Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bà cụ Tô đã quen với việc Túc Bảo tự nói chuyện một mình nên cũng không quấy rầy bé, chỉ có Tô Tử Tích bỗng lên tiếng: “ Em gái, mèo có thể kêu gọi sự giàu có đấy.”

Chẳng phải Túc Bảo thích tiền nhất đó sao?

Thật tốt biết bao khi mèo mở ra sự giàu có và thịnh vượng.

Túc Bảo sửng sốt : “...”

Bé nghẹn họng: “Anh, tốt nhất anh vẫn nên ngoan ngoãn ở lại bệnh viện đi nha.”

Sau khi bỏ hết thái độ bài xích và cảnh giác với người nhà nhà họ Tô, anh trai bé ngày càng trở nên đần độn!

Túc Bảo lắc đầu.

Bà cụ Tô ung dung thực hiện một loạt thủ tục nhập viện theo trình tự.

Mẹ của Tuấn Tuấn đang quỳ gối trước cửa phòng ICU, bà ấy khóc đến nỗi nhòa cả mắt.

“Tuấn Tuấn, Tuấn Tuấn của mẹ…”

Đi sau bà ấy là người thân và bạn bè mới đuổi theo tới bệnh viện, trong đó có Chu Cử.

“Sao vậy?” Chu Cử vừa tỉnh lại sau cơn say nên chưa hiểu rõ tình huống, hỏi: “Hôm qua tiểu Tuấn Tuấn đang yên đang lành, ban đêm không canh chừng cẩn thận để thẳng bé rơi khỏi giường hả?”

Vợ của Chu Cử tát bốp vào miệng anh ta: “Anh bớt nói vài câu đi.”

Chu Cử hơi bực vì bị xơi một cái tát tai, nhưng thấy người thân đều nhìn mình với vẻ mặt không mấy thiện cảm, ông ta bèn câm miệng.

Dù sao cũng chẳng liên quan đến ông ta, thế là ông ta ngồi một bên nghịch điện thoại, cứ coi như đến đây thăm bệnh nhân vậy.

Lúc này, cửa ICU mở ra, bác sĩ lấy phiếu khám.

“Đồng nghiệp của tôi đã hỏi thăm tình trạng của cậu bé trên đường tới đây. Trong đó có một mấu chốt quan trọng, có phải hôm qua cậu bé đã uống chút rượu không?”

Mẹ của Tuấn Tuấn ngẩn người.

Bà ấy nhanh chóng nói: “Chỉ nhấp một ngụm nhỏ thôi…”

Bác sĩ nghiêm túc nói: “Loại trừ vết thương bên ngoài và ngộ độc thực phẩm, khả năng lớn nhất bây giờ là ngộ độc rượu hoặc dị ứng với rượu! Chị không biết rằng trẻ em không được uống rượu sao?”

Mẹ của Tuấn Tuấn nhớ lại chuyện ngày hôm qua, lẩm bẩm nói: “Hôm qua sau khi uống một ngụm rượu, tiểu Tuấn Tuấn đã nhanh chóng ngủ thiếp đi. Buổi chiều lúc đến nhà, tôi ôm thằng bé suốt nhưng về đến nhà thằng bé cũng không tỉnh lại mà chỉ động đậy chút xíu. Tôi còn tưởng tiểu Tuấn Tuấn chơi điên cuồng quá nên mệt, tôi không nghĩ gì nhiều. Ban đêm tiểu Tuấn Tuấn ngủ rất sâu, đến sáng thằng bé vẫn chưa tỉnh dậy, mặt thì xanh đen…”

Ngờ đâu……

Vợ của Chu Cử nghe chị họ nói mà như rớt vào hầm băng, mỗi ngày sống trong phòng bệnh ICU sẽ phải trả hàng chục nghìn tệ đó nha, ông chồng có cái mỏ hỗn của bà ta đúng là hây họa mà ... Bà ta lấy đâu ra số tiền lớn như vậy mà bồi thường tiền viện phí cho nhà Tuấn Tuấn đây?

Bác sĩ nói thêm đôi câu, đại khái là gia đình đưa đến quá muộn, chưa chắc đã cứu được, cho dù cứu được thì cũng có thể bị tổn thương não và chỉ số IQ luôn ở mức ba tuổi. Bác sĩ yêu cầu người nhà bệnh nhân chuẩn bị tinh thần.

Mẹ của Tuấn Tuấn phát điên, sau khi cửa ICU đóng lại, bà ấy lao về phía Chu Cử, giơ tay tát mạnh vào mặt ông ta!

“Tại chú! Đều là chú! Chú đã cho con trai tôi uống rượu! Trả lại mạng sống cho con trai tôi.”

Chu Cử đang xem clip mỹ nhân khiêu vũ, ban nãy ông ta không hề nghe bác sĩ nói, chưa hiểu chuyện gì đã bị ăn mấy cái bạt tai rồi.

“Này này, chị đang làm gì vậy hả! Dừng lại!” Ông ta nhanh chóng dùng tay chặn lại.

Mẹ của Tuấn Tuấn đã hoàn toàn sụp đổ, nào biết dừng tay?

Bà ấy vừa hét vừa đánh Chu Cử, hận không thể khiến ông ta chết luôn!

Người thân vội vàng đến kéo bà ấy ra, nghe họ hàng mồm năm miệng mười nói về tình trạng của tiểu Tuấn Tuấn, cuối cùng Chu Cử cũng hiểu ra cậu bé phải nhập viện vì ly rượu đã uống.

Ông ta ngơ ngẩn, chỉ là một ngụm rượu thôi, làm gì đến mức đó?

Hơn nữa, kết quả chẩn đoán cuối cùng vẫn chưa có mà!

“Điên rồi! Bác sĩ chỉ nói nghi ngờ khả năng ngộ độc rượu, chưa phải kết luận chính xác.” Chu Cử nói xong xoay người muốn lẩn đi.

Không ngờ đầu ông ta đập ngay vào một thùng rác.

Đôi mắt Tiểu Hồng đỏ ngầu, cô ấy tức giận hét lên: “Chu Cử! Anh hại ba tôi chảy máu nhiều phải nhập viện. Tôi đã bảo anh đừng xúi ba tôi uống rượu mà anh cứ một mực xúi giục, anh phải hại chết ba tôi mới vui phải không?”

Hóa ra tiểu Tuấn Tuấn vừa được xe cấp cứu đưa đi thì Hoàng Đại Toàn cũng sập luôn sau cuộc rượu.

Hôm qua sau khi uống rượu, ông ấy thấy bụng đau âm ỉ, tưởng không vấn đề gì nên cố nhịn, không ngờ sáng hôm nay ngã nhào, đến bệnh viện ông ấy mới biết chỗ vừa phẫu thuật bị chảy máu rất nhiều.

Bây giờ ông ấy đang ở phòng cấp cứu.

Tiểu Hồng vừa lo lắng vừa tức giận, nghe thêm tin tức con trai của người chị họ khác cũng phải vào ICU vì uống một ngụm rượu, Tiểu Hồng hoàn toàn bùng nổ.

Trong bệnh viện không có vũ khí, chỉ có thùng rác ở hành lang.

Tiểu Hồng lấy thùng rác đập vào đầu Chu Cử, cơn nóng giận bốc lên não nên cô ấy không màng nể mặt ông ta, mặt Chu Cử bị bao phủ bởi tàn thuốc và khăn giấy bẩn.

Mẹ của Tuấn Tuấn đứng bên cạnh nhìn viên gạch chống cửa cầu thang thoát hiểm với đôi mắt đỏ hoe...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK