CHƯƠNG 578: NHÀ HỌ HÀN BỊ TIÊU DIỆT
Hàn Tu Phổ trợn mắt há hốc mồm nhìn con của mình bị ngã xuống đất một cách nặng nề, ông ta chẳng thể nghĩ đến con của mình lại bại dưới tay của một tên oắt con vô danh.
Ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn về phía của Lâm Thanh Diện cũng bắt đầu xảy ra thay đổi rất lớn so với lúc trước, lúc ấy bọn họ không đặt Lâm Thanh Diện vào trong mắt, cảm thấy Lâm Thanh Diện cũng chỉ là một trò đùa, bây giờ trong mắt của những người này đã dâng lên vẻ e ngại đối với Lâm Thanh Diện.
Bọn người Hứa Bích Hoài nhìn thấy Lâm Thanh Diện chiến thắng, ai cũng thở một hơi nhẹ nhõm.
Một hồi lâu sau, Hàn Tu Phổ mới kịp phản ứng được trong cơn hốt hoảng, sau đó nhanh chóng chạy đến bên cạnh của Hàn Đông, ngồi xổm xuống, đỡ anh ta dậy từ dưới đất.
“Con trai, con không sao đó chứ?” Hàn Tu Phổ tràn đầy lo lảng mà hỏi.
Lúc này Hàn Đông đã không còn một chút năng lực hoạt động nào, thân thể mềm oặt, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở khò khè từ trong yết hầu của anh ta truyền tới.
Sắc mặt của Hàn Tu Phổ âm trầm nhìn về phía Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Thằng nhóc này, cậu đã đánh con trai của tôi bị thương nặng, chuyện này nhà họ Hàn của tôi sẽ không để yên cho cậu đâu!”
Nói xong, ông ta liền nhanh chóng nhìn về phía những người vệ sĩ của nhà họ Hàn, vội vàng nói: “Con mẹ nó, các người còn đứng thất thân ở đó làm cái gì nữa hả, mau gọi xe cứu thương cho cậu chủ nhanh lên”
Lâm Thanh Diện bước hai bước đi đến chỗ của Hàn Tu Phổ, lên tiếng nói: “Theo như tôi thấy, không cần thiết phải gọi xe cứu thương đâu”
Hàn Tu Phổ trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Cậu có ý gì hả, con trai của tôi đã bị thương nặng, chẳng lẽ cậu còn muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn à?”
Lâm Thanh Diện nhún vai rồi nói: “Ông chắc chắn là anh ta chỉ bị thương nặng đơn giản như vậy thôi à?”
Sắc mặt của Hàn Tu Phổ thay đổi, nhanh chóng cúi đầu xuống nhìn Hàn Đông ở trong lòng lửa của mình một chút, chỉ nhìn thấy hai mắt của Hàn Đông đang trừng tròn vo, miệng hơi há ra, trong cổ họng không ngừng có âm thanh kỳ quái phát ra. Rất nhanh, anh ta lại phun ra một ngụm máu tươi, tiếp theo đó đầu lệch qua phía bên cạnh, không còn động tĩnh nữa.
Hàn Tu Phổ liền vội vàng lắc lư thân thể của Hàn Đông, mở miệng kêu lên: “Hàn Đông con sao vậy? Con mau nói cái gì đó đi, con đừng nằm ở đây mà không nhúc nhích”
Tất cả mọi người đều có chút hoảng sợ mà nhìn cảnh tượng này, bọn họ đều hiểu, Hàn Đông đã không thể nào cho Hàn Tu Phổ bất kỳ một câu trả lời nào nữa.
Đối với kết quả này, Lâm Thanh Diện cũng không thấy bất ngờ chút nào, một quyên dốc hết toàn lực của anh, nếu như không có sức lực ngang hàng với anh thì căn bản rất khó chống chọi nổi. Sau khi Hàn Đông đón nhận một quyền này, đợi một hồi lâu sau mới chết, đã coi như là lợi hại rồi.
“Cậu đã giết con trai của tôi, tôi phải để cậu chôn cùng nó!” Hàn Tu Phổ giống như điên cuồng, lúc này lại xông về phía của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nhìn ông ta, lên tiếng nói: “Nếu như bây giờ người nằm dưới đất là tôi, chỉ sợ là ông sẽ không nghĩ đến đế con trai của ông chôn cùng với tôi, loại người như các người, để cho người khác chịu thiệt thòi thì các người cũng không thèm quan tâm, nhưng một khi mình chịu thiệt thòi thì các người lại nói năng hùng hổ hơn so với bất cứ ai”
Lúc này, Hàn Tu Phổ còn đâu tâm tư để quan tâm tới lời nói của Lâm Thanh Diện, sau khi lao đến trước mặt của Lâm Thanh Diện liền đưa tay bóp cổ của anh. Lâm Thanh Diện chợt lách người tránh khỏi, Hàn Tu Phổ không ổn định thân thể được, trực tiếp nằm trên mặt đất.
Lúc này, Lâm Thanh Diện nhìn thoáng qua đồng hồ, lẩm bẩm một câu: “Cũng đã sắp đến rồi nhỉ”
Tiếng nói của anh vừa dứt, ở cửa nhà hàng truyền đền một trận tiếng bước chân.
Tất cả mọi người đều tò mò quay đầu nhìn về phía cửa, phát hiện có một nhóm người mặc âu phục, nhiều người mang theo kính, trong tay cầm theo tài liệu và laptop đi đến.
Những người kia cũng đi vào trong đại sảnh của nhà hàng Hải Tân, dừng lại trước mặt của một đám khách khứa.
Hàn Tu Phổ bò dậy từ dưới đất, ông ta vốn còn muốn liều mạng với Lâm Thanh Diện, đúng lúc này ông ta cũng chú ý đến một đám người đột nhiên đi đến. Những người dân đầu ông ta đều biết hết, là giám đốc dự án của công ty có mối quan hệ hợp tác mật thiết với nhà họ Hàn.
Ông ta có chút nghi hoặc nhìn đám người này, không biết tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây
“Giám đốc Triệu, giám đốc Tôn, giám đốc Vương, sao mọi người lại đến đây vậy? Là đến đây đến tham gia bữa tiệc tối này à?” Hàn Tu Phổ nhìn những người kia, mở miệng hỏi.
Mãy người đi đầu nhìn Hàn Tu Phổ một chút, vẻ mặt đều tương đối nghiêm túc, có một người trong số đó trực tiếp đưa ra một phân tài liệu nói với Hàn Tu Phổ: “Kể từ ngày hôm nay, tập đoàn khang lâm của tôi sẽ chấm dứt mọi giao dịch kinh doanh với nhà họ Hàn, cũng ký kết thỏa thuận để làm bằng chứng, mong sau này nhà họ Hàn đừng đến bàn luận chuyện làm ăn gì với chúng tôi”
Người này vừa nói xong, những người ở phía sau cũng đồng loạt bắt đầu la ỏm tỏi.
“Kể từ hôm nay, tập đoàn vân an của chúng tôi cũng sẽ kết thúc tất cả mọi giao dịch kinh doanh với nhà họ Hàn”
“Kể từ ngày hôm nay, nhà họ thẩm chúng tôi cũng kết thúc tất cả các giao dịch kinh doanh với nhà họ Hàn
“Kể từ ngày hôm nay..
Những người này đều là đại diện của tất cả các công ty hoặc là gia tộc có mối quan hệ hợp tác chặt chẽ với nhà họ Hàn, bọn họ được phái đến để vạch ra ranh giới rõ ràng với nhà họ Hàn. Bọn họ gần như là chỗ dựa để nhà họ Hàn có thể đứng vững trên thị trường chứng khoán ở thành phố T, nếu như không có những mối hợp tác này, sự phát triển của nhà họ Hàn sẽ sớm bị trì trệ, dòng tiền của bọn họ sẽ bị phá vỡ ngay lập tức, tiên nợ ngân hàng còn không có để trả, không bao lâu nữa nhà họ Hàn sẽ phải tuyên bố phá sản.
Mà những thứ này là một bước then chốt cho việc Lâm Thanh Diện làm tan rã quyền lực của nhà họ Hàn, trong khoảng thời gian này, công việc anh sắp xếp cho Thư Hân làm là thuyết phục các công ty và gia tộc này chấm dứt hợp tác với nhà họ Hàn bằng nhiều cách khác nhau, bằng cách dụ dỗ hoặc là đe dọa.
Lần này Lâm Thanh Diện đã sử dụng toàn bộ lực lượng của Quan Lĩnh được bố trí ở thành phố T, muốn làm ra chút chuyện này, đương nhiên là không có vấn đề gì.
Hàn Tu Phổ trợn mắt há hốc mồm nhìn những người này, hoàn toàn không ngờ đến bọn họ lại lựa chọn chấm dứt hợp tác với nhà họ Hàn trong thời điểm này.
Lúc đầu ông ta muốn hỏi là vì lý do gì, nhưng mà ông ta liên phản ứng rất nhanh, dời ánh mắt lên trên người của Lâm Thanh Diện.
“Chuyện này… chuyện này đều là do cậu làm?” Hàn Tu Phổ mở miệng hỏi.
Lâm Thanh Diện nở nụ cười rồi nói: “Tôi đã nói rồi, trong vòng nửa tiếng đồng hồ nữa tài sản của nhà họ Hàn của ông sẽ bị sụp đổ, con người của tôi từ trước đến nay không thích nói đùa”
Hàn Tu Phổ chỉ cảm thấy thân thể của mình mềm nhũn, thiếu chút nữa đã trực tiếp ngồi xuống đất.
“Đừng tưởng rằng những thứ này là tất cả hành động của tôi, mục đích của tôi là khiến cho nhà họ Hàn của các người hoàn toàn biến mất trên thế giới này, lúc này mới chỉ là bước đầu tiên mà thôi” Lâm Thanh Diện nở nụ cười.
Hàn Tu Phổ nhìn Lâm Thanh Diện một cách khó hiểu, mở miệng hỏi: “Tại sao chứ, chẳng lẽ bởi vì con trai của tôi muốn cưới người phụ nữ này, là vợ của cậu? Đây là do người của nhà họ Tô đã làm, là bọn họ muốn gả con gái cho nhà họ Hàn của chúng tôi, tại sao cậu không đi tìm nhà họ Tô mà tính sổ, mà lại nhằm vào nhà họ Hàn của tôi?”
Lâm Thanh Diện nở nụ cười, đi đến trước mặt của Hàn Tu Phổ, tiến đến bên tai của ông ta rồi hỏi: “Ông có còn nhớ rõ Công Tôn Bác không?”
Thân thể của Hàn Tu Phổ lập tức cứng đờ, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, trong đầu cũng đang hồi tưởng lại một vài cảnh tượng vào năm đó.
“Cậu… rốt cuộc cậu là ai?” Giọng nói của Hàn Tu Phổ đã hơi run rấy.
“Ông ấy là ông nội của tôi” Lâm Thanh Diện nói xong thì liền rời khỏi chỗ Hàn Tu Phổ
Hàn Tu Phổ ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, giọng nói của Lâm Thanh Diện cứ luôn văng vắng ở bên tai, thêm vào đó nhà họ Hàn đang đứng trước nguy cơ diệt vong, con trai chết ở trên tay của Lâm Thanh Diện. Hàn Tu Phổ chỉ cảm thấy ngực của mình ngột ngạt dữ dội, sau đó hai mắt tối sầm, liền ngã trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.