• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu đổi lại là bản thân mình, liền cũng không thể dễ dàng như vậy.  

 

Ngay lúc Vũ Thuần Tử đang chăm chú theo dõi cuộc chiến, một tên Phát Mạch cảnh bát trọng đột nhiên từ đám đông lao ra, nhảy lên cao tấn công vào vị trí Vũ Thuần Tử, trên mặt người này còn lộ ra vẻ sảng khoái tà dị.  

 

Vũ Thuần Tử cũng cảm nhận đến nguy hiểm, ngay lập tức nắm chặt chuôi kiếm nhựa, nghiêng người qua một bên sau đó hét lớn một tiếng thật dài.  

 

"Trăn Trối! Hasaghiiii…"  

 

Tên kia đang vốn chuẩn bị đắc thủ, nụ cười trên khuôn mặt bỗng chốc biến mất, thay vào đó là kinh ngạc.  

 

Trước mặt hắn, đã không thấy thân ảnh Vũ Thuần Tử đâu cả.  

 

Ngay khi hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên cảm nhận được một luồng gió lạnh đánh úp sau lưng, hắn kinh hãi muốn quay lại né tránh.  

 

Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, chỉ nghe một tiếng "chát" vang lên rõ to.  

 

Chát!  

 

A!!!  

 

Trên lưng tên này ngay lập tức bị chém một đường dài, cơn đau đớn ập tới, khiến hắn kêu lên thê lương.  

 

Vẫn chưa dừng lại ở đó, tên Phát Mạch cảnh bát trọng nhìn thấy bốn phương tám hướng đều có hình bóng mờ ảo của Vũ Thuần Tử, trong lòng tràn ngập hoảng sợ.  

 

Chát… Chát… Chát… Chát…  

 

A…  

 

Từng đòn kiếm không ngừng chém lên thân thể hắn, hai bên hông trái phải, trên dưới và cả trước sau đều bị chém trúng.  

 

Tổng cộng có mười hai nhát chém chỉ trong vòng ba giây ngắn ngủi, khiến toàn thân tên này bầm dập khắp người.  

 

Vũ Thuần Tử sau khi đánh xong, liền dùng tư thế oai hùng đáp xuống đất, một chân quỳ xuống, khom người một khoảng, ánh mắt khẽ nhắm lại, từ tốn đem thanh kiếm nhựa đút vào trong vỏ.  

 

Tên cao thủ Phát Mạch cảnh bát trọng cũng đồng thời rơi xuống đất, khóe miệng ngay lập tức sùi ra bọt mép. Cả người co giật run rẩy, trong mắt hắn vẫn còn mang theo sợ hãi.  

 

Tuy không có chém rách da thịt, nhưng cũng khiến toàn thân hắn bầm dậm.  

 

Cảnh này, khiến Vân gia cao thủ quan sát ở phía trên đều lộ ra vẻ chấn kinh.  

 

Vân Tiêu cũng bất ngờ không kém, nhìn chằm chằm vào Vũ Thuần Tử mà đánh giá, lại khiến hắn kinh ngạc hơn, không ngờ thiếu niên này tu vi chỉ có Phát Mạch cảnh tam trọng, lấy tu vi như vậy, vẫn có thể một chiêu hạ gục Phát Mạch cảnh bát trọng?  

 

Điều này khiến Vân Tiêu có chút thưởng thức thiếu niên cầm kiếm nhựa này.  

 

Vân Bích Vận bên cạnh lại không có bao nhiêu gợn sóng, chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.  

 

Trong lôi đài, không ít người chứng kiến Vũ Thuần Tử đánh bại tên kia, trong lòng không khỏi lạnh run, bọn hắn tu vi cùng người vừa rồi tương đương, có số ít còn thấp hơn một hai trọng.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK