• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu như vậy, chỉ cần đánh gãy hắn tinh thần, liền thoát khỏi truy đuổi.  

 

Tuy ý nghĩ của Vũ Thuần Tử không tồi, nhưng hắn lại quên, bên cạnh còn có Thư Hình đang ngấp nghé tấn công bản thân.  

 

Vũ Thuần Tử dùng phân thân lao đến vị trí Di Trạch, muốn đem Di Trạch đánh gãy tâm pháp.  

 

Thư Hình thấy vậy, lập tức thu hồi chiêu thức hộ thân, thanh kiếm bay lên đỉnh đầu, chớp mắt hóa thành ba thanh kiếm giống nhau.

"Tam Thân Diệt Kiếm Pháp."  

 

Ba thanh kiếm tựa như ba cái mũi tên, lao với tốc độ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã lao tới trước người Vũ Thuần Tử.   

 

"Phân Thân! Dư Chấn!"  

 

Vũ Thuần Tử kịp thời nhảy sang một bên, cùng lúc tung ra chiêu Dư Chấn, đẩy lùi một trong ba thanh kiếm của Thư Hình đánh tới.  

 

Thân ảnh Vũ Thuần Tử liên tục thoắt ẩn thoắt hiện, khiến hai người Thư Hình, Di Trạch khó có thể gây thêm tổn thương.  

 

Bọn hắn không ngờ được, thiếu niên này lại có nhiều chiêu thức kỳ dị và huyền ảo như thế.  

 

Phạm Chánh Anh ở phía bên kia theo dõi trận chiến, cặp mắt của hắn chợt nhíu lại, trong lòng đối với Vũ Thuần Tử càng để tâm. Không phải bởi vì Vũ Thuần Tử thiên phú phi phàm, mà là nhìn trúng mấy loại công pháp do hắn thi triển ra.  

 

Những công pháp này, cho dù Phạm Chánh Anh sống cả trăm năm nay đều chưa từng gặp.  

 

"Hai ngươi mau chóng bắt hắn, đừng chậm trễ thời gian."  

 

Thấy hai người liên tục ngươi truy ta đuổi như vậy, bản thân Phạm Chánh Anh có chút nôn nóng, liền nhanh chóng ra lệnh cho bọn hắn.  

 

Hai người Thư Hình vốn đang rầu rĩ không vui, nghe Phạm Chánh Anh thúc giục càng thêm buồn bực, bọn hắn quần ẩu cả nửa giờ, vẫn không làm tổn thương thiếu niên này thêm một chút nào.  

 

Nếu không phải có trưởng lão Phạm Chánh Anh đứng đây, bọn hắn đã nản lòng rời đi.  

 

Thiếu niên anh tuấn trước mặt sử dụng các chiêu thức kì dị, muốn bắt tên này một sớm một chiều là chuyện viển vông.  

 

Không tốn một chút sức lực là không thể nào.  

 

Vũ Thuần Tử nhìn hai tên mặt mày đỏ cả hơi tai, trong lòng liền cười nhạt.  

 

Phạm Chánh Anh thấy không thể nào bắt được Vũ Thuần Tử, trong lòng chợt nổi giận, đối với hai tên Thư Hình hét lớn.  



"Tránh ra, để ta tự tay bắt hắn!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK