Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa rồi, Túc Bảo đã giẫm nát âm mạch.

Nói cách khác, trước kia âm mạch có sức mạnh cực kỳ khủng khiếp vì có thể hấp thu âm hồn quỷ vật, nhưng bây giờ nó chỉ là một con sâu chờ bị làm thịt.

“Ăn đi!” Quỷ nhu nhược quyết định rất nhanh, nhảy lên âm mạch.

Khi âm mạch hấp thụ ma quỷ, ma quỷ là liều thuốc bổ lớn nhất cho nó.

Điều ngược lại cũng đúng!

Nếu quỷ hồn có thể hấp thụ được âm mạch thì đó cũng sẽ là liều thuốc bổ tuyệt vời cho quỷ hồn, sau đó chúng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Đám ác quỷ lập tức lao tới, lần lượt bám vào âm mạch và mút một cách mãnh liệt.

Âm mạch: "???"

Nó sợ phát khiếp….

Túc Bảo và Kỷ Trường bị áp chế đến độ sắp không thể trụ thêm được nữa.

Kỷ Trường cười khổ, hắn biết...

Bình Đẳng Vương có thể ngồi yên vị ở điện thứ chín thì sao có thể tầm thường cho được?

Kỷ Trường hạ giọng nói với Túc Bảo: “Túc Bảo, lát nữa sư phụ sẽ giữ chân hắn ta, con cùng đám ác quỷ lập tức bỏ chạy… chạy càng xa càng tốt, không cần quay về nhà họ Tô nữa..."

"Hãy nhớ kỹ, đừng bộc lộ bản thân cho đến khi con có đủ sức mạnh..."

Túc Bảo lặng lẽ tháo mặt dây chuyền điện Diêm Vương đang treo trên sợi dây đỏ ra.

"Sư phụ, người nói bộc lộ cái gì thế nhỉ?" Sau khi được tháo ra, điện Diêm Vương đột nhiên trở nên rộng lớn hơn, giống như một căn nhà nhỏ.

Túc Bảo dùng hai tay nâng điện Diêm Vương lên, đập về phía Bóng đen: "Cái này có tính là bộc lộ không?"

Choang~

Điện Diêm Vương đập mạnh vào đầu Bóng đen, tạo ra một cái hố trên đầu hắn ta.

Bóng đen hét lên một tiếng, đồng tử co rút mạnh, hắn ta lùi về phía sau.

Điện Diêm Vương!

Chết tiệt……

Điện Diêm Vương thực sự đã bị con nhóc đó tiếp quản.

Bóng đen vô cùng tức giận, nó không cam tâm bại trong tay một con nhóc!

Hắn ta hiểu rằng hắn ta vẫn có thể giành chiến thắng nếu chiến đấu đến chết, nhưng với sự may mắn của tiểu Diêm Vương, điều này tương đương với một canh bạc lớn đối với hắn ta.

Đánh cược với người có vận may nghịch thiên ư, há chẳng phải tự tìm đường chết sao?

Bóng đen do dự một chút, cuối cùng không cam lòng rút lui, xoay người nhanh chóng bỏ chạy.

Hắn vừa chạy vừa chửi thề, khốn kiếp, khốn kiếp, hắn tức giận đến mức suýt hộc máu.

Hắn ta không thể đánh bại Diêm Vương trong thân thể một đứa trẻ.

Chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng hắn ta lại phải trốn chạy trong tuyệt vọng!

Túc Bảo lạnh mặt, giọng nói dễ thương của bé vang lên: “Ngươi chạy đi đâu vậy!"

Bé nhấc điện Diêm Vương lên lần nữa, cuồng phong nổi lên!

Kỷ Trường ngơ ngác.

Cái này, cái này, cái này, đây thật sự là đồ đệ bốn tuổi của hắn sao?

Mấy ngày trước cô bé con có lợi hại như này đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK