Lâm Thanh Diện ngẩng đầu liếc nhìn Thượng Quan Môn đứng ở phía trên, anh không hê quen người này, cũng không biết đối phương muốn làm gì, đột nhiên bị một người lạ uy hiếp cút đi, đổi thành ai cũng sẽ không làm như vậy.
Huống chỉ Lâm Thanh Diện còn có chuyện cần hỏi Lương Cung Nhạn Sương, chỗ này không có viết tên có riêng ai, anh không cảm thấy mình ngồi ở đây có vấn đề gì.
“Tôi nếu như không đi thì sao?” Lâm Thanh Diện hỏi Thượng Quan Môn một câu.
Thượng Quan Môn không ngờ Lâm Thanh Diện lại dùng thái độ này nói chuyện với anh ta, ở trong mắt anh ta, Lâm Thanh Diện chỉ là một người thấp kém được Quan Lĩnh bồi dưỡng để biểu diễn mà thôi, loại người này đâu có tư cánh nói chuyện với anh ta.
Huống chỉ Lâm Thanh Diện bây giờ ngôi ở trước mặt Lương Cung Nhạn Sương, điều này gần như đang công khai khiêu khích anh ta, hiện nay trong quán bar nhiều người như vậy đều đang nhìn, nếu như anh ta hôm nay không thể xử được Lâm Thanh Diện, vậy thì quá mất mặt rồi.
Lần trước Thượng Quan Môn muốn thu thấp Lâm Thanh Diện, cố tình bỏ tiền thuê Lý Hắc Thán, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, Lý Hắc Thán không thể giải quyết được Lâm Thanh Diện.
Lúc đó Thượng Quan Môn muốn dùng cách khác đối phó với Lâm Thanh Diện, có điều sau đó bên phía gia tộc giao cho anh ta một nhiệm vụ, anh ta rời khỏi Quan Lĩnh, cho nên quên mất chuyện của Lâm Thanh Diện.
Bởi vì thời gian nghỉ dưỡng lần này trong Quan Lĩnh của Lương Cung Nhạn Sương rất dài, cho nên Thượng Quan Môn sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì lại đến Quan Lĩnh.
Chuyện Lý Hắc Thán ở trên lôi đài chủ động nhận thua anh ta cũng nghe nói một ít, có điều bởi vì thời gian đã trôi qua rất nhiều ngày, anh ta đối với Lâm Thanh Diện sớm đã mất đi hứng thú, cho nên căn bản không có đặt chuyện của Lâm Thanh Diện trong lòng.
Ai ngờ hôm nay anh ta đến quán bar tìm Lương Cung Nhạn Sương, thế mà nhìn thấy tên này lại ngồi đối diện với Lương Cung Nhạn Sương, chuyện này đối với anh ta mà nói, không nghi ngờ gì nữa chính là khiêu khích công khai.
Thượng Quan Môn siết chặt nắm đấm, trong ánh mắt cũng xuất hiện tâng tâng sát khí, dùng một giọng nói trâm thấp mở miệng nói: “Anh không biết thân phận của tôi sao? Con chó không biết tốt xấu như anh, anh biết chọc giận tôi sẽ có kết cục như thế nào không?”
“Xin lỗi, tôi thật sự không biết anh là ai, tôi và anh cũng chưa từng gặp nhau, anh lại kêu tôi cút, có phải có hơi quá đáng rồi không?” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Thượng Quan Môn vốn dĩ cho rằng Lâm Thanh Diện biết anh ta là ai, không ngờ đối phương căn bản không biết mình, điều này khiến anh ta nhất thời không biết nên tiếp lời Lâm Thanh Diện thể nào.
Mọi người ở xung quanh sau khi nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, trên mặt lộ ra nụ cười khinh bỉ, không hê kiêng ky mà cười nhạo.
Theo bọn họ thấy, thân phận của vị xếp thứ 13 trên bảng chiến thân của Lâm Thanh Diện, chẳng qua chỉ là hữu danh vô thực, không có gì đáng sợ cả.
“Thật sự tức cười chết đi được, tên ngốc này lại không biết cậu chủ Thượng Quan là ai, anh ta đây là chê mình sống quá lâu rồi phải không?”
“Nhìn bộ dạng của cậu chủ Thượng Quan, chắc đã bốc hỏa rôi, Lâm Thanh Diện này thật là cao thủ gây chuyện, giữa anh ta và cậu chủ Thượng Quan căn bản không có cùng một tâng đẳng cấp, cậu chủ Thượng Quan người ta đến để chơi, muốn mạng của Lâm Thanh Diện, chẳng qua chỉ là chuyện tiêu ít tiền mà thôi.
“Thật là vừa tức cười vừa đáng thương, đồ rác rưởi cái gì cũng không hiểu, vậy mà chạy tới loại địa phương này giả vờ trang bức, nhìn dáng vẻ còn muốn bắt chuyện với cô chủ Lương Cung, nếu tôi là cậu chủ Thượng Quan, tôi chắc chắn cũng không bỏ qua cho anh ta”
Lâm Thanh Diện từ trong lời bàn luận của mọi người biết được thân phận của cái tên bảo anh cút, thì ra người này chính là Thượng Quan Môn đã bỏ tiền thuê Lý Hắc Thán đến giết anh.
Cho dù biết thân phận của người này, Lâm Thanh Diện cũng không hề sợ hãi, anh không cảm thấy mình ở trước mặt Thượng Quan Môn bắt buộc phải thấp hơn người ta một bậc.
Lương Cung Nhạn Sương nhìn hai người giương đao bạt kiếm, khóe môi nhếch lên lộ ra ý cười, cô ta bây giờ rất muốn nhìn thấy Lâm Thanh Diện sẽ xử lý tình huống này như thế nào.
Cô ta đối với Lâm Thanh Diện quả thật có hứng thú rất lớn, người đàn ông này khiến cô ta cảm thấy có điểm khác, chỉ có điều cô ta không hề biết Lâm Thanh Diện có phải giả bộ hay không, không chừng ở trước mặt Thượng Quan Môn, Lâm Thanh Diện không có gan tiếp tục giả bộ được nữa.
Theo cô ta thấy, tất cả đàn ông trong thiên hạ đều như vậy, Lâm Thanh Diện sẽ không phải ngoại lệ, anh cũng chỉ là vào ngày hôm đó có chút đặc biệt mà thôi, cô rất vui lòng nhìn thấy Lâm Thanh Diện khuất phục trước mặt Thượng Quan Môn.
“Anh chẳng qua chỉ là một con chó, tôi kêu anh cút, anh nên ngoan ngoãn cút cho tôi, một con chó cũng dám chỉ trích tôi quá đáng, anh chắc mình không phải đang nói chuyện cười nữa chứ?” Thượng Quan Môn lạnh lùng nói một câu.
Lâm Thanh Diện nhếch môi, sau đó trực tiếp đứng dậy, dùng tốc độ sét đánh ngang tai trực tiếp quăng một cái tát lên mặt Thượng Quan Môn.
Một tiếng chát, tiếng tát giòn giã vang lên trong quán rượu, cả quán bar lập tức yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há môm nhìn một màn này, không có ai ngờ, Lâm Thanh Diện vậy mà trực tiếp tát Thượng Quan Môn.
“Cái… cái tên này điên rồi sao? Anh ta thế mà tát cậu chủ Thượng Quan!”
“Fu*k, cái này quá dữ rồi, anh ta quả thật đang tự sát, cậu chủ Thượng Quan chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ta”
“Thật sự là con mẹ nó, anh ta có phải chưa rõ thân phận của mình, ngay cả cậu chủ Thượng Quan cũng dám đánh, anh ta thật sự tưởng mình có chút thực lực đó thì có thể vô pháp vô thiên sao?”
Lương Cung Nhạn Sương mặt mày vốn dĩ đang thích thú, lập tức trở nên cứng đờ, cô ta nghĩ mấy nhiều cảnh sẽ xuất hiện, nhưng duy nhất không có ngờ Lâm Thanh Diện lại trực tiếp tát Thượng Quan Môn.
Cho dù thực lực của gia tộc Lương Cung hơn gia tộc Thượng Cung một ít, Thượng Quan Môn ở trước mặt Lương Cung Nhạn Sương phải cúi đầu, nhưng cô ta trước nay không cảm thấy mình có thể tùy ý tát Thượng Quan Môn, dù gì gia tộc Thượng Quan nếu như muốn báo thù, gia tộc Lương Cung tuyệt đối cũng sẽ không được chỗ tốt.
Mà người từ trong địa lao của Quan Lĩnh đi ra, vậy mà không chút do dự làm như vậy, thật sự có hơi vượt dự liệu của cô ta.
Thượng Quan Môn mặt mày sững sờ đứng ở đó, một tay có hơi run rẩy giơ lên, sờ vào gò má của mình, từ bé đến lớn, đây là lần đầu tiện có người dám đánh anh ta, cho dù là ba anh ta, cũng chưa từng làm như vậy.
Sau thời gian sững sờ ngăn ngủi, ánh mắt của Thượng Quan Môn nhìn sang Lâm Thanh Diện trở nên tràn đây phẫn nội, anh ta vốn dĩ muốn trực tiếp động thủ với Lâm Thanh Diện, nhưng ý thức đến mình có thể đánh không nổi Lâm Thanh Diện, cho nên bèn rút điện thoại của bản thân.
“Anh chết chắc rôi! Hôm nay đừng mơ rời khỏi quán bar này!” Thượng Quan Môn gắn lên.
Những cao thủ trong bảng chiến thần lập tức chạy đến vây quanh Lâm Thanh Diện, một người trong đó mở miệng nói: “Cậu chủ Thượng Quan, chúng tôi thay cậu cản anh ta lại, anh ta hôm nay tuyệt đối không thể ra khỏi nơi này!”
Thượng Quan Môn gọi điện, nói vài câu, sau khi cúp máy nhìn hãn học nhìn sang Lâm Thanh Diện.
“Tôi hôm nay phải cho người lột da của anh, treo anh ở Diễn Võ Quán 3 ngày 3 đêm! Một con chó không biết sống chết như anh, đợi chết đi cho tôi!”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng liếc nhìn anh ta, mở miệng nói: “Chỉ sợ anh không có năng lực này!”
“Mẹ nó, anh đừng ở đây giả vờ trang bức nữa, anh có thể khiêu chiến thành công Lý Diêm Vương, chẳng qua là ăn may, thật sự tưởng răng bản thân có thực lực đứng thứ 13 trên bảng chiến thần sao? Hôm nay chúng tôi có thể thay cậu chủ Thượng Quan thu thập anh rồi!”
Một người một cậu, liếc nhìn những người xung quanh, dường như đạt thành một hiệp nghị nào đó, sau đó những người này bèn tiến sát về phía Lâm Thanh Diện.
Gia tộc Thượng Quan đại biểu cho điều gì bọn họ đều biết rõ, nếu như có thể mượn chuyện này bắt quan hệ với Thượng Quan Môn, bọn họ cũng có thể nhận được không ít chỗ tốt, cho nên bọn họ mới quyết định ra tay với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện không hề sợ hãi, khi người đó đến trước mặt anh, trực tiếp ra tay.
Người đó hừ lạnh một tiếng, muốn túm lấy cánh tay của Lâm Thanh Diện, nhưng anh ta kinh ngạc phát hiện, lực lượng của bản thân vậy mà không thể cản Lâm Thanh Diện lại, năm đấm của Lâm Thanh Diện lại trực tiếp đánh vào lông ngực của anh ta.
Một quyên, cơ thể của người đó ngã về sau, được người đằng sau đỡ được.
“Sức của tên này sao lại lớn như vậy?” Người đó mặt mày đau đớn nói một câu.
Những người còn lại cùng ra tay với Lâm Thanh Diện, muốn khống chế Lâm Thanh Diện lại, cơ thể của Lâm Thanh Diện nhanh chóng di động, không chút kiêng ky mà ra tay, dù sao ở nơi này đánh chết người cũng không có ai quản, anh không cần lo lăng cái gì.
Mấy người tập trung lại, nhưng những người trước mắt Lâm Thanh Diện đã ngã quá nửa, những người còn lại sau khi lờ mờ nhận ra thực lực của Lâm Thanh Diện, nhất thời cũng không dám tiếp tục bước tới nữa.
Bọn họ đều không ngờ thực lực của Lâm Thanh Diện lại mạnh mẽ như vậy, vốn dĩ bọn họ tưởng Lý Hắc Thán trực tiếp nhận thua là có giao dịch riêng gì đó, bây giờ xem ra, Lâm Thanh Diện không đơn giản như những gì bọn họ tưởng tượng.
“Một đám phê vật!” Thượng Quan Môn mắng thầm, rõ ràng rất bất mãn trước sự biểu hiện của những người này.
Không lâu sau, bên ngoài quán bar đi vào một người, Thượng Quan Môn sau khi nhìn thây người đó bước vào, ánh mắt bỗng sáng lên, mở miệng nói: “Lý Phù Đồ, anh giúp tôi giết cái tên không biết trời cao đất dày, tôi trả thù lao 1500 tỷ”
Anh vừa rồi gọi điện, chính là gọi người tên là Lý Phù Đồ này đến.
Mọi người lập tức đêu ngoảnh đầu nhìn lại, những người trên bảng chiến thần đó sau khi nhìn thấy Lý Phù Ðô, bỗng chốc đều thở phào, đồng thời trên mặt cũng lộ ra biểu cảm hưng phấn.
Nhân Vương Lý Phù Đô! Đứng đầu trong bảng chiến thân!
Thượng Quan Môn vậy mà gọi nhân vật này tới, hôm nay Lâm Thanh Diện cho dù có ba đầu sáu tay, chắc chắn đều không thể trốn thoát được!
Lý Phù Đồ ở trong Quan Lĩnh, cũng là một tồn tại truyền kỳ, thực lực của anh ta đã đến trình độ thâm sâu khó dò. Người từng giao thủ với anh ta, gần như trước giờ đêì không có ai thăm dò được thực lực rõ ràng của anh ta.Chính vì quá mạnh, Lý Phù Đồ mới được danh xưng Nhân Vương, anh ta là người có khả năng nhất có thể thành công vượt qua Đăng THiên Thê trong Quan Lĩnh.
Lý Phù Đồ để tóc ngắn, gương mặt không có cảm xúc, ánh mắt sâu thảm, cộng thêm loại khí tức không giận mà uy đó, khiến người ta cảm thấy anh ta là vua sát thủ không có tình cảm, có thể bất cứ lúc nào đoạt đi tính mạng của bất kỳ ai.
Lý Phù Đồ đi về phía Lâm Thanh Diện và Thượng Quan Môn. Lâm THanh Diện cũng không nhịn được mà đánh giá người này, cảm nhận được một loại cảm giác nguy hiểm nhần nhạt từ trên người của người này.
Thượng Quan Môn cười lạnh nhìn Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Anh có trang bức cỡ nào, cũng tuyệt đối không thể đánh lại được Lý Phù Đồ, anh hôm nay nhận mệnh đi!”
Nói xong, anh ta nhìn sang Lý Phù Đô, mở miệng hỏi: “1500 tỷ, lấy cái mạng một con chó, tôi nghĩ anh chắc sẽ không từ chối”
Lý Phù Đồ đánh giá Lâm Thanh Diện, sau đó nhàn nhạt nói: “Thanh giao!”