Vũ Thuần Tử âm thầm trấn an bản thân, nhanh chóng thu hồi hệ thống, sau đó dọn dẹp một đống hỗn độn bên dưới sàn nhà, lót nhẹ một miếng rơm rạ, đủ để giữ nhiệt trong đêm nay.
Sau khi làm xong xuôi, liền thả người nằm xuống thư thả, bắt đầu gác tay lên trán suy nghĩ về kiếp trước, bất giác, lại thở dài một hơi.
Đến bây giờ, Vũ Thuần Tử còn không thể tin nổi bản thân đã thật sự xuyên qua, thế giới này đúng là bao la rộng lớn, chuyện gì không có cũng có thể.
Ngay lúc Vũ Thuần Tử đang cảm thán bản thân, một bóng đen lặng lẽ đi vào, ngay cả hắn cũng không phát giác ra điều bất thường.
Đến khi cảm giác có ai đó đang dòm ngó chính mình, hắn mới giật mình quay lại, phát hiện là một nữ nhân với dung mạo cực kỳ xinh đẹp, nàng mặt một bộ hồng y, mái tóc đen dài mượt mà, đang ngồi gần tấm lót bằng rơm của hắn, đôi mắt vẫn vô tư nhìn ngắm chung quanh phòng.
"Nam Cung Nguyệt Sương?"
Vũ Thuần Tử khẽ nhíu mày, bất ngờ nói.
"Làm sao? Thấy ta đến không vừa ý?"
Thiếu nữ này không phải ai khác, chính là Nam Cung Nguyệt Sương, chỉ thấy trên mặt nàng vẫn treo lên lạnh lùng hỏi.
"Tại sao ngươi lại ở đây?"
Hắn có chút giật mình, khó hiểu hỏi, nàng đường đường là tông chủ một tông, lại phải tự mình đến Ngoại Môn nội viện gặp hắn, đây đúng là một việc khó tin, lại là lén lút đi vào ban đêm nữa chứ.
Chẳng lẽ nàng có việc cần nhờ?
"Tại sao ta lại không ở đây? Đây là tông môn của ta!"
Biểu cảm Nam Cung Nguyệt Sương chợt trở nên khó chịu, lạnh lùng đáp trả.
"Dù sao đi nữa đây vẫn là phòng của ta! Ngươi tự ý vào không khỏi có chút quấy rầy sự riêng tư?"
Vũ Thuần Tử bất lực hỏi, càng không biết nữ nhân này đang muốn làm gì.
"Ngươi đến chỗ ta có việc gì sao?"
"Không có! Ta đến muốn ngủ lại đây."
Nam Cung Nguyệt Sương lạnh lùng đáp.
Câu nói này của nàng khiến Vũ Thuần Tử á khẩu, kinh ngạc không thốt nên lời, có chút không dám tin vào tai mình, trực tiếp hỏi lại.
"Ngươi muốn qua đêm ở đây?"
"Phải! Có vấn đề gì sao?"
Sắc mặt của nàng vẫn như cũ bình thản, không hề mang theo một tí cảm xúc nào, dường như đang nói ra một việc đơn giản.
Vũ Thuần Tử lâm vào ngây ngốc, sửng sốt kêu lên
"Này… Ngươi ngủ ở đây vậy ta ngủ ở đâu?"
"Ngủ với ta!"
Bất chợt, giọng nói thanh lãnh của Nam Cung Nguyệt Sương vang lên, khiến Vũ Thuần Tử không kịp phản ứng, kinh ngạc rớt cằm mở to cặp mắt nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt.