Lâm Thanh Diện có hơi sững người nhìn Chu Tước, sau đó cúi đầu nhìn đôi chân tinh tế đó của Chu Tước, bỗng cảm thấy có hơi ngại ngùng.
Anh ta vừa rồi vì phong bế lực lượng trong cơ thể của Chu Tước, cần phải bóp vào một huyệt vị ở chân, căn bản không có suy nghĩ đến vấn đề đây là chân của một cô gái.
Cũng khó trách lúc này mặt mày Chu Tước vừa thẹn vừa tức, thì ra cảm thấy mình bị chiếm tiện nghi.
Nhưng chuyện trong lúc chiến đấu, ai lại đi suy nghĩ mấy thứ này, nếu như đối thủ là kẻ địch của mình, lẽ nào còn có thể yêu cầu đối phương khi ra tay không được chiếm tiện nghi của mình sao?
Mấy người Đỗ Tri Lễ cũng đều không ngờ Chu Tước để ý lại là chuyện này, chỉ có điều bây giờ bọn họ đều đã không dám tùy tiện nói gì nữa, Lâm Thanh Diện vừa rồi thi triển thực lực, đã trấn nhiếp bọn họ.
“Xin… xin lỗi, vừa rồi trong lúc chiến đấu tôi không có chú ý đến vấn đề này.” Lâm Thanh Diện nói xin lỗi với Chu Tước.
Chu Tước vẫn tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, phẫn nộ nói: “Hừ, tôi thấy cậu chính là cố ý, nói cho cậu biết, tuổi của tôi còn lớn hơn cậu vài tuổi đó, cậu vậy mà dám cố tình chiếm tiện nghi của tôi, cậu đây là không tôn kính tiền bối, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.”
“Đừng tưởng thực lực của cậu mạnh thì tôi sẽ mở một mắt lưới cho cậu, cậu tâm thuật bất chính, thực lực có mạnh cũng không có tác dụng.”
Lâm Thanh Diện nhìn bộ dạng của Chu Tước, cảm thấy cô ta cũng chỉ lớn lên mình 5-6 tuổi, vậy mà nói mình không tôn trọng tiền bối, thật sự có hơi vô lý làm loạn.
Hơn nữa anh trước nay cho rằng mình hành sự đường hoàng, sao có thể là người tâm thuật bất chính, rõ ràng là cô ta nghĩ nhiều rồi.
“Cô khả năng đã hiểu lầm rồi, tôi thật sự không có ý chiếm tiện nghi của cô, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, tôi đều không có chú ý đến dung mạo của cô, ở trong mắt tôi, cô chỉ là một người phụ trách khảo thí thôi, tôi sao lại muốn chiếm tiện nghi của cô chứ.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Chu Tước lập tức trợn mắt, cứ cảm thấy Lâm Thanh Diện nói lời này có ý tứ là nói cô ta, anh căn bản không có xem mình là một người phụ nữ mà đối đãi.
Loại lời này đối với một người phụ nữ mà nói, không nghi ngờ là sỉ nhục lớn nhất.
Lâm Thanh Diện chiếm tiện nghi của Chu Tước, trong lòng Chu Tước tự nhiên vô cùng tức tối, nhưng Lâm Thanh Diện nói anh thật ra không có chú ý đến dung mạo của Chu Tước, điều này há không phải đang mỉa mai bản thân Chu Tước tự luyến sao?
Cô ta cắn răng nhìn Lâm Thanh Diện, thật sự cảm thấy mình đụng phải khắc tinh cả đời này đều chưa từng gặp được.
Tuy đối phương thực lực mạnh mẽ, bản thân căn bản không phải đối thủ của anh, hơn nữa loại thiên tài trác tuyệt này, bản thân căn bản không thể đuổi anh đi được, cho nên cuối cùng phải đưa kết luận, chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Coi như cậu giỏi, có điều cậu đừng tưởng chuyện này cứ thế là xong, cho dù cậu là thiên tài tuyệt đỉnh, sau khi vào Chúng Thần Điện, tôi cũng vẫn là cấp trên của cậu, cậu đừng để tôi nắm được cơ hội, nếu không tôi nhất định sẽ khiến cậu đẹp mặt.” Chu Tước hằn học nói một câu với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện nhún vai, bày tỏ chả sao cả.
Chu Tước nhìn sang mấy người Đỗ Tri Lễ, quát: “Mấy người còn ngây ra đó làm gì, ai lên đây!”
Ba người Đỗ Tri Lễ đều bị thái độ của Chu Tước dọa giật mình, đều không dám chậm trễ, một người vôi vàng xông lên lôi đài.
Sau đó hai người còn lại bèn tiến hành khảo hạch trong ánh mắt tràn ngập lửa giận của Chu Tước, hai người đều có chút run rẩy, sợ Chu Tước tức giận trực tiếp đuổi bọn họ ra.
May mà hai người đều có thực lực thật, đều là cao thủ Tông Sư Cảnh thật sự, cho nên cuối cùng không có xảy ra sơ xuất gì.
Năm người sau khi khảo hạch xong, Chu Tước bèn dẫn bọn họ tiếp tục đi vào trong núi.
Đỗ Tri Lễ rất tò mò thân phận của Lâm Thanh Diện, bèn đi sát bên cạnh Lâm Thanh Diện, mở miệng hỏi: “Người anh em, thực lực của cậu trác tuyệt như vậy, thật sự vạn năm khó gặp, không biết người anh em tên họ là gì?”
Lâm Thanh Diện liếc nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: “Lâm Thanh Diện.”
Đỗ Tri Lễ sau khi nghe thấy cái tên này biểu cảm bỗng sửng sốt, lúc đó tuy ông ta cũng có chút suy đoán, nhưng không dám chắc chắn, dù sao cho dù Lâm Thanh Diện ở Dược Thần Cốc thi triển thực lực, cũng không có đạt đến trình độ Hóa Cảnh, mà người thành niên trước mắt này chính là có thực lực đánh ngang cơ với nửa bước Hóa Cảnh.
Bây giờ nghe thấy Lâm Thanh Diện tự nói ra tên của mình, trong lòng Đỗ Tri Lễ vẫn rất kinh ngạc.
“Lẽ nào cậu chính là thiên tài tuyệt thế dùng sức mình người đối kháng mười mấy vị Tông Sư ở trong Dược Thần Cộc sao?” Đỗ Tri Lễ mở miệng.
Lâm Thanh Diện không có phủ nhận, gật đầu.
Đỗ Tri Lễ bỗng có chút hưng phấn, mau chóng làm thân với Lâm Thanh Diện: “Thật là duyên phận, ban đầu con trai và con gái của tôi cũng ở trong Dược Thần Cốc, con trai của tôi là Đỗ Kiến Vĩ, con gái là Đỗ Tiểu Muội, theo như chúng nói, bọn nó cùng người anh em đến Dược Thần Cốc, không biết người anh em còn có ấn tượng không?”
“Có chút ấn tượng.” Lâm Thanh Diện trả lời.
Đỗ Tri Lễ bỗng cảm thấy quan hệ giữa mình và Lâm Thanh Diện kéo gần hơn, có thể bắt quan hệ với một vị thiên tài yêu nghiệt này, tự nhiên có chỗ tốt rất lớn.
Ba người xung quanh đều ngưỡng mộ nhìn Đỗ Tri Lễ, rõ ràng cũng đều muốn làm quen với Lâm Thanh Diện.
“Ban đầu khi xảy ra chuyện ở Dược Thần Cốc, thực lực của người anh em chắc vẫn là Tông Sư Cảnh đỉnh phong nhỉ? Không ngờ mấy tháng sau, thực lực của người anh em đã đạt đến nước bước Hóa Cảnh, thật sự khiến người ta kinh thán.” Đỗ Tri Lễ lại nói một câu.
Lần này không chỉ có mấy người Đỗ Tri Lễ khâm phục Lâm Thanh Diện, ngay cả Chu Tước cũng ngoảnh đầu liếc nhìn Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt mang theo sự kinh dị, nhìn bộ dạng chính là không ngờ Lâm Thanh Diện lại trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế từ Tông Sư Cảnh đỉnh phong đạt tới trình độ của nửa bước Hóa Cảnh.
“Hừ, thiên phú có tốt nữa thì sao chứ, vẫn không phải một tên khốn.” Chu Tước lẩm bẩm một câu.
Lâm Thanh Diện mặt mày bất lực, xem ra hình tượng của anh ở trong lòng Chu Tước khó lòng thay đổi.
Không lâu sau, Chu Tước dẫn mọi người đến trong một căn phòng tràn ngập màn hình, trong căn phòng có không ít nhân viên kỹ thuật đang bận bịu.
Tuổi của mấy người Đỗ Tri Lễ cũng không nhỏ, đối với mấy thiết bị điện tử này đều không quá quen thuộc, Lâm Thanh Diện ngược lại không cảm thấy có gì đặc biệt.
“Nơi này là phòng điều khiển chính mà Chúng Thần Điện chúng ta đưa ra nhiệm vụ, lát nữa tôi sẽ cho nhân viên công tác đăng ký tài khoản cho mỗi người, về sau mấy người có thể dùng tài khoản này để đăng nhập vào web trực thuộc của Chúng Thần Điện, từ trên đó nhận nhiệm vụ.” Chu Tước mở miệng.
Mấy người Đỗ Tri Lễ bỗng đều hơi ngại, rất rõ ràng bọn họ đều không biết sử dụng mạng.
“Chu Tước đại nhân, chúng tôi đối với thứ này không hề biết gì, cái này thì phải làm sao mới được.” Đỗ Tri Lễ mở miệng.
Chu Tước lập tức lườm ông ta, mở miệng nói: “Không biết thì học, Tông Sư Cảnh các người đều đạt tới rồi, lẽ nào thứ đơn giản như này lại không học được?”
Thấy dáng vẻ không hề khách khí của Chu Tước, Đỗ Tri Lễ bỗng không dám nói gì nữa.
Lâm Thanh Diện không có để tâm đến mấy người Đỗ Tri Lễ, mà đi đến trước mấy cái màn hình đó, nhìn một màn hình phía trên viết ba chữ ‘bảng treo thưởng’, mà bên dưới là một loạt tên.