Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng rồi! Còn có thể giấu kẹo trong điện diêm vương nữa, đảm bảo bà ngoại không tìm được!

Túc Bảo lập tức cảm thấy điện diêm vương quá hữu dung, so với hồ lô linh hồn còn có ích hơn!

(Hồ lô linh hồn: “?”

Điện diêm vương: “?”)

Kỷ Trường nhìn chằm chằm vòng tay của Mộc Mỹ Hoa, thấp giọng nói: “Chuẩn bị xong chưa?”

Túc Bảo lấy một cây cung ra, bé nhắm chính xác vào vòng tay của Mộc Mỹ Hoa nói: “Chuẩn bị xong!”

Kỷ Trường vô cùng chăm chú, hắn vô thức quay đầu lại nhìn thì lập tức mở to mắt.

Con bé này có cung tên từ khi nào vậy?

Hơn nữa còn là âm tiễn?

Đây đúng là… Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng…

Túc Bảo nheo một mắt lại, dùng hết sức kéo cung, cung gần như cong lại thành nửa vòng tròn.

“Đi đi!” Giọng nói mềm mại của Túc Bảo khẽ quát lên một tiếng, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo, âm tiễn lao ra ngoài với tốc độ ánh sáng!

Xoẹt!

Mộc Mỹ Hoa đang cố gắng hết sức để lấy lòng bà cụ Tô thì đột nhiên choang một tiếng, vòng tay trên cổ tay cô ta cứ như vậy mà vỡ!

Bóng đen cũng không kịp phản ứng, nó lập tức tan thành tro bụi!

Một bên khác, bản tôn đang ẩn nấp của bóng đen: “???”

Nó không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?

Nó không cảm thấy được có gì bất thường, nhưng nó đã hoàn toàn mất liên lạc với phân thân của mình!

“Xảy ra chuyện gì…” Bóng đen không khỏi thắc mắc.

Phân thân của nó bị giết?

Không thể nào…

Nếu có người muốn giết nó, nó chắc chắn sẽ cảm thấy sát khí dù ít hay nhiều, nhưng bây giờ lại không cảm thấy gì.

“Chẳng lẽ là vật nhỏ kia?”

Bóng đen nghĩ đến Túc Bảo, nhưng rất nhanh đã tự mình phủ nhận… Nó cảm thấy cô bé không có chiến lực mạnh như vậy.

Đời này đứa bé kia căn bản chưa thức tỉnh sức mạnh bên trong, tất cả sức mạnh đều dựa vào sợi dây đỏ trên cổ tay.

Nó nhất định có thể cảm nhận được sức mạnh của sợi dây đỏ!

“Chẳng lẽ là Kỷ Trường…”

Kỷ Trường càng không có khả năng, nó cũng không chênh lệch gì nhiều với Kỷ Trường.

Chẳng lẽ vào chỗ kia nên lập tức mất liên kết sao…

Bóng đen bực bội, hoặc chỉ có thể tự mình đến nhà họ Tô xem xét, hoặc chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!

Rốt cuộc là ai phóng ám tiễn!

Mộc Mỹ Hoa kinh ngạc nhìn cổ tay mình rồi lại nhìn bản thân đang không ngừng dính lấy bà cụ Tô…

Cô ta vội vàng ngồi thẳng lên, thầm nói bản thân quá gấp gáp rồi, vậy mà không biết chừng mực như thế này.

Bà cụ Tô thấy vòng tay cô ta đột nhiên nổ tung, bà như hiểu ra chuyện gì đó.

Túc Bảo làm xong chuyện của mình rồi? Nói cách khác bà có thể đuổi đôi mẹ con khiến người ta chán ghét đi rồi đúng không?”


“Quản gia Nhiếp…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK