• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai khí tức nóng lạnh đan xen, khiến cây cối xung quanh đây chịu ảnh hưởng nặng nề.  

 

"Hàn Băng Chưởng!"  

 

Ngã Tư Sở ngay lập tức đánh ra chưởng ấn, dòng khí lạnh liền bạo phát mạnh mẽ, tựa như cơn sóng lớn ào ào lao tới Vũ Dục Liên.   

 

Vũ Dục Liên không chịu yếu thế, liền đánh ra pháp quyết thuộc tính hỏa.  

 

"Sương Diễm!"  

 

Cánh tay hội tụ lực lượng linh khí cường đại, nàng chưởng mạnh vào lòng đất, khí tức nóng rực nhanh chóng thiêu rụi toàn bộ những gì trên đường nó đi qua.  

 

Xoẹt, xoẹt!  

 

Hai khí tức cường đại sau khi va chạm, liền không ngừng vang lên từng tiếng xoèn xoẹt.  

 

Hai đại mỹ nhân của hai đại tông môn giao chiến, trải qua một giờ đồng hồ vẫn không phân thắng bại, cho đến khi cả hai dần dần trở nên kiệt lực.  

 

Ngã Tư Sở cùng Vũ Dục Liên sắc mặt có chút tái nhợt, tuy không có làm tổn thương được nhau, nhưng thời gian chiến đấu lâu như vậy, khiến hai nàng có chút mệt mỏi.  

 

Ngay lúc đang trên đà căng thẳng, cả hai đồng loạt nhíu mày, bởi vì bọn họ cảm giác được một khí tức trầm trọng đang bay tới.  

 

Vũ Dục Liên cảm nhận được hơi thở quen thuộc liền trở nên vui mừng, bởi vì người tới  nàng có biết.  

 

Về phần Ngã Tư Sở sắc mặt lại không được tốt lắm, trong lòng thầm kêu không ổn, nàng  đành phải nhanh chóng kết thúc cuộc chiến, chỉ thấy Ngã Tư Sở đánh ra một cái pháp quyết, trên đầu bỗng chốc xuất hiện một trận đồ án, ngay tức khắc đánh vào Vũ Dục Liên.   

 

Vũ Dục Liên thấy vậy, nội tâm càng là kinh ngạc, thấy trận đồ án sắp đâm vào mình, nàng nhanh chóng thu hồi linh khí, vội vã nhảy người ra sau né tránh.  

 

Nàng cũng không thể ngờ rằng, nữ nhân kia lại còn có chiêu bảo mạng.  

 

Sau khi Vũ Dục Liên lui về sau, Ngã Tư Sở cũng không có dừng lại, ngay lập tức thoát khỏi bên trái lướt đi.  

 

Điều này khiến Vũ Dục Liên tức giận kêu to.  

 

Nàng muốn đuổi theo sau, bỗng nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên ngăn cản bước chân của nàng.  

 

"Khoan đuổi theo!"  

 

"Sư phụ!"  

 

Vũ Dục Liên không khỏi sốt ruột kêu.  

 

Người tới lại là sư phụ của nàng, hắn gọi Lam Thiên Vũ, năm nay đã hơn hai trăm tuổi, nhưng dung nhan vẫn còn ở độ tuổi trung niên. Khó có ai có thể nghĩ tới hắn đã sống hơn hai trăm năm, tu vi Lam Thiên Vũ đạt tới Hóa Đan cảnh lục trọng.  

 

Chỉ thấy một người trung niên với khuôn mặt tròn, trên trán có phần hói, đôi mắt to cùng với sống mũi cao, nhìn qua lại không hề anh tuấn một chút nào.  

 

Lam Thiên Vũ gật đầu với Vũ Dục Liên, sau đó nhìn vết máu bên dưới xem xét, chỉ vài giây ngắn ngủi liền nhận ra, nói.  

 

"Không phải nàng giết, mà là do một người khác làm, cách thức giết người này không hề tồn tại trong Băng Linh Tông, người này tu luyện công pháp thuộc nội lực."  

 

Những điều Lam Thiên Vũ nói không sai, chiêu thức Vũ Thuần Tử đánh ra là dồn nội lực thi triển, nhưng hắn lại không biết được là ai đã ra tay.  

 

Người tu luyện nội lực tại Bắc Vực này rất ít, chiếm hai  trên một trăm người.  

 

Vũ Dục Liên nghe xong cũng kinh ngạc không thôi, vội hỏi.  

 

"Sư phụ có khi nào là người của U Lam Tông làm?"  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK