hắc Sơn Đao từ chữ từng câu phun ra:

- Chó gà không tha.

Ba người thanh niên bên cạnh Hắc Sơn Đao lập tức rút ra đoản đao bổ tới hơn năm mươi tên hội Hắc Long. Chỗ ba thanh đoản đao sắc bén qua đều có đầu bay, bọn họ nhìn thấy cái chết của Vân Phi, thì quyết định lấy miếng trả miếng, chuyên vào chặt chém đầu của hội Hắc Long. Tuy phí sức một chút nhưng nhưng bọn họ không keo kiệt khí lực của mình.

Nóc Vân Hồng của Hắc Long Tower. Sở Thiên đang dùng kính viễn vọng chuyên tâm nhìn sự việc xảy ra ở tòa nhà Hắc Long, một lát sau quay người nói với Phong Vô Tình:

- Nếu hội Hắc Long không chết trên một trăm người, e là không cản được bọn Hắc Sơn Đao.

Phong Vô Tình cầm lấy kính viễn vọng quét nhìn mấy cái hiểu rõ mọi chuyện Sở Thiên nói, nhưng có chút khó hiểu:

- Tại sao không thu phục bọn họ?

Sở Thiên khẽ thở dài nhàn nhạt nói:

- Bọn họ là hãn tướng, nhưng Hắc Sơn Đao trời sinh phản cốt, loại người này thủ đoạn độc ác cả gan làm loạn. Bản thân chỉ có thể trung thành với mình, cho dù anh nhất thời bắt hàng phục rồi, có cơ hội chúng vẫn có thể phản lại, thậm chí chém anh một đao. Ngô Tam Quế cũng là người trời sinh phản cốt, ông ta chính là ví dụ tốt nhất.

Phong Vô Tình gật đầu cầm lấy kính viễn vọng tỉ mỉ theo dõi trận hỗn chiến.

Sở Thiên chắp tay sau lưng lạnh lùng nhìn, muốn biết thực lực của Hắc Long chân chính có đáng sợ cỡ nào. Hắn tin với sự hung hãn của bọn Hắc Sơn Đao tất nhiên có thể làm Cho Triệu Sâm mang ra mấy tấm vương bài.

Không tới hai mươi phút, hội Hắc Long đã ngã xuống hơn ba mươi người. Trên người ba tên đồng bọn của Hắc Sơn Đao tòan là máu người của hội Hắc Long. Hội Hắc Long càng ngày càng nhiều, lên tới con số hàng trăm người, nhưng ai cũng không dám tiến lên xông giết, vì mấy người trước mắt thật sự quá hung hãn.

Chu Triệu Sâm vì hấp thụ nhiều vương khí của Bắc Kinh, hòanh cung của ông ta đặt ở tầng cao nhất cho nên rất nhanh nhận được tin tức, chân mày chau lại quở trách bọn băng đãng:

- Tất cả đều là phế vật, trên cả trăm người, ngay cả mấy tên đệ tử Hổ Bang cũng không cầm cự nổi. Bảo Quan Đông Tam Tướng và Long Vũ nhanh chóng tới giải quyết chuyện này.

Quan Đông Tam Tướng vốn là Quan Đông Đao Phỉ cơ thể tráng kiện hành động nhanh nhẹn, trên người mặc áo chống đạn tơ vàng đao súng không thủng. Người khác không những không thể lấy mạng bọn họ, hoàn toàn không thể tiếp cập người của bọn họ mà ngược lại thường bị bọn họ lấy mạng, dưới hợp đánh của ba người, trước giờ không có người nào có thể sống sót. Chu Triệu Sâm cảm thấy bọn họ thủ đoạn đủ độc ác, thế là trả giá cao mời bọn bán mạng cho hội Hắc Long. Trong tám tháng Chu Triệu Sâm vừa lên chức, Quan Đông Tam Tướng công đánh khắp tỉnh thành, đánh hạ hơn năm mươi địa bàn rất lớn cho Chu Triệu Sâm, mở rộng thế lực hội Hắc Long. Do đó Chu Triệu Sâm điều bọn họ về trấn giữ Bắc Kinh.

Long Vũ là tay súng thiện xạ của hội Hắc Long. Anh ta chơi súng từ nhỏ, bất cứ súng hư nát nào tới tay anh ta đều có thể bắn ra uy của lực hỏa dược, hơn nữa bách phát bách trúng. Có lần theo Chu Triệu Sâm đi ra vùng ngoại ô Thiên Tân gặp phải mai phục của đối thủ, Long Vũ dùng tám mươi viên đạn trên người bắn chết tám mươi người cầm đao, mười mấy người cầm súng còn lại do trong tay Long Vũ không có đạn mới thoát mạng. Sau đó Long Võ trở thành con bài chủ trong tay Chu Triệu Sâm bình thường không dễ dùng tới.

Bất đắc dĩ tối nay băng hội hội Hắc Long đánh giá cao bọn Hắc Sơn Đao. Hơn nữa Chu Triệu Sâm cũng không muốn đêm xuân của mình bị người ta quấy phá lần nữa, cho nên xuất động Quan Đông Tam Tướng và Long Vũ đến dẹp loạn chuyện tối nay.

Chu Triệu Sâm nhìn nữ ca sĩ thời trung học mình hâm mộ nằm trên cái giường gỗ lớn lớn, trong lòng phơi phới cảm giác chinh phục. Ngực nữ thần trong lòng mình vẫn là rất to, eo rất nhỏ, cái bụng rất phẳng, đôi chân dài miên man cũng đồng thời trơn mượt, đôi mắt kiên cố của cô cũng vẫn cười lên quyến rũ, thật có thể làm động lòng người.

Hai triệu thì có thể lên giường minh tinh thời trung học sùng bái, Chu Triệu Sâm cười đắc ý, có thể biến cô ấy thành dâm phụ thuần chất, có tiền thật tốt.

Long Vũ đang cầm súng, trong súng có mười hai viên đạn, chậm rãi từ tầng mười của Tổng bộ Hắc Long đi xuống. Anh ta đối phó kẻ địch trước giờ không cần tìm cái gì yểm hộ cơ thể, cũng không cần trốn trong góc tối, bất luận nhân vật lợi hại thế nào anh ta cũng có thể mặt đối mặt đọ sức. Vì anh tin tay của mình, tin súng của mình, giống như Hắc Sơn Đao tin sức lực của mình.

Quan Đông Tam Tướng rất lâu không có chinh chiến giang hồ, nghe tới tối nay huyết chiến có phần mình. Sợ địch đến bị Long Vũ thu dọn, do đó sớm đã đứng ở cổng tòa nhà Hắc Long, lạnh lùng giằng co với bọn Hắc Sơn Đao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK