Mục lục
Rể quý trời cho (full) – Lâm Thanh Diện – Sách Truyện tiểu thuyết tác giả: Quỷ Thượng Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai cô ở trong này nói chuyện, Vương Phi Dương và Lâm Thanh Diện cũng trò chuyện rất vui vẻ, một lát sau Vương Phi Dương bị Tiền Kỳ gọi đến, tỏ vẻ có mang vũ nữ đến, có thể thể hiện, để cho mọi người vui vẻ.

Vương Phi Dương thầm nghĩ đây là chuyện tốt, không ngờ Tiền Kỳ có lòng như vậy, nói thẳng: “Bác Tiền sắp xếp chuyện hay này, cháu lại cái gì cũng có chuẩn bị, chỉ có chuyện ca múa này không chuẩn bị tốt, nhưng mà trong phủ chúng cháu cũng có ca cơ và vũ cơ, có thể phụ họa cho vũ nữ bác mang đến.”

Nghe thấy thế, Tiền Kỳ vội vàng khoát khoát tay, nói: “Không đến mức thế, cô gái bác mang đến, một điệu nhảy đủ để khuynh đảo chúng sinh, người khác cũng chỉ phụ thôi, đương nhiên không cần phải lên.

Vương Phi Dương kinh ngạc cười, nói: “Bác Tiền đã có tự tin như vậy, sự lo lắng của cháu lại thành thừa rồi, mọi thứ bác cứ sắp xếp đi.”

Tiền Kỳ gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Vương Phi Dương đi đến bên cạnh Lâm Thanh Diện, nói: “Bác Tiền còn chuẩn bị ca múa, thật là có lòng, nghe ông ấy nói cô gái kia rất tuyệt vời.”

Ánh mắt Lâm Thanh Diện nhìn về chỗ phía Hứa Bích Hoài và Bạch Tuyết, cười nhạt một tiếng, anh cũng không quá hứng thú nói: “Tôi là người có vợ rồi, loại chuyện này mấy anh xem là được rồi, thích hợp thì nhận, anh cũng là người trưởng thành rồi, cũng nên tìm một người vợ đàng hoàng mà sống.”

Vương Phi Dương không cân nhắc đến chuyện này, nghe thấy Lâm Thanh Diện lại nói, cũng chỉ có thể đổi chủ đề.

Hứa Bích Hoài và Bạch Tuyết trò chuyện rất vui, cũng không có ý định đi làm phiền Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện mặc dù đưa cô đến đây, nhưng ở đây căn bản cũng không ở lâu được phải về.

Người ở đây cũng là bạn của anh, để cho Lâm Thanh Diện chơi vui vẻ.

Chỉ một lúc sau, âm nhạc vang lên, một người con gái áo đó mang mặt nạ che mặt theo âm nhạc đi vào, nhẹ nhàng nhảy múa.

Lâm Thanh Diện liếc nhìn lại thấy vô cùng quen mắt, không chỉ có Lâm Thanh Diện, ngay cả Vương Phi Dương cũng cảm thấy thế.

Vương Phi Dương nhíu mày, cô gái này là Tiền Kỳ sắp xếp, biết ngay là Tiền Kỳ cũng không có lòng tốt gì, cô gái này nhìn quen mắt như vậy, bọn họ trước đó đã gặp qua.

Trí nhớ của Lâm Thanh Diện vô cùng tốt, đương nhiên biết cô gái này là ai, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía Hứa Bích Hoài bên cạnh.

Chuyện này nếu để Hứa Bích Hoài nhìn thấy nhất định sẽ nghĩ nhiều, nhưng mà bây giờ cũng không có cách nào khá, vốn là một tay Tiền Kỳ sắp xếp, nào có dễ dàng giải quyết như vậy.

Trong mắt Hồng Linh chỉ có Lâm Thanh Diện, cô ta nghe Tiền Kỳ nói, lần này có thể sắp xếp mình bên cạnh Lâm Thanh Diện, sau khi biết tin này, trong lòng vui hơn cả.

Nhưng nhìn thấy người phụ nữ đi cùng Lâm Thanh Diện cách đó không xa, có vẻ ngoài vô cùng giống cô ta.

Hồng Linh biết, Tiền Kỳ đã muốn dùng dùng cô ta để đối phó với Lâm Thanh Diện, nhất định là quan hệ của người phụ nữ đó với Lâm Thanh Diện không tầm thường, trong lòng trong mắt đều là Lâm Thanh Diện, nếu như có thể thay người phụ nữ kia đi bên cạnh Lâm Thanh Diện thì không có gì tốt hơn.

Lâm Thanh Diện cau mày, Tiền Kỳ sâu xa nhìn về phía Lâm Thanh Diện, ánh mắt đúng lúc bắt gặp ánh mắt Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện nhíu mày, cười lạnh.

Anh phế tu vi của Tiền Kỳ, sao Tiền Kỳ có thể dễ dàng quên đi như vậy chứ, nếu là có điều kiện, ước gì phải giết mình.

Làm như vậy kỳ thật cũng không quá đáng, Lâm Thanh Diện đứng dậy, đi đến bên người Hứa Bích Hoài, trong lòng Hứa Bích Hoài chắc chắc có rất nhiều suy nghĩ.

Bạch Tuyết thấy Lâm Thanh Diện đi qua, thức thời bỏ đi, ngồi vào vị trí của Lâm Thanh Diện, chính là bên cạnh Triệu Tuấn.

Hứa Bích Hoài nhìn nhìn cô gái bên dưới, lại nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Ông xã, có phải là một mưu kế?”

“Trước đó anh đã gặp, cô ấy trông giống em như đúc, nhưng khí chất còn lâu mới bằng em.” Lâm Thanh Diện cười tủm tỉm: “Đây là ông già kia thiết kế, không biết ông ta đang giở trò gì, dù sao em không thể rời khỏi anh, có biết chưa?”

“Em biết rồi, lúc này còn chưa quen cuộc sống ở đây, em cũng không có chỗ nào mà đi.” Ánh mắt Hứa Bích Hoài vẫn luôn nhìn người con gái kia.

Nhảy xong một điệu nhảy rồi, cô gái kia xốc khăn che mặt lên, trông giống gần như không khác gì Hứa Bích Hoài, Hứa Bích Hoài hỏi Lâm Thanh Diện: “Anh có từng xem cô ấy là em chưa?”

Người có lợi hại thế nào, thì cũng chỉ là một thế thân của mình, nhưng bản gốc đang ngồi đây, thế thân đương nhiên không đáng một đồng.

Lâm Thanh Diện cười: “Vừa nhìn thấy, đúng là có loại cảm giác đó, nhưng cũng chỉ là một nháy mắt, sống với nhau lâu như vậy, em như thế nào, cho dù là mùi trên người em, anh cũng có thể phân biệt rõ ràng.”

Lâm Thanh Diện vừa nói, trong lòng Hứa Bích Hoài không thoải mái, lúc này chút không thoải mái đó, cũng bị mấy lời tâm tình của Lâm Thanh Diện hòa tan rồi.

Nhìn vẻ mặt của Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện thở dài một hơi, việc này cuối cùng cũng không làm mình và Hứa Bích Hoài sinh ra khoảng cách.

Hồng Linh nhảy xong rồi, cúi chào trên sân khấu, Tiền Kỳ cười nói: “Không biết mọi người có phát hiện hay không, cô gái này có thể nói là rất giống với cô gái ở bên cạnh công tử Lâm của chúng ta.”

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hứa Bích Hoài, sợ hãi, ở đây có mấy người đều biết mục đích của Tiền Kỳ, nói hai câu vì Lâm Thanh Diện.

Triệu Tuấn cười nói: “Bác Tiền làm gì vậy, giống thì giống, nhưng người với người cũng không thể nào giống nhau được, mỗi người có điểm tốt riêng, hai cô gái này căn bản không thể so sánh được.”

Hồng Linh là người của Tiền Kỳ, chỉ cần bên kia Tiền Kỳ không nói lời nào, Hồng Linh cũng không biết nói gì cho phải.

Ánh mắt Tiền Kỳ nhìn Hứa Bích Hoài, hỏi Hứa Bích Hoài: “Không biết cô gái này có biết chút gì không, tôi nghĩ người xinh đẹp như vậy, thi từ ca múa, nhất định cũng không thể kém, không bằng lại xuống sân khấu biểu diễn một đoạn, để cho mọi người rửa mắt.”

Lâm Thanh Diện vừa muốn nói gì đó, Hứa Bích Hoài lại giữ chặt tay Lâm Thanh Diện, lắc đầu với Lâm Thanh Diện.

Bọn họ đến nơi này là để làm việc, không phải đến để cãi nhau.

Lâm Thanh Diện nhìn không được, Hứa Bích Hoài nhỏ giọng nói: “Không phải là nhảy múa thôi sao, ai mà không biết biết một chút chứ, anh ra mặt ngăn lại, người khác sẽ nói em quý báu, tự em có thể giải quyết.”

Lâm Thanh Diện cũng không muốn so đo với Tiền Kỳ, dù sao mình phế tu vi của ông ta đi, trong lòng ông ta tức giận cũng là bình thường.

Biết là uất ức Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện nói: “Em không cần làm khó mình, em và cô gái kia sao có thể giống nhau được?”

“Vì sao cô gái đó có thể múa, em không thể múa?” Hứa Bích Hoài cười nhạt một tiếng, trực tiếp xuống sân khấu.

Lâm Thanh Diện tràn đầy lo lắng nhìn Hứa Bích Hoài, cô thật là quá hiểu chuyện rồi.

Hứa Bích Hoài nói với mọi người đang ngồi:”Kỳ thật chỉ cần mọi người vui vẻ, chúng tôi nhảy nhót múa may cũng không là gì, yến tiệc lớn như vậy, cũng phải có chương trình giải trí chứ!”

Âm thanh vừa dứt, Tiền Kỳ đứng dậy, nói: “Tôi đoán không sai, cô gái này nhất định là vợ của công tử Lâm rồi, quả nhiên hiểu chuyện, nhưng mà nhảy múa phải thay đồ múa, nếu không cho dù nhảy có đẹp hơn nữa cũng sẽ không đẹp mắt.”

Hứa Bích Hoài nhíu mày, không biết lời này có ý gì, còn chưa mở miệng đã nghe Tiền Kỳ nói tiếp: “Hồng Linh, cô đưa cô gái này xuống thay một bộ đồ múa đi, không phải cô vẫn mang theo đồ dự bị sao?”

Hồng Linh nhíu mày, mờ mịt, đây là bất ngờ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK