• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ là Vũ Thuần Tử không ngờ nhanh như vậy đã truy sát chính mình. Mới rời khỏi Băng Linh Tông không bao lâu, liền xuất hiện cái đuôi bám theo.  

 

"Thì ra là Nam Cung Nguyệt Sương sai bảo các ngươi!"  

 

Sắc mặt Vũ Thuần Tử không khỏi trầm xuống, lạnh giọng nói.  

 

"Tên của tông chủ là để ngươi tùy tiện gọi sao?"  

 

Phùng Xá lúc này lạnh giọng quát tháo, khí tức trên người liền phóng thích ra, Tẩy Tủy cảnh giới nhanh chóng đè ép Vũ Thuần Tử.   

 

Khí thế này khiến Vũ Thuần Tử không thở nổi, đây chính là cảnh giới cao hơn sao? Chỉ dựa vào khí tức đã khiến hắn khó thở như vậy?  

 

Từ đầu Nam Cung Nguyệt Sương đến giờ, chưa có trải qua tình cảnh này, bởi vì hắn cùng nàng có liên kết thần bí, mọi động tác của nàng hoàn toàn vô hiệu với bản thân.  

 

Hiện tại thoát khỏi phạm vi sợi dây liên kết kia, hắn mới chính thức hiểu được cảm giác này.  

 

 

 

--------------------------------

Tác giả:Hãy đón đọc bộ thứ 2 của mình nhà, Hồng Mông Chí Tôn

Thiếu niên Phùng Xá trước mặt, tu vi đã đạt tới Tẩy Tủy tam trọng, vượt qua Vũ Thuần Tử một đại cảnh giới lớn.  

 

Đối mặt khí tức mạnh mẽ không ngừng áp sát, sắc mặt Vũ Thuần Tử chợt trở nên tái nhợt, tay chân run rẩy không thể cử động được.  

 

Mà Lý Diệu Hiên chứng kiến cảnh này, nội tâm càng hả hê thích thú.  

 

"Phùng huynh, mau giết hắn, chúng ta mang đầu hắn về tông môn nhận thưởng."  

 

Giọng nói Lý Diệu Hiên có chút khẩn trương.  

 

"Tốt!"   

 

Phùng Xá gật đầu nói, nhanh chóng vận chuyển công pháp, khí tức lạnh thấu xương nhanh chóng tràn ra ngoài.  

 

Vũ Thuần Tử lúc này không khỏi nôn nóng, nếu không sớm tìm cách e là bản thân sẽ phải chôn vùi nơi đây.  

 

Trong khi hắn chưa ngắm toàn bộ thế giới này kỳ diệu, còn chưa thưởng thức mỹ nhân khắp nơi, cùng với đó là phải trở nên mạnh mẽ, đứng trên đỉnh thiên hạ, tự tay dạy Nam Cung Nguyệt Sương một bài học.  

 

Lúc này, Vũ Thuần Tử mới chợt nhớ tới một việc, trong tay hắn còn một tấm thẻ triệu hồi chưa dùng đến, lúc trước bởi vì tu vi bản thân không đủ cho nên không thể sử dụng, hiện tại đã thừa sức sử dụng nó.  

 

Hắn chỉ hi vọng, tấm thẻ này có thể cứu hắn một mạng.  

 

Phùng Xá bây giờ đã vận hành xong công pháp, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cái lưỡi liềm băng, cùng với tiếng hét chói tai, lưỡi liềm kia nhanh chóng lao đến chỗ Vũ Thuần Tử, mà vị trí nó nhắm vào lại là chỗ yết hầu.  

 

"Nguyệt Băng Trảm!"  

 

Vèo!!!  

 

Vũ Thuần Tử nội tâm rét lạnh, vội vàng dùng tâm thần điều khiển tấm thẻ triệu hồi.  

 

"Ashe! Ra!"  

 

Bành!  

 

Bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy trên bầu trời bay đầy mảnh vụn hoa băng rơi lả tả, cùng với đó là một âm thanh mềm mại lạnh lùng phát ra.  



"Tán Xạ Tiễn!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK