Maksim nhìn thấy bộ dạng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu của Lâm Thanh Diện, lập tức bĩu môi.
Hắn quay đầu nhìn bốn người đằng sau một cái, mở miệng nói: “Bốn người các cậu coi chừng mấy người xung quanh cho tôi, tôi đi dạy dỗ thằng oắt con không biết trời cao đất dày này.”
Bốn người đều gật đầu, trong ánh mắt nhìn Lâm Thanh Diện đều tràn đầy sự khinh miệt.
Tuy ở chỗ này xuất hiện một cao thủ hoá kình khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, nhưng bọn họ phán đoán từ sức mạnh mà Lâm Thanh Diện phóng thích ra, thực lực của anh nhiều nhất cũng chỉ tương đương với bọn họ thôi.
Mà bọn họ có năm người, Lâm Thanh Diện chỉ có một người, cho nên muốn giải quyết Lâm Thanh Diện cũng không phải là chuyện gì khó.
Bây giờ bọn họ cần chú ý nhất, là người nước C này sử dụng vũ khí nhiệt hạng nặng.
Nhưng trước khi bọn họ đến quảng trường này thì đã bịt lại hết tín hiệu ở bên này rồi, bọn họ muốn cầu cứu với bên ngoài là không thể nào, cho nên bây giờ chỉ cần phòng trừ đám người trên quảng trường đến kho vũ khí đạn dược lấy vũ khí nhiệt hạng nặng là được rồi.
“Đội trưởng cứ yên tâm đi xử lý thằng oắt con đó đi, chúng tôi sẽ canh chừng những tên còn lại, tên oắt con này trông không lợi hại lắm, đợi lát nữa đội trưởng đừng có hạ thủ lưu tình đó.”
“Đội trưởng không phải người mềm lòng, thằng này dám đứng ra, đội trưởng nhất định sẽ cho hắn biết sự lợi hại của chúng ta, tôi đoán kết cục của tên oắt con này sẽ khá là thảm đó.”
“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp phải đối thủ có thực lực tương đương với chúng ta, đội trưởng nhất định phải đánh đẹp chút đó, để cho mấy người nước C này biết sự lợi hại của chúng ta!”
…
Lâm Thanh Diện vốn không đặt lời nói của bọn họ vào trong lòng, nếu đối phương chỉ phái một người đến đánh với anh thì phiền phức còn dễ giải quyết một chút.
Anh thích nhất chính là loại đánh giá thấp thực lực của đối thủ thế này, hơn nữa là người tự cho mình là đúng, đợi đến khi bọn họ ý thức ra thực lực chân chính của Lâm Thanh Diện khủng bố đến thế nào thì tất cả đều đã muộn rồi.
“Ông Phương, ông đứng về phía sau đi, đợi lát nữa chiến đấu có thể sẽ ảnh hưởng đến ông đó.” Lâm Thanh Diện quay đầu nói với ông Phương một câu.
Phương Tôn lập tức gật đầu, nói: “Bọn họ năm người, cậu có một người thôi, nhớ đừng quá gắng gượng, nếu như chống không nổi thì tự mình chạy đi, tương lai cậu còn dài, không cần quan tâm đến lão già như tôi.”
Lâm Thanh Diện cười cười, mở miệng nói: “Ông Phương, đừng quá xem thường tôi, nếu thật sự liều mạng, thì cho dù năm người bọn họ liên thủ, tôi cũng không phải không thể ứng phó được.”
“Đúng rồi, tôi biết ông còn có chiêu, nhưng làm như thế chắc sẽ tạo thành tổn hại rất lớn, cho nên xin ông đặt hy vọng lên người tôi, đừng dễ dàng dùng nút bấm trên tay ông, đợi khi tôi thật sự không chống nổi nữa, ông hẵng dùng cũng không muộn.”
Trên mặt Phương Tôn lộ ra một tia ngạc nhiên, cái nút bấm trong tay ông ta có thể nói là tương đối kín kẽ, ngay cả năm tên nước Sa đó cũng không phát hiện, không ngờ lại bị Lâm Thanh Diện phát hiện rồi.
Lâm Thanh Diện có thần niệm, biết tất cả mọi thứ trong bán kính hơn trăm mét, vì vậy anh đương nhiên nhìn thấy chiếc nút trong tay Phương Tôn.
Phương Tôn không do dự, trịnh trọng mà gật đầu với Lâm Thanh Diện, không biết tại vì sao, ông ta cảm thấy có người thanh niên này ở đây thì nguy cơ ngày hôm nay chả là gì nữa.
Không nói lời thừa thãi nữa, Lâm Thanh Diện nắm chặt Thôn Chính trong tay, sau đó trực tiếp xông về phía Maksim.
Anh vốn không định lãng phí thời gian, vừa tiến lên liền trực tiếp ra một đòn có sức mạnh tương đối khủng bố.
“Thiên Tinh Thức!”
Từng luồng sáng đao xen kẽ với cuồng phong quét về phía Maksim, Maksim nhìn thấy cảnh này, đôi mắt lập tức nhíu lại, sau đó sức mạnh trong cơ thể lập tức ảo hoá thành một cây rìu khổng lồ, dùng sức quơ về phía trước, một hư ảnh rìu khổng lồ xuất hiện, trực tiếp chạm mặt với chiêu thức của Lâm Thanh Diện, một tiếng nổ vang lên, làn sóng sức mạnh chấn động trực tiếp khiến cho bàn ghế xung quanh vỡ nát.
Đám người nhìn thấy uy lực chiến đấu khủng bố như thế, đều hoảng sợ chạy ra xung quanh.
Trong cuộc chiến trình độ này, một khi bị tác động đến thì muốn sống cũng khó nữa.
Bốn tên cao thủ nước Sa còn lại thì giờ giờ phút phút canh chừng mấy người có mặt ở hiện trường, một khi có người muốn lẻn đi, bọn họ sẽ lập tức ra tay.
“Thực lực của Lâm Thanh Diện quả nhiên mạnh mẽ, lần này chúng ta có thể thoát hiểm không thì phải xem cậu ta rồi.”
“Chắc là có chút khó đó, dù sao cho dù Lâm Thanh Diện có lợi hại đi nữa, chắc cũng chỉ có thể ứng phó với một người thôi, mà nước Sa phái đến năm người, chúng ta vẫn nên nhanh chóng nghĩ xem có còn cách nào thoát thân hay không đi.”
…
Sau khi Maksim chống đỡ sự công kích đó của Lâm Thanh Diện, thì lại quật một rìu về phía người của Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện vận chuyển hoá kình toàn thân, né đi sự công kích đó.
Hư ảnh rìu khổng lồ trực tiếp chém trên mặt đất, mặt đất xi măng lập tức bị nứt thành một đường khổng lồ, nhìn trông vô cùng đáng sợ.
“Oắt con, không ngờ sức mạnh của cậu lại mạnh như vậy, tôi thật sự xem thường cậu rồi, nhưng nhìn bộ dạng còn cầm vũ khí của cậu, chắc hẳn là cảnh giới chưa tới đâu đúng chứ? Nếu thật sự là vậy thì muốn thắng tôi, không dễ như vậy đâu!”
Maksim hét lên với Lâm Thanh Diện một câu, rồi lại xông về phía Lâm Thanh Diện lần nữa.
Hai người lập tức đánh nhau, ánh sáng giao thoa, các loại dư ba sức mạnh lan toả ra xung quanh, tạo thành sự phá hoại có quy mô tương đối lớn.
Chỉ một hồi, cả quảng trường vốn dĩ ngay ngắn đã không còn ra thể thống gì nữa rồi.
Tuy Lâm Thanh Diện vẫn chỉ là nửa bước Hoá Cảnh, hoặc là nói vẫn chưa đột phá đến huyền kình viên mãn, nhưng sức mạnh trong cơ thể anh đang mạnh lên từng ngày.
Đặc biệt là sau khi đánh nhau với Mạnh Trường Vân lần trước, Lâm Thanh Diện đã có cảm ngộ rất sâu về cảnh giới của mình, ngoại trừ tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu thì sự lý giải về cảnh giới của bản thân cũng đã sâu sắc hơn vài phần.
Lúc này Lâm Thanh Diện đã có thể cảm nhận được rõ ràng, nếu như mình đột phá đến huyền kình viên mãn, thì sức mạnh có được ít nhất sẽ trên Hoá Cảnh giai đoạn đầu, ít nhất cũng là thực lực của Hoá Cảnh giai đoạn giữa.
Dù sao bây giờ Lâm Thanh Diện vẫn chưa đột phá, trên sức mạnh, đã có thể đối chọi với Hoá Cảnh giai đoạn đầu rồi.
Cảnh giới của Maksim tuy là Hoá Cảnh giai đoạn đầu, nhưng bởi vì bọn họ không phải tu luyện từng bước từng bước đến cảnh giới hiện tại như Lâm Thanh Diện, mà bọn họ là dựa vào cách đặc biệt mới có được loại sức mạnh bây giờ.
Cho nên cho dù cảnh giới là thật đi nữa, thì sức mạnh trông cũng có chút phù phiếm, trong quá trình chiến đấu với Lâm Thanh Diện, sơ hở của hắn cũng càng lúc càng rõ ràng, cho nên xét tổng thể, sự chiến đấu đến bây giờ của hai người, vẫn là Lâm Thanh Diện chiếm thượng phong.
Maksim thấy mình vậy mà lại không thể giải quyết Lâm Thanh Diện, cũng có chút khó chịu, sau khi nghiến răng nhìn Lâm Thanh Diện một cái, liền dùng sức lực toàn thân bổ rìu về phía Lâm Thanh Diện.
Thấy vậy, Lâm Thanh Diện cũng không do dự, Thôn Chính trong tay biến hoá chiêu thức, đánh ra một đòn tương đối kỳ diệu về phía trước.
“Kinh Lôi Thức!”
Cùng với tiếng sầm cuồn cuộn, một đường ánh sáng đao xung thiên xuất hiện, trực tiếp va chạm với hư ảnh của rìu khổng lồ.
Sau làn sóng khổng lồ, rất rõ ràng chiêu thức của Lâm Thanh Diện thắng một bậc, miệng Maksim nhổ ra một ngụm máu, nhanh chóng lùi lại về sau.
“Thực lực của tên oắt con này có chút cổ quái, chúng ta không thể lãng phí thời gian nữa, cùng nhau lên giải quyết hắn, rồi đi giết thống soái nước C!”