• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn không khỏi suy đoán, cái này chắc là Thần Hồn, giống như trong một bộ truyện nào đó hắn từng đọc qua, nhân vật chính có thần hồn gọi là Dạ Xoa, lực sát thương vô cùng khủng bố.  

 

Mà cái này chắc cũng giống như vậy.  

 

"Ngươi biết ta?"  

 

Vũ Thuần Tử giả vờ kinh ngạc nói, trong lòng ngược lại âm thầm cười, song nhãn kia đã sợ hãi bóng đen đằng sau như vậy, hắn liền theo đó mà trêu đùa xuống dưới.  

 

"Không thể! Ngươi tại sao lại ở thế giới này?"  

 

Thần linh căn giọng nói tràn đầy hốt hoảng kêu lên, sau đó lại nhìn về phía Vũ Thuần Tử, song nhãn bỗng nhiên nhíu lại, nhanh chóng phủ nhận suy đoán.  

 

Tinh thần căng thẳng liền nhanh chóng trở nên bình tĩnh.  

 

"Ngươi không phải là kẻ phản thiên, ta gặp qua hắn, khí tức của hắn cùng thần hồn của ngươi tương đồng, nhưng không giống về diện mạo!"  

 

Thần linh căn nói ra suy đoán của mình, khiến Vũ Thuần Tử ở một bên lắng nghe cũng không hiểu chuyện gì, một đầu mờ mờ ảo ảo.  

 

Trong lòng chẳng hiểu nổi cặp song nhãn đang luyên thuyên vấn đề nào.  

 

Chẳng lẽ song nhãn này có từ thời xa xưa? Tự động gợi lại ký ức?  

 

Nếu nói như vậy, song nhãn này cũng không phải dạng vừa. Cho dù như thế, bản thân Vũ Thuần Tử cũng không cách nào tìm hiểu thêm, chỉ biết, cặp song nhãn này là một loại linh căn đặc dị mà thôi.  

 

Trải qua một hồi lâu suy nghĩ, Vũ Thuần Tử âm thầm cảm thán, linh căn vốn là một loại năng lực đặc biệt, khi tu sĩ đạt tới Tẩy Tủy kỳ, liền đột phá Linh Thể, mở ra Linh Căn của bản thân.  

 

Tác dụng của Linh Căn như thế nào, Vũ Thuần Tử hiện tại còn không biết rõ được.  

 

Mà cặp song nhãn tự xưng là Thần linh căn, càng khiến Vũ Thuần Tử thêm tò mò, rốt cuộc nó có uy lực ra sao?  

 

Ngay lúc Vũ Thuần Tử và Thần linh căn đang đôi co mồm mép, bên trong đại não Vũ Thuần Tử liền vang lên âm thanh thông báo.  

 

"Ting! Phát hiện linh căn đặc dị, chuẩn bị tiến hành thâu tóm!"  

 

Vũ Thuần Tử chưa kịp kinh ngạc, bóng đen phía sau lưng mình đã tự ý chuyển động, cùng lúc đó chín viên tinh châu đủ màu liên tục xoay tròn.  

 

Bóng đen này kéo ra bàn tay to lớn, muốn một trảo bắt gọn cặp song nhãn kia.

Cặp song nhãn thấy vậy, ngay lập tức thất kinh kêu lên.  

 

"Tiểu tử, ngươi dám vượt ý thiên đạo?"  

 

Thần linh căn thật sự sợ hãi, nếu như một mình Vũ Thuần Tử, nó đương nhiên sẽ không sợ hãi, cho Vũ Thuần Tử tùy ý đánh đấm cũng sẽ không cưỡng ép được nó.  

 

Nhưng thần hồn phía sau thì lại khác, cái này có liên kết đặc biệt cùng với thân thể thể chất, chỉ cần thần hồn đủ mạnh, liền dễ dàng đánh cắp linh căn.  

 

Cũng giống như thần hồn đang đứng trước mặt nó, trừ thần hồn mạnh ra, còn mang theo khí thế phản thiên lực lượng, thiên đạo dù có bao phủ toàn bộ Thần linh căn, sẽ không thể nào thoát khỏi ma trảo của nó.  

 

Thần linh căn chính là lấy ý niệm linh hồn câu thông, nếu linh hồn cùng linh căn tương đồng, liền dễ dàng hấp thu.  

 

Còn không, sẽ không thể đạt được linh căn như ý nguyện.  



Đáng tiếc cho song nhãn kia, lại xui xẻo gặp phải thần hồn phản thiên, trực tiếp bị nó tóm gọn trong lòng bàn tay. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK