• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm giác đối phương thật muốn ra tay, Vũ Thuần Tử không có lay động, lạnh nhạt nhìn thẳng Phạm Chánh Anh, nói.  

 

"Ha ha! Ta đương nhiên sẽ không ra tay, ta sợ càng dính bẩn trên người."  

 

Phạm Chánh Anh cười chế giễu nói, sau đó ra lệnh hai người ở sau lưng.  

 

"Thúc Hình, Di Trạch! Đây là cơ hội cho hai ngươi lập công, mau đem đầu của hắn cầm về!"  

 

"Rõ! Thưa trưởng lão!"

Hai người sau lưng đồng loạt hô lớn, bọn hắn tu vi đều là Tẩy Tủy cửu trọng, đối với con tôm tép như Vũ Thuần Tử, liền có thể dễ dàng đánh giết.  

 

Thúc Hình, Di Trạch mang nụ cười nhàn nhạt, khóe miệng treo lên vòng khinh thường, ánh mắt nhìn vào Vũ Thuần Tử tựa như đang nhìn một người sắp chết đồng dạng.  

 

Chỉ thấy hai người bọn hắn bày ra thế tấn công, trên tay cầm chặt thanh kiếm sắc bén, khí tức mạnh mẽ không ngừng bộc phát ra ngoài.  

 

"Chết!"  

 

Chốc lát, cả hai đồng thanh hét lớn, thân ảnh ngay lập tức nhảy lên không trung, thanh kiếm trong tay chém ra một vòng cung tuyệt mỹ.  

 

Sắc mặt Vũ Thuần Tử chợt lạnh xuống, hắn không dám lơ là, ngay tức khắc đánh ra chiêu kia.  

 

"Trăn Trối! Hasaghi!"  

 

Thanh âm Vũ Thuần Tử vừa dứt, thân thể hắn liền dùng tốc độ như gió lao tới, phía sau còn mang theo một dãi tàn ảnh, kiếm nhựa trong tay mang theo lực lượng cuồng bạo.  

 

Ầm! Ầm!  

 

Hai vòng sáng kiếm của bọn liền chém hụt, chỉ chém nát được cái tàn ảnh Vũ Thuần Tử lưu lại.  

 

Bọn hắn giật mình sửng sốt, không ngờ thiếu niên này lại có thể dễ dàng né tránh chiêu thức này.  

 

Chung quanh quảng trường ngay tức khắc xuất hiện vô số thân ảnh mờ ảo, tập trung vào hai tên Thúc Hình, Di Trạch.  

 

Thúc Hình lẫn Di Trạch hiện lên một tia kinh ngạc, chuyên tâm cảm nhận hơi thở của Vũ Thuần Tử trong không khí.  

 

Keng!  

 

Vũ Thuần Tử dựa vào nhanh nhẹn, vung kiếm nhựa chém vào cổ của Thư Hình, bất  ngờ Thư Hình đột nhiên bắt kịp tốc độ ra đòn của hắn, nâng kiếm đón đỡ, tiếng keng vang dội vang lên, khiến vô số người kinh ngạc.  

 

Vũ Thuần Tử cũng kinh ngạc không kém, không ngờ người này lại có thể đón đỡ kỹ năng Trăn Trối, lại còn không có nhìn trực diện, mà là dùng mũi và tai cảm nhận.  

 

Vũ Thuần Tử không thực sự tin tưởng, liền tung ra toàn bộ thế kiếm!  

 

Keng! Keng! Keng!...  



Kết quả, dù Vũ Thuần Tử có đánh nhanh cỡ nào, Thúc Hình vẫn một mực ngăn chặn toàn bộ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK