• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi âm thanh vừa dứt, vô số hoa băng cấp tốc phóng tới chỗ Vũ Thuần Tử, lúc này Vũ Thuần Tử đã chìm trong sợ hãi, muốn quay người bỏ chạy, nhưng đã quá muộn để quay đầu.  

             Ầm…  

             Chỉ thấy một tiếng nổ lớn vang lên, vô số cánh hoa băng tấn công, làm cho đại địa rung chuyển, khói bụi bay mù mịt che khuất tầm nhìn.  

             Mà thiếu nữ bên cạnh, sau khi đánh ra chiêu thức liền kiệt sức ngã xuống, kinh mạch lúc này đã hoàn toàn đứt gãy.  

             Trong lòng nàng bây giờ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nàng tin chắc, Vũ Thuần Tử sẽ không thể sống sót dưới chiêu thức này.  

             Nhưng lúc sau, thiếu nữ dường như cảm nhận được điều gì đó, ngay lập tức nhíu chặt lông mày nhìn về phương hướng vừa rồi.  

             "Cô nương, chiêu của ngươi lạnh thật đấy!"  

             Chỉ thấy Vũ Thuần Tử nhẹ nhàng bước ra, trên người không có lấy một vết thương nào, điều này khiến nàng trợn tròn mắt kinh ngạc, lắp bắp kinh hãi kêu lên.  

             "Không… Không thể nào!"  

             "Ta thấy lạnh, cô nương không lạnh sao?"  

             Vũ Thuần Tử từ tốn nói, hai tay ôm chặt thân thể mình, run rẩy nói.  

             Mà thiếu nữ bên cạnh nghe vậy, liền tức đến nổ phổi, cánh tay run run chỉ vào hắn, mắng.  

             "Ngươi… Bỉ ổi!"  

             Nói xong nàng trực tiếp ngất lịm đi.  

             "Này…"  

             Vũ Thuần Tử có chút giật mình, vội vàng chạy tới đỡ nàng dậy, đôi mắt vẫn không ngừng đánh giá thân thể ngọc ngà trong lòng, nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt.  

             "Không phải chết rồi chứ?"  

             Hắn sững sờ tự hỏi.  

             "Ting! Đây là do tu luyện dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, còn chưa có chết, nhưng nếu để lâu thêm, nàng sẽ chết!"  

             Nghe hệ thống nhắc nhở, Vũ Thuần Tử có chút luống cuống, hỏi.  

             "Vậy có cách nào cứu nàng không? Ngươi là hệ thống chắc cũng không vô dụng chứ?"  

             "Đương nhiên hệ thống có cách chữa trị, nàng tu luyện chính là chí âm công pháp, mà ký chủ sau khi trùng sinh, đã có chí Dương thể chất…"  

             Hệ thống còn chưa kịp giải thích xong, Vũ Thuần Tử đã hăng hái nhảy vào, đôi mắt hắn như đèn pha.  

             "Có phải nam nữ ân ái để cứu người hay không?"  

             Tình tiết này, rất giống trong tiểu thuyết!  

             "Còn chưa đến mức phải thế! Hiện tại kinh mạch nàng đã đứt, nếu dùng cách đó, sẽ khiến nàng mau chết hơn."  

             Hệ thống ngay lập tức đánh bay ý niệm của hắn, khiến Vũ Thuần Tử có chút ủ rũ.  

             "Trước tiên, chỉ cần hai người trần truồng ôm chặt nhau trải qua một đêm, khoảng thời gian đó, hệ thống sẽ tự động vận hành, điều hòa âm dương cho người này, qua một đêm sẽ khôi phục như cũ, mà ký chủ cũng được hưởng lợi từ đây."  

             Hệ thống tiếp tục lên tiếng giải thích.  

             Tinh thần Vũ Thuần Tử lúc này có chút khó xử, nhưng vì cứu người hắn liền đồng ý.  

             Nói giỡn, được trần truồng ôm mỹ nữ qua đêm, cho hắn mười lần vẫn tình nguyện trải qua.  

             Nhưng trước mắt là cứu người, Vũ Thuần Tử không dám lơ là.  

             Hắn nhìn nàng một lúc lâu, nội tâm bắt đầu đả động, nhìn nàng ôm quyền nói.  

             "Tiểu cô nương, phải mạo muội rồi."  

             Vừa dứt lời, hắn đem nàng ôm vào ngực, sau đó bước vào túp lều, nhanh chóng thoát ly toàn bộ y phục trên người, để lộ da thịt trắng như da em bé.  

             Theo sắp xếp của hệ thống, Vũ Thuần Tử hít một hơi thật sâu, dang rộng cánh tay kéo thân thể mềm mại không xương ôm vào lòng.  

             Cảm giác vòng một căng cứng cọ xát, khiến Vũ Thuần Tử dâng lên ý nghĩ tà ác.  

             Nhưng rất nhanh liền bị hệ thống nhắc nhở!  

             "Ký chủ vui lòng tĩnh tâm!"  

             Hắn bất lực đành ném suy nghĩ kia ra sau đầu, nhắm chặt đôi mắt lại, cố gắng để cho chính mình đi vào giấc ngủ.  

             Hệ thống lúc này cũng tự mình vận chuyển, chỉ thấy hai luồng chân khí khác nhau di chuyển qua lại hai bên, chí dương chính là của Vũ Thuần Tử, mà chí âm là của thiếu nữ bên cạnh.  

             Cơ thể Thiếu nữ ban đầu còn cứng nhắc, chỉ một lúc sau liền dụi đầu vào sâu bên trong lòng hắn.  

             Cảnh này, khiến hắn lâng lâng cảm xúc, cánh tay rộng lớn không tự chủ được kéo nàng sát vào.  

             Trải qua từng hồi chu thiên, kinh mạch của nàng nhanh chóng hồi phục lại, cũng có thể thấy bằng mắt thường, hàn khí trong người cấp tốc thối lui, nhanh chóng đón nhận một dòng nước ấm tràn vào kinh mạch.  

             Lúc này Vũ Thuần Tử trở nên run rẩy, hàn khí từ nữ nhân truyền qua, khiến hắn có cảm giác  tựa như đang đứng dưới hầm băng, bàn tay cố gắng tìm ngóc ngách chen vào giữ ấm, trùng hợp lại chen vào giữa vòng một nữ nhân kia.  

             Chỉ thấy nàng nhíu chặt lông mày, sau đó lại dãn ra.  

             Qua một lúc, Vũ Thuần Tử cùng nữ nhân chìm vào trong mộng.  

             Cùng lúc đó, bên ngoài thân thể Vũ Thuần Tử không ngừng vang lên tiếng phông phốc.  

             Suốt một đêm dài, Vũ Thuần Tử từ người bình thường liền nhẹ nhõm trở thành tu sĩ tu tiên.  

             Riêng thiếu nữ kia, khí tức của nàng càng lúc càng mạnh mẽ, có thể nói trong cái họa có cái may, qua một đêm âm dương điều hòa, tu vi nàng cũng tăng nhanh một cách chóng mặt.  

             Đợi đến khi nàng tỉnh dậy, sẽ kinh ngạc phát hiện, tu vi của mình vậy mà đạt tới Thành Anh kỳ.  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK