CHƯƠNG 1181: CÓ THỂ CỨU
Nhìn thấy một màn này, Dương Văn Vũ lập tức bị dọa không nhẹ!
Thằng nhóc này vậy mà thật sự có thể gọi nhiều người như vậy đến đây, chuyện này khiến ông ta rất kinh ngạc.
Có điều rất nhanh Dương Văn Vũ có thể hiểu, dù sao nhà họ Lưu, cũng tính là một gia tộc có máu mắt có thực lực, cho nên nói có một chút bối cảnh bên vũ trang cũng là điều rất bình thường.
“Xem ra, tôi trước đó vẫn thật sự là xem thường nhà họ Lưu các người rồi. Quả nhiên là lạc đà gầy nhom vẫn to hơn ngựa!” Dương Văn Vũ khẽ hừ một tiếng.
“Dương Văn Vũ, ông bây giờ có thể trả lại những sản nghiệp đã nuốt trước đó ra rồi chứ?”
Giọng nói của Lâm Thanh Diện rất là bình thản.
“Ha ha, cậu đừng tưởng cậu có thể gọi mấy tên có cái mã này đến thì tôi sẽ sợ cậu! Mấy tên này, tôi căn bản không để vào trong mắt!”
Dương Văn Vũ mặt mày vô cùng hống hách.
“Quân tạp nham?”
Thần Long Vệ nghe thấy lời này, sắc mặt bỗng trở nên khó coi.
Bọn họ là Thần Long Vệ tinh nhuệ được cử ra ngoài, cùng đám Phương Tôn chấp hành nhiệm vụ.
Cho dù là ở trong nội bộ Thần Long Vệ, cũng là cường giả trong top 100. Cho dù là rời khỏi Thần Long Vệ, cũng có thể làm nhân vật của chư hầu một phương.
Kết quả vậy mà bị Dương Văn Vũ xem thành quân tạp nham mà đối đãi?
Nếu như ngay cả bọn họ cũng là quân tạp nham, sợ rằng cả nước H này cũng không có mấy quân đôi dám xưng là chính thống!
“Cho dù là có chút bản lĩnh, cũng không thể nửa điểm đạo lý cũng không nói, những hợp đồng đó của chúng tôi đều cụ có hiệu lực hợp lý!”
Dương Văn Vũ cầm bản hợp đồng trên bàn, mặt mày đắc ý.
“Không phải!” Lưu Ly biện minh: “Các người còn không biết ngại vậy mà nói những lời này với chúng tôi, các người rõ ràng chính là lừa ký những hợp đồng này, các người không biết xấu hổ.”
Người của Thần Long Vệ lúc này đã khống chế Dương Văn Vũ, đang đợi mệnh lệnh tiếp theo của Lâm Thanh Diện: “Lão đại, theo theo anh thấy nên xử lý như nào?”
Dương Văn Vũ bỗng giãy giụa kích liệt, tức giận quát.
“Lẽ nào các người nghe không hiểu lời tôi nói sao? Các người rốt cuộc là thuộc cơ quan nào? Có tin tôi lát nữa gọi điện các người toàn đội đều phải giải tán không hả!”
“Ông cứ thử xem.” Một Thần Long Vệ lạnh lùng nói.
“Tôi không chỉ muốn thử, tôi còn phải nhất định khiến các người không sống tốt.” Dương Văn Vũ tức giận quát.
Xem ra Dương Văn Vũ quả thật là không thấy Hoàng Hà không chết tâm, cũng nên để ông ta hiểu hành vi của mình ngu xuẩn cỡ nào.
“Thả ông ta ra cho tôi.”
Lâm Thanh Diện bỗng hạ lệnh, Dương Văn Vũ còn tưởng lời vừa rồi ông ta nói đã khiến Lâm Thanh Diện sợ hãi.
“Cậu bây giờ biết sợ rồi sao? Tôi nói cho cậu biết, mau chonhs quỳ xuống xin lỗi ông đây, nếu không ông đây nhất định khiến cậu ăn không trôi đâu.!
Trong miệng của Dương Văn Vũ tràn ngập những lời bẩn thỉu, căn bản không có một chút dáng vẻ của gia chủ.
Thần Long Vệ lại cảm thấy nực cười, xem ra Dương Văn Vũ quả thật là quá không biết sống chết, ngay cả thanh niên khủng bố trước mắt là ai cũng không biết, cũng dám hiên ngang mắng chửi như thế?”
Lâm Thanh Diện đi đến bên cạnh Dương Văn Vũ, tung ra một cước đạp ông ta bay ra, sau đó hai Thần Long Vệ lập tức lại kéo Dương Văn Vũ lại, ấn quỳ trước mặt Lâm Thanh Diện.
“Được rồi, nếu ông đã quỳ xuống trước mặt tôi, vậy ông bây giờ xin lỗi tôi đi!”
Lâm Thanh Diện cúi đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Dương Văn Vũ ở trước mắt: “Ông trước đó không phải nói, có quyền có thế, chính là có thể làm cái gì cũng được hay sao? Bây giờ, đến lượt tôi rồi.”
Nghe thấy lời này Dương Văn Vũ bỗng bị chọc tức không nhẹ, rõ ràng vừa rồi là ông ta muốn khiến Lâm Thanh Diện quỳ xuống xin lỗi mình, kết quả ông ta lại bị khống chế.
“Thằng nhóc, cậu đợi đấy cho tôi!”
Ông lập tức từ trong ngực rút điện thoại ra, gọi một cuộc ra ngoài.
“Anh Lâm, anh không ngăn cản sao?”
Lưu Ly nhíu mày, tuy cô ta biết Lâm Thanh Diện rất mạnh, nhưng nhà họ Dương cũng không phải loại thiện nam tín nữ gì.
Ngộ nhỡ cũng có chiêu sau, cô ta và Lâm Thanh Diện sẽ rơi vào thế bị động.
Dù sao, đây là chủ trương của kẻ địch.
Cô ta thấy lực lượng vũ trang mà Lâm Thanh Diện gọi tới, chỉ là một vài đội ngũ bình thường, tuy không phải là quân tạp nham như trong lời nói của ông ta, nhưng thật ra căn bản cũng kém nhau quá nhiều.
Rất nhanh đầu dây bên kia đã có người nghe máy, chỉ nghe thấy bỗng dưng một giọng nói lười nhác truyền đến.
“Tiểu Dương, đột nhiên gọi điện cho tôi là gặp phải chuyện gì sao?”
Nghe thấy giọng của đối phương, Dương Văn Vũ thích chí nhướn mày: “Lãnh đạo, thật là làm phiền ngài rồi, tôi cũng là gặp chuyện mới gọi điện ngài, bây giờ vậy mà có người của bên lực lượng vũ trang muốn bắt tôi, xin ngài hãy giúp tôi.”
“Gan to bằng trời, vậy mà dám đối với thủ hạ của tôi như thế? Đây rõ ràng là không cho tôi mặt mũi!”
Giọng nói ở bên kia bỗng trở nên vô cùng tức giận, ý tứ đó hình như là Lâm Thanh Diện đánh chó không nhìn chủ nhân!
“Tôi lập tức sắp cử chỉ huy của bên này qua đó.”
Buông điện thoại trong tay xuống, Dương Văn Vũ đột nhiên cảm thấy một trận không thoải mái, lớn tiếng quát.
“Mấy người này của mấy người tính là cái gì, tôi nói cho các người biết, các người đều đừng hòng chạy, lát nữa bắt mấy tên quân tạp nham các người đều quỳ trước mặt tôi cầu xin tôi tha cho!”
Việc đến nước này, ngược lại khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy có chút tức cười!
Anh thoải mái kéo chiếc ghế nhỏ tới, ngồi ở trước mắt Dương Văn Vũ: “Được, tôi ngược lại muốn xem thử, rốt cuộc là ai dám giúp ông?”
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Dương Văn Vũ càng lúc càng căng thẳng, ông ta không biết người gọi tới tại sao còn chưa tới, lẽ nào là vứt bỏ ông ta rồi sao?
Tròn một tiếng trôi qua, ở bên ngoài nhà họ Dương mới đỗ một chiếc xe, từ trên có một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi bước xuống.
“Đến rồi, người của chỉ huy khu phía nam cuối cùng cũng tới rồi!”
Bỗng chốc có một người của nhà họ Dương mặt mày vô cùng kích động hô to.
“Gia chủ, cứu tinh đã đến rồi!”
Nghe thấy lời này Dương Văn Vũ cuối cùng cũng gật đầu, chỉ huy khu phía nam cuối cùng cũng đến, ông ta cuối cùng được cứu rồi, nhà bọn họ cũng có khả năng được cứu rồi!