• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tên nam nhân bên cạnh nàng gọi Phùng Xá, năm nay hai mươi ba, tu vi đạt tới Tẩy Tủy cảnh tam trọng, là đệ tử nội môn bên trong.  

 

Nghe Lý Diệu Hiên nói, nàng biết tung tích của Vũ Thuần Tử chạy thoát, liền mang theo hắn đi giết, thù lao cho việc này chính là hai viên Linh Thạch.  

 

Chỉ thấy hắn nhìn Vũ Thuần Tử đánh giá qua một lượt, giọng điệu hiện rõ sự miệt thị, hỏi.  

 

"Ngươi là Vũ Thuần Tử?"  

 

"Phùng ca, chính là hắn!"  

 

Lý Diệu Hiên nhanh chóng gật đầu xác nhận với Phùng Xá.  

 

Vũ Thuần Tử không có trả lời, rơi vào trầm tư nhìn hai người này, sau đó mới hời hợt lên tiếng.  

 

"Là ta!"  

 

"Tốt lắm! Ta tưởng cao thủ phương nào, té ra chỉ là một tên Phát Mạch cảnh tam trọng yếu ớt!"  

 

Phùng Xá nở nụ cười chế giễu, không ngờ chỉ là một tu sĩ nhỏ nhoi yếu ớt, tông chủ lại hạ lệnh truy sát đặc biệt như vậy, đây đúng là dùng đao mổ trâu để giết gà.  

 

Mà Lý Diệu Hiên nghe xong liền trở nên kinh hãi, nàng vừa nghe cái gì?   

 

Tu vi của Vũ Thuần Tử đạt tới Phát Mạch cảnh tam trọng từ khi nào?   

 

Không phải một ngày trước hắn chỉ là Nhân Cơ cảnh sao?  

 

Tại sao trong một đêm mà thay đổi lớn như vậy?  

 

Nội tâm nàng tràn ngập câu hỏi cùng khiếp sợ, Lý Diệu Hiên không thể giải thích được nguyên do, trong lòng càng là nổi lên một chút sợ hãi.   

 

Người này tu luyện đã nhanh như vậy, quả thật từ trước tới giờ chưa có ai đạt được, nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, sẽ khủng khiếp đến mức nào?  

 

"Phùng huynh, người này ngươi phải giết cho bằng được, mới hôm qua tu vi của hắn chỉ là Nhân Cơ cảnh ngũ trọng, hiện tại đã đạt tới Phát Mạch cảnh tam trọng, điều này chứng tỏ hắn có tiềm phát triển năng mạnh mẽ."  

 

Lý Diệu Hiên không ngừng truyền âm nhắc nhở Phùng Xá, Phùng Xá nghe xong cũng lâm vào khiếp sợ, nếu đúng như Lý Diệu Hiên nói, hắn không thể để một tên thiên tài như vậy tồn tại.  

 

Mà bên kia, Vũ Thuần Tử cảm nhận được một tia nguy hiểm từ Phùng Xá truyền tới, khiến sống lưng hắn bỗng nhiên lạnh toát.  

 

Trực giác nói cho hắn biết, người này không hề tốt lành gì, dường như đang đem bản thân mình vào tầm ngắm đặc biệt.  

 

"Lý Diệu Hiên, ngươi cùng nam nhân khác muốn ân ái, thì có thể rời đi nơi khác hưởng thụ. Nếu không ngại có người lạ, cứ làm tại đây cũng được, ta sẽ không ngại xem đâu."  

 

Vũ Thuần Tử vẫn bình tĩnh lên tiếng trêu chọc nàng.  

 

Khiến Lý Diệu Hiên nghe xong mặt đỏ tía tai, lồng ngực phập phồng lên xuống, nhưng nàng vẫn nhịn xuống, lạnh giọng nói.  

 

"Vũ Thuần Tử, ngươi bớt nhiều lời đi, bọn ta theo nhiệm vụ do tông chủ đề ra, đến đây để lấy mạng của ngươi."  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK