Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Tề Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người vừa đi vừa nghĩ mà đã đi ra tới bên ngoài tiểu viện.

Tô Việt Phi miễn cưỡng ổn định lại tinh thần, duy trì hình tượng ôn nhuận như ngọc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của Tô Tử Du càng căng thẳng hơn.

Tô Tử Du và một tấc tóc vừa mới mọc ra được của Hân Hân đều dựng thẳng lên.

Túc Bảo thở hổn hển một hơi, hỏi: "Anh nhỏ, tam tiến tứ hợp viện rất lớn sao?”

Tô Tử Du mở bản đồ địa hình sau lưng ra nói:

“Tiểu viện này tổng cộng có hai mươi tám gian phòng, nhưng nếu chia theo hướng lớn, cũng chỉ có mấy gian phòng: đảo tọa phòng, chính phòng, nhĩ phòng, đông sương phòng, tây sương phòng, hậu tráo phòng.”

Đảo tọa phòng có sáu gian, tương đối nhỏ, ở vị trí hộ môn, theo thứ tự là người gác cổng, phòng thu chi, phòng tiếp khách, phòng cất trữ.

Từ đảo tọa phòng đi lên là nhị tiến viện, bên trong chính là viện tử chính, đối diện hướng bắc là chính phòng, hai bên là đông sương phòng và tây sương phòng, sau lưng chính phòng là tam tiến viện, gọi là hậu tráo phòng.

Chính phòng là nơi ở của chủ nhân viện tử, đông sương phòng có địa vị cao hơn tây sương phòng, đông - tây sương phòng là nơi ở của con cháu..

Phía sau là chỗ ở của nữ nhi, có đôi khi cũng gọi là hậu viện, nữ nhi muốn ra cửa sẽ đi qua chính phòng, giống như ý là đang “nhận sự giám sát của cha mẹ”.

"Chính phòng là nơi chúng ta vừa mới ra khỏi... Chính phòng bình thường chia làm ba gian, chỉ có gian ở giữa chính phòng mở cửa, gọi là nhà chính; hai phòng hai bên gian giữa mở cưới, một phòng là phòng ngủ còn gian còn lại là thư phòng.”

Túc Bảo mơ mơ màng màng gật đầu: “Đúng là một nhà giàu có.”

Hân Hân không hiểu: "Nói cái gì vậy, quá phức tạp, nghe không hiểu.”

Tô Tử Du chỉ vào nơi bọn họ mới ra khỏi đó: "Chúng ta vừa mới đi từ trong phòng đó ra ngoài đúng không, trong đó chính là là phòng ngủ, cũng là tân phòng của tân lang và tân nương. Gian ngoài là nhà chính, là gian dùng để ăn cơm uống trà, còn gian bên trái thì chúng ta chưa đi qua..."

Đối với Tô Tử Du mà nói thì những thứ như nhà chính, sương phòng, nhĩ phòng,... này rất dễ nhớ, bản đồ phân bố giống như đã được khắc vào trong não cậu vậy.

Tô Tử Du: "Thứ nhất, phải tìm được tân lang mất tích.”

Trong bối cảnh câu chuyện, tân nương chết thảm, tân lang lại mất tích không rõ lý do.

Nơi này là nhà ma, chắc chắn sẽ không làm những chuyện biến thái như chôn giấu “thi thể” xuống đất hay ném xuống giếng phi tang.

Vì vậy tân lang nhất định phải trốn ở một trong hai mươi tám gian phòng này.

Hân Hân trợn tròn mắt: "Làm như muốn là tìm được ấy!”

Tô Việt Phi đứng ở một bên, cả tóc tai lẫn tinh thần hỗn loạn trong gió.

Cũng không biết sao bản thân mình lại bước chân lên con tàu hải tặc này... Không, phải nói là con tàu quỷ mới đúng?

Anh nói: "Tam tiến tiểu viện cở cổ đại có diện tích rất lớn, bất quá nơi này là nhà ma, chắc chỉ mô phỏng lại theo tỷ lệ thôi, nơi này chắc cũng không lớn, tìm sẽ ra nhanh thôi.”

Đi hết cái viện này, chẳng lẽ không tìm được đường ra ngoài hay sao?

Ôm ý niệm như vậy trong đầu, mọi người quyết định bắt đầu tìm kiếm từ ngoài vào trong, trước hết ra ngoài tiến viện…

Cũng may tất cả cũng chỉ là dàn dựng, sáu gian phòng cũng chỉ như một cái phòng vệ sinh lớn, trưng bày một ít đạo cụ cũng tương đối đơn giản, rất nhanh đã tìm xong.

Bên ngoài đảo tọa phòng cũng chỉ có một con đường rất nhỏ hẹp, liếc mắt một cái là nhìn thấy hết rồi, cũng không có gì cả.

Bình thường khi du khách đến chơi nhà ma, những nơi này ít nhiều đều sẽ sắp xếp người nấp ở đó, giả làm quỷ đột nhiên nhảy ra dọa du khách.

Hiện tại liếc mắt một cái cũng không có gì, yên tĩnh đến quỷ dị càng khiến tinh thần hoảng loạn thấm hơn vào người.

Huyệt thái dương Tô Việt Phi giật thình thịch.


Chắc chắn đại ca đã cho người dọn dẹp hết rồi, điều này tuyệt đối không sai, chỉ là sao bây giờ lại có vẻ còn đáng sợ hơn trước vậy…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK