Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Trường cạn lời luôn.

Không ngờ đã thời đại này rồi… Muốn liên lạc với người nhà mà cũng có lúc khó khăn như thế.

“Đi thôi, đi tìm chú cảnh sát thôi!” Kỷ Trường nói.

Túc Bảo đành phải đi theo sư phụ, vừa mới đi được không xa thì thấy có người lén lén lút lút quan sát xung quanh.

“Ô, người này là kẻ trộm sao?” Túc Bảo khó hiểu nhìn.

Kẻ trộm chui vào trong hẻm nhỏ của khu ổ chuột, nhìn xung quanh không có ai lập tức lôi ra một sợi dây sắt, bắt đầu cạy ổ khóa.

“Đúng là kẻ trộm kìa!” Túc Bảo mở to hai mắt: “Này! Giữa thanh thiên bạch nhật…”

Ánh mắt tiểu gia hỏa xoay tít, kéo quỷ xui xẻo ra ngoài.

“Chú xui xẻo, mau bám lên hắn.” Túc Bảo nói.

Mặc dù Túc Bảo muốn đi tìm chú cảnh sát gọi điện thoại nhưng nhìn thấy kẻ trộm, không làm gì mà đi luôn thì hình như hơi không cam tâm.

Quỷ xui xẻo đưa tay ra hiệu ok: “Không thành vấn đề!”

Cuối cùng lại được nhìn thấy ánh mặt trời, muốn nó làm gì cũng được hết!

Bên này, tên trộm lách vào trong tường rào chung cư từ cửa hông.

“Mở hàng đầu năm!” Gã không nhịn được xoa xoa tay: “Thần tài phù hộ!”

Đây là một tòa nhà chung cư nhỏ cải cách xây dựng tự sửa chữa, cũng khá lớn.

Kế bên có một trường đại học, có vài sinh viên đã yêu đương, bạn bè trai gái thuê phòng ở chung ở bên ngoài.

Cặp tình nhân kiểu thế này không hiếm, bọn họ không đi làm, dựa vào tiền sinh hoạt trong nhà tiêu xài phung phí.

Điện thoại, máy tính bảng, giày Air Jordan, giày Adidas, túi Louis Vuitton, mặt nạ SK-II gì đó… không sót cái nào.

Hiện tại là thời gian lên lớp, các sinh viên đều đã đi học.

Đúng là thời cơ tốt để gã táy máy tay chân!

Trước khi đến gã đã đầu tư lớn… Bỏ ra một trăm đồng bói mệnh, tính ra một dãy số may mắn.

“1314…” Tên trộm cười ha hả: “Dãy số may mắn này vừa nghe đã thấy may mắn, 1314, một đời một kiếp… Dãy số đặc biệt này hình như tiền thuê đắt hơn so với phòng số bình thường…”

Lần trước gã từng chạm qua căn phòng thuê có số phòng là 520, trước khi đi nghe ngóng, tiền thuê một tháng của một căn khác có kích cỡ tương đương nó là 450, mà tiền thuê phòng căn đó lại là 600.

Đôi tình nhân có thể thuê loại phòng này không thiếu tiền, lần đó hắn thu hoạch khá phong phú.

Chỉ cần cái gì có thể bán lấy tiền là gã trộm hết.

Giày Adidas thì số đo không thích hợp, cắn răng bỏ.

Còn mấy thứ như máy tính bảng, điện thoại thì cần đổi cái mới, mới chín phần bán nửa giá.

Mấy cái mặt nạ SK-II cũng dễ nói, chỉ cần đóng gói lại với nhau, tùy tiện đăng lên mạng là có người mua.

“Lần này chắc chắn phát tài rồi!”

Mặt mày tên trộm đầy tươi cười, cầm lấy một cây sắt mỏng cạy mở cửa, nhanh chóng liếc nhìn xung quanh.

Lách người đi vào, động tác lưu loát.

Nhưng vừa mới xoay người, nụ cười trên mặt gã lập tức cứng đờ trên mặt.

Chỉ thấy trong phòng có bốn cảnh sát đang ngồi cầm cơm hộp ăn cơm.

Thấy gã vừa tiến vào, đôi bên mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong nháy mắt bầu không khí ngưng đọng.

Một cảnh sát buông hộp cơm trong tay xuống, trở tay lấy ra một cặp còng tay: “Không được nhúc nhích! Ngồi xuống!”


Tên trộm: “!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK