Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vay tiền không trả thì tuyệt đối không được nha!

Nhìn gia đình lệ quỷ đang không ngừng than phiền oán hận kia, Túc Bảo hét to: “Trả tiền đây!”

Gia đình lệ quỷ: “??”

Kỷ Trường: “…”

Ngàn vạn lần không ngờ tới, tiền bạc lại giúp nhóc hám tiền Túc Bảo thông suốt vấn đề dễ như vậy!

Khóe miệng sư phụ không ngừng co giật, hắn mất nửa ngày trởi tìm ví dụ để giải thích cũng không bằng ví dụ của một cậu nhóc!

Túc Bảo bước lên trước, kéo lệ quỷ nhỏ đi trước, nắm chắc cổ tay của nó, nói: “Tuy đáng thương nhưng cũng hết cách, kiếp sau làm lại từ đầu nhé!”

Chẳng ngờ cả nhà lệ quỷ không đồng ý!

Kiếp sau?

Khi mới chết, sự oán hận và không cam tâm khiến chúng biến thành lệ quỷ và hại chết vài mạng người.

Nếu đi đầu thai thì kiếp sau cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì cho cam.

Thế thì cần gì kiếp sau!

Mấy lệ quỷ bỗng nhiên lộ ra sự hung dữ, cảnh tượng bị thảm trước khi chết hiện rõ, máu từ trên người đám lệ quỷ chảy ra, nhuộm đỏ quần áo của chúng nó!

Chúng hét lên thảm thiết rồi lao về phía Túc Bảo.

Dẫu làm gì cũng chẳng có kết cục tốt đẹp, vậy chi bằng chết cùng nhau luôn.

Đáy mắt ông cụ lệ quỷ tràn đầy vẻ hung dữ, mắt bà cụ lệ quỷ thì nhuốm vẻ oán hận, ba mẹ của lệ quỷ con đều ngoác cái miệng như chậu máu, khóe miệng kéo đến tận mang tai.

Chúng điên cuồng và hung dữ, mục đích quá rõ ràng: Hợp sức để giải quyết Túc Bảo cùng đám nhóc còn lại.

Kỷ Trường: Thế là hắn bị phớt lờ triệt để hả?

Hay là không coi hắn ra gì?

Túc Bảo giơ tay lên, chiếc búa vàng tím lại xuất hiện.

Ba của lệ quỷ nhỏ lao tới đầu tiên, bị búa của Túc Bảo đập cho một phát, lập tức bay lộn về sau.

Mẹ của lệ quỷ nhỏ bay ngay theo sau chồng nên cũng bị chồng đập vào người, tiếng kêu thảm thiết vang lên, mẹ của lệ quỷ nhỏ ngồi xổm xuống ôm đầu.

Hai lệ quỷ già lao lên nhưng cũng bị búa tạ nện bốp bốp, chỉ biết ôm đầu khóc to.

Thấy ba mẹ của mình bị đập, đôi vợ chồng lệ quỷ lại lao lên, nhưng rồi vẫn bị đánh bật trở về…

Lệ quỷ nhỏ cũng rất hung dữ, nó giương nanh múa vuốt muốn cắn Túc Bảo, kết quả bị Túc Bảo nhét một xấp bùa vào miệng.

Cứ như vậy, quỷ trước ngã xuống quỷ sau đứng lên tấn công, Túc Bảo dùng búa đánh chúng hăng như đập chuột.

“Trả tiền đây!”

“Trả tiền đây!”

Túc Bảo vừa đập vừa kêu: “Không trả tiền là sai nha!”

Cả nhà lệ quỷ: Không phải chứ, chúng nợ tiền gì thế?

Thấy Túc Bảo đòi nợ đúng kiểu ‘ta đây có lý nên chẳng sợ’, cả nhà lệ quỷ xém chút nữa đã hồ nghi mình nợ tiền Túc Bảo thật!!!

Túc Bảo đã hiểu rõ mọi chuyện, nói: “Sư phụ nói nợ kiếp trước thì trả kiếp này, đây là sự lựa chọn của các ngươi, không thể trách người khác được.”

“Các ngươi vừa không muốn đi đầu thai vừa không muốn từ bỏ chuyện hại người, thế thì ta chỉ đành thu hết các ngươi lại thôi!”

Miệng của lệ quỷ nhỏ bị nhét cả xấp lá bùa, nó cảm thấy mình đang bị ăn mòn dần, vô cùng đau đớn.

“Hu hu…”

Tiếng cười ma quỷ ban nãy đã biến thành tiếng quỷ khóc.

Lệ quỷ nhỏ khóc đến là bất lực, ánh mắt mơ hồ.

Ông bà, bố mẹ lệ quỷ lo lắng và tức giận hơn, chúng la hét nhưng không thể làm gì được.

Túc Bảo cảm thấy đầu bé sắp to ra vì tiếng khóc của lệ quỷ nhỏ, chỉ đành an ủi: “Hồi nãy ngươi định hại người là hoàn toàn sai trái nha, ngươi phải ngoan ngoãn thì ta mới thu lá bùa lại.”

Lệ quỷ nhỏ rưng rưng nước mắt nhìn Túc Bảo, gật đầu.

Túc Bảo thu hồi lá bùa màu vàng, nói: “Nếu ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ thả ngươi đi.”

Túc Bảo thả lệ quỷ nhỏ ra, nó lập tức khóc rồi nhào vào lòng mẹ nó, ôm chặt.

Cả nhà lệ quỷ không khỏi rơi nước mắt.

Chúng không cam tâm.

Đến em trai bị thần kinh của chúng còn bị chúng đòi mạng. Nhân lúc người em trai bị tắt ngọn lửa dương, chúng khống chế người đó rồi để người đó tự chém chết mình.

Trả thù xong rồi, nhưng chẳng vui vẻ chút nào, nhà lệ quỷ muốn sống tiếp, hại chết người chẳng qua chỉ vì muốn tìm kẻ chết thay, thế nhưng vẫn không thay đổi được gì.

Bây giờ thấy lệ quỷ nhỏ khóc thảm thiết, ông bà và bố mẹ lệ quỷ chỉ cảm thấy chính họ đã hại lệ quỷ nhỏ, đau lòng không thôi.

Mẹ của lệ quỷ nhỏ bỗng quỳ rạp xuống.

Kỷ Trường khẽ giật hàng mày, lo lắng nhìn Túc Bảo….

Liệu cặp sách nhỏ có qua được cửa ải khảo nghiệm này không?


Bé sẽ giải quyết thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK