• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Đúng! Hắn đã cho người truy đuổi sớm hơn cả ta, việc cỏn con này để hắn làm."  

 

Lam Thiên Vũ không có bất ngờ gì mấy, hắn đã sớm đoán ra được, từ đầu đến đây, khí tức của hai tên thuộc hạ Phạm Chánh Anh vẫn còn thoang thoảng cách đó không xa, hiển nhiên là đang truy lùng đối phương.  

 

"Vâng, sư phụ!"  

 

Vũ Dục Liên nhanh chóng đáp, còn vấn đề tại sao sư phụ nàng lại không màng đến việc này, nàng đương nhiên biết rất rõ.  

 

Hai tên vừa bị giết hại, không thuộc trực hệ của sư phụ, mà là của Phạm Chánh Anh nội môn trưởng lão.  

 

Phạm Chánh Anh cùng Lam Thiên Vũ xếp thứ hạng ngang hàng nhau, đều là trưởng lão nội môn, tu vi cũng đồng thời là Hóa Đan cảnh.  

 

Hai người này nhiều năm nay thường xuyên xảy ra xích mích.  

 

Lam Thiên Vũ tự mình tới đây điều tra nguyên do, bởi vì khu này thuộc sư phụ quản lý, hai tên đệ tử của Phạm Chánh Anh trái phép đi vào, vốn đã là một tội.  

 

Bọn hắn không may mất mạng nơi này, làm quản lý môt khu, hắn không thể không đến xem xét tình hình. Đây chính là muốn có chút mặt mũi của môt quản lý mà thôi, còn về truy bắt tội phạm? Lam Thiên Vũ không có ý định truy đuổi.  

 

Lam Thiên Vũ khẽ nhìn Vũ Dục Liên, một lúc sau đó liền nói.  

 

"Tu vi của ngươi còn chậm, mau chóng trở về tu luyện thêm, đừng vì việc này mà chậm trễ thời gian."  

 

"Sư phụ, ta đã đạt tới Tẩy Tủy cảnh cửu trọng không lâu, muốn đột phá thêm e là cần thêm thời gian."  

 

Vẻ mặt Vũ Dục Liên chợt hiện lên không vui, nói, tu vi của nàng mới đột phá chưa đầy một năm, sư phụ hối thúc nàng nhanh chóng đột phá cảnh giới mới, điều này vốn đã nằm ngoài khả năng của nàng.  

 

Mà sau Tẩy Tủy chính là Trúc Cơ, cũng là cảnh giới sản sinh ra linh căn trong truyền thuyết.  

 

Có vấn đề nàng nghĩ mãi không rõ, rốt cuộc sư phụ hối thúc nàng nâng cao tu vi, là có nguyên do nào hay sao?  

 

"Ta chỉ muốn tốt cho ngươi, hi vọng sớm nhất có thể đạt tới Hóa Đan cảnh, kế thừa toàn bộ bát y, thay ta tiến vào Ngũ Vực Đại Hội tham gia thi đấu."

Lam Thiên Vũ chợt trầm ngâm sau đó nói ra mục đích của mình, còn lý do về sau, hắn cũng không có tiết lộ thêm.  

 

Vũ Dục Liên nghe xong triệt để rơi vào kinh ngạc.  

 

Ngũ Vực Đại Hội nàng đương nhiên có nghe nói qua, đây chính là nơi tập trung của toàn bộ thiếu niên tuấn kiệt từ khắp nơi Nam Nguyên Đại Lục đổ về, tổng cộng có Đông, Tây, Nam, Bắc cùng Trung vực.   

 

Mà đại hội này sẽ tổ chức vào Trung Vực, một trăm năm sẽ có một lần tuyển chọn tham gia.  

 

Yêu cầu đều là Hóa Đan cảnh cao thủ, không trên cũng không dưới.  

 

Mà năm xưa, sư phụ nàng cũng từng tham gia một lần, nhưng đã bị đánh bại nhanh chóng, vừa bước vào vòng đầu tiên liền bị thiên tài Đông Vực đánh lui.  

 

Điều này khiến Lam Thiên Vũ chịu đả kích nặng nề, từ khi trở về tông môn, tâm tính của sư phụ nàng trầm mặc kể từ đó, tu vi lại không có bao nhiêu tiến triển.  

 

Theo dự tính, sư phụ có cơ hội tham gia thêm lần nữa, nhưng không ngờ hắn lại nhường vị trí này cho nàng, điều này làm Vũ Dục Liên cảm thấy ấm áp.  

 

Thời gian tới đại hội tổ chức còn hai mươi năm nữa, để không uổng công sự kỳ vọng của sư phụ, nàng chỉ có thể mặc kệ chuyên tâm tu luyện.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK