• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vũ Thuần Tử nắm chặt chuôi kiếm nhựa trong tay, nhìn toàn bộ người trong lôi đài tràn đầy nhiệt huyết, hắn đã chuẩn bị kỹ càng cho trận chiến lần này, không hề mang tâm lý e sợ.  

 

"Một! Chiến!"  

 

Cùng với tiếng hét của Vân Tiêu, hơn bốn trăm người đồng loạt ra tay, đầu tiên bọn họ nhắm vào người bên cạnh.  

 

Bành!!  

 

Keng?!!  

 

…  

 

Không ít tiếng vang vang lên bên tai, lôi đài bây giờ tựa như một chiếc lồng nhỏ, chứa một đám sói lang khát máu đồng dạng.  

 

Vũ Thuần Tử cũng không có chậm chạp, nhanh tay đánh ra chiêu thức, đem hai tên bên cạnh đánh bay xuông lôi đài.  

 

"Thối Thể Quyền!"  

 

Bành! Bành!  

 

A!!  

 

Hai người thất thủ ngay lập tức bị Vũ Thuần Tử hạ gục, thân hình bay ngược xuống lôi đài, sau khi bọn hắn tiếp đất, sắc mặt ai nấy đều tràn ngập nổi giận, lớn tiếng trách móc.  

 

"Tiểu nhân bỉ ổi!"  

 

"Hừ! Do các ngươi chậm chạp thôi!"  

 

Vũ Thuần Tử cười nhếch mép nói.  

 

Ở trong chiến đấu, kỵ nhất là lơ là đối thủ, nếu ra ngoài kia, bọn hắn đã sớm chết mười lần.  

 

Vũ Thuần Tử không có quan tâm bọn hắn, bắt đầu truy tìm kẻ yếu hơn mà đánh.  

 

Chốc lát đã có hai mươi người bị đánh bay khỏi tay Vũ Thuần Tử.   

 

Mà toàn bộ quảng trường lúc này, chỉ còn hai trăm năm mươi người, những người khác đã sớm bị đánh bay khỏi lôi đài.  

 

Loại bỏ một số thành phần yếu kém, trên lôi đài hiện tại, đều là cao thủ mạnh mẽ.  

 

Vũ Thuần Tử biết không thể dùng mãi một chiêu thức đánh bại từng người được.  

 

Nhìn nữ nhân kia dũng mãnh chém giết, tựa như sói lạc vào bầy dê, chỉ cần gặp người là đánh, sau đó mạnh mẽ ném kẻ địch ra khỏi lôi đài.  

 

Vũ Thuần Tử nhìn thấy, không khỏi hít một hơi lạnh, số người bị nàng đánh bại, còn nhiều hơn cả hắn.  



Ngoài nữ nhân này ra, còn năm người khác cũng mạnh mẽ không kém, bọn hắn chỉ nhẹ nhàng dùng một chiêu để giải quyết đối thủ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK