Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thương Vũ sai đệ tử của hắn đi tìm Cố Thịnh Tuyết, sau khi gặp cô bé trong nhà ma hắn đã sớm tìm ra thông tin cá nhân của cô bé thông qua bói quẻ kết hợp điều tra.

“Hừm, một con nhóc…”

Khi Nghĩ đến việc một đứa trẻ sáu, bảy tuổi dám lên mặt với mình, Trần Thương Vũ càng không vui.

Hắn ngồi dậy, rửa tay, lấy la bàn Bát Quái làm từ chất liệu đặc biệt ra và thử tính toán xem lần này Cố Thịnh Tuyết có chết hay không——

Không chịu quy phục hắn thì chết chắc rồi.

Nhưng nếu Cố Thịnh Tuyết không chết thì kiểu gì lúc cận kề cái chết, cô bé cũng chịu khuất phục, mà hắn thích nhìn thấy nhất chính là dáng vẻ những kẻ cứng đầu già miệng phải lạy lục hắn vào giây phút cuối cùng.

Trần Thương Vũ đặt la bàn Bát Quái lên bàn, vào lúc này, la bàn đột nhiên phát ra một âm thanh nhỏ và nứt ra một khe hở một cách khó hiểu.

Hắn kinh ngạc, mặt biến sắc.

Trần Thương Vũ nhanh chóng bấm ngón tay bói quẻ, lập tức thầm than hỏng rồi!

Hắn không quan tâm Cố Thịnh Tuyết có chết hay không.

Hắn bói ra quẻ: Hôm nay chính hắn sẽ gặp phiền toái, nếu không chạy thoát được, người chết chính là hắn!

Trần Thương Vũ đứng bật dậy, lao vào gara chạy thoát thân, phóng xe rời đi.

Không chỉ vậy, hắn còn lập tức đổi xe ngay sau khi chạy ra ngoài, tiếp đó, hắn chuyển sang tàu điện ngầm, lao tới sân bay bằng tốc độ nhanh nhất có thể rồi bắt chuyến bay sớm nhất ra khỏi đất nước.

Tốc độ nhanh như chuột chạy thoát thân, trong nháy mắt hắn đã biến mất.

Từ lúc tìm thấy manh mối của Trần Thương Vũ đến khi vây quanh biệt thự của hắn, Mộc Quy Phàm cũng hành động rất nhanh.

Sau khi biết hắn đã bỏ trốn, anh lập tức truy tìm tung tích hắn, tuy nhiên, anh vẫn chậm một bước.

Nhìn chiếc máy bay đã bay lên trời, mặt Mộc Quy Phàm lạnh tanh.

Khẩu súng nhập từ Ý của anh đâu?

Nếu không có hành khách khác trên máy bay, anh thực sự sẽ cho máy bay nổ tung...

“Kiểm tra xem máy bay này sẽ đi đâu.” Vẻ mặt Mộc Quy Phàm vô cùng lạnh lùng.

Vạn Đảo còn chưa hoàn hồn, cứ ngỡ trên máy bay có những nhân vật tai to mặt lớn.

"Điều tra được rồi, máy bay đang bay tới Điểu Thành."

Mộc Quy Phàm nói: “Kêu các anh em bên kia tập hợp. Khi người này xuống máy bay, hãy bắt giữ hắn ngay lập tức.”

Anh đã hứa với Túc Bảo sẽ bắt Trần Thương Vũ nhưng thực tế thì anh đã thất bại.

Mộc Quy Phàm không thể nhớ lần cuối cùng mình thất bại là khi nào.

Trần Thương Vũ này, quả thực khá lợi hại!

Trên máy bay.

Trần Thương Vũ vẫn chưa hết hoảng sợ.

Tuy hắn được các đệ tử coi như một vị thần, mọi người trong giới mê tín thì đều kính cẩn gọi hắn là Trần đại sư.

Nhưng, Trần Thương Vũ quả thực rất sợ chết nên luôn sống rất thận trọng.

"Lên máy bay rồi, sẽ ổn thôi."

Hắn không rõ mình đã chọc giận ai, nhưng đối phương rất lợi hại.

Ấy nhưng, dù mạnh đến đâu thì cũng chỉ giới hạn ở Long quốc mà thôi.

Đối phương không thể lợi hại đến mức vươn tay bắt hắn khi hắn đang ở nước ngoài!

Sau khi bình tĩnh lại, Trần Thương Vũ cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nhớ lại cảnh tượng vội vàng chạy trốn ban nãy, càng nghĩ, sắc mặt hắn càng trở nên xấu xí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK