Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đây chính là người của Lăng gia các ngươi, hảo tu dưỡng, hảo lớn lối, chúng ta coi như là kiến thức, Lam huynh chúng ta đi.

Lý Trọng Thiên nhìn Lăng Tiếu cùng Lăng Thương một cái, sau đó hướng về Lam Chấn Phong nói.

- Các ngươi liền đợi đến cùng hai nhà chúng ta khai chiến đi.

Lam Chấn phong gật đầu, sau đó hạ ngoan thoại nói.

Nếu như chỉ là Lam gia bọn hắn, Lam Chấn Phong quả quyết không dám khiêu khích uy nghiêm của Lăng gia như thế, nhưng mà hôm nay cùng Lý gia đứng ở trên cùng một cái thuyền, hai đại gia tộc liên thủ chẳng lẽ còn sợ không đối phó được với Lăng gia sao?

- Chậm đã!

- Khoan đã!

Hai đạo thanh âm đồng thời vang lên, một đạo là Lăng Tiếu gọi, một đạo khác lại là của Nhị trưởng lão.

- Các ngươi còn có lời gì để nói?

Lý Trọng Thiên nói.

Lăng Tiếu không có để ý đến Nhị trưởng lão Lăng Mạc, nhìn Lý Trọng Thiên nói:

- Chẳng lẽ các ngươi tính toán cứ như vậy rời đi? Tựa hồ quá không có đạo nghĩa đi?

- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi có bản lĩnh đem lão phu lưu lại? Hay là Lăng gia các ngươi muốn lấy nhiều khi ít?

Lý Trọng Thiên đánh giá Lăng Tiếu, hắn thật sự nghĩ không ra tiểu tử này vì sao lớn lối như thế, chẳng lẽ đơn giản là trở thành tiếp ban đệ tử của Lăng gia lão bất tử liền cuồng vọng như thế sao?

- Lăng Tiếu, nơi này ngươi không có tư cách nói chuyện, câm miệng cho ta!

Nhị trưởng lão Lăng Mạc hướng về phía Lăng Tiếu hừ lạnh nói.

- Ta không có phần nói chuyện thì gọi ta tới đây làm gì, ta đi đây, không tiễn!

Lăng Tiếu sớm nhìn ra dã tâm của Nhị trưởng lão Lăng Mạc, bộ dáng cố tình muốn đi.

Nhị trưởng lão mặt mũi tối sầm, lớn tiếng quát:

- Càn rỡ, ngươi là nói chuyện với trưởng bối như vậy sao? Ngày hôm qua ngươi giết tôn nữ của Lý gia tộc trưởng cùng tôn tử của Lam gia chủ, ngươi có biết tội của ngươi không!

Lăng Tiếu xoay người lại, vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn Nhị trưởng lão, sau đó lại nhìn thần sắc của các trưởng lão ở chung quanh bốn phía, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời phá lên cười:

- Ha ha! Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, các ngươi mỗi người có phải hay không muốn ta ở trước mặt hai lão bất tử này tự vẫn a?

- TIếu nhi, không nên vọng động, đem lời nói ra rõ ràng, gia gia vĩnh viễn đứng ở bên cạnh ngươi.

Lăng Thương nhìn Lăng Tiếu cô độc không ai giúp đỡ, nội tâm nhận lấy trùng kích mãnh liệt, hắn tuyệt đối không thể để cho hài tử này có bất kỳ bất trắc gì nữa. Dứt lời, hắn rời đi khỏi ghế của tộc trưởng, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Lăng Tiếu, sợ Lăng Tiếu không chịu nổi áp lực mà coi thường mạng sống của mình.

Nghe được Lăng Tiếu liều lĩnh nhất thiết bảo toàn hắn, trong lòng Lăng Tiếu ấm áp, thầm nghĩ lão gia tử này coi như có chút nhân tình vị. Quá khứ hai năm, Lăng Thương cho tới bây giờ chưa có đi qua nhà bọn họ, nội tâm Lăng Tiếu đối với lão gia tử trong lòng còn có ngăn cách, hôm nay một chút ít ngăn cách đã tan thành mây khói rồi.

- Yên tâm đi gia gia, Tiếu nhi không phải là nghĩ không thông!

Lăng Tiếu nhìn Lăng Thương cảm động đáp, tiếp theo hắn nhìn Nhị trưởng lão nói:

- Nhị trưởng lão, ta biết ngươi cùng Ngũ trưởng lão đều xem một nhà chúng ta không vừa mắt, đều muốn thế chỗ vị trí của gia gia ta đi?

Nhị trưởng lão sửng sốt, tiếp theo trong mắt lão lộ ra sát khí âm u nói:

- Hoàng xỉ tiểu nhi, ngươi dám nói xấu lão phu?

Không chỉ có Nhị trưởng lão sắc mặt khó coi, chúng trưởng lão Lăng gia ở tại tràng đều là sắc mặt biến hóa không ngừng. Nhị trưởng lão muốn thay thế vị trí Lăng Thương trong lòng mọi người biết rõ, nhwung mà không ai dám nói ra khỏi miệng, hôm nay Lăng Tiếu lại ở trước mặt mọi người nói ra, đây là có phải hay không ý nghĩa Lăng Thương cùng Nhị trưởng lão muốn vạch mặt rồi?

- Ta nói xấu ngươi? Ha hả, tốt, vậy ta hỏi ngươi vì sao muốn giúp đỡ ngoại nhân để đối phó ta? Chẳng lẽ ngươi không biết ta là tôn tử của tộc trưởng sao?

Lăng Tiếu nhìn Nhị trưởng lão, trong cơ thể vận chuyển Tam Phân Quy Nguyên Khí chống lại khí thế của Nhị trưởng lão.

- Tôn tử của tộc trưởng liền có thể muốn làm gì thì làm sao? Lăng gia chúng ta bất kể người nào phạm sai lầm đều phải gánh chịu sai lầm, ngươi giết hại người của Lý, Lam hai nhà, muốn khơi dậy chiến hỏa của ba đại gia tộc, ngươi là tội nhân của gia tộc.

Con mắt âm lãnh của Nhị trưởng lão nhìn chằm chằm vòa Lăng Tiếu cười lạnh nói.

- Ha ha, vậy ngươi cũng không hỏi thị phi đúng sai liền đem ta ra trị tội sao? Vậy nếu như người của hai nhà bọn họ đem thê nữ của ngươi bắt tới làm kỹ nữ, ngươi sẽ không động đậy gì, mặc người lăng nhục, vì cái gọi là lợi ích của gia tộc mà không muốn đại động can qua?

Lăng Tiếu cười to chấn vấn lại, từng câu nói đến âm vang hữu lực, không sợ Nhị trưởng lão chút nào.

- Ngươi muốn chết!

Nhị trưởng lão có tu dưỡng khá hơn nữa nhưng lần này lại bị Lăng Tiếu chạm vào điểm mấu chốt, muốn ra tay một chưởng đập chết Lăng Tiếu.

Tiểu tử này nói quả thực là muốn đánh vào khuôn mặt già nua của hắn, cho dù Lăng Thương thân là tộc trưởng cũng không dám nói chuyện với hắn như vậy, cái này kêu hắn làm sao có thể nhịn được.

Lăng Tiếu rất nhanh, trong nháy mắt liền trốn ử phía sau Lăng Thương, còn cố ý vươn đầu ra gào lên:

- Giết người rồi!

Tại trường đều là trưởng lão cảu Lăng gia, mọi người đều là im lặng không nói nhìn Lăng Tiếu, tiểu tử này lá gan quá lớn rồi, lại dám công khai nhục mạ Nhị trưởng lão.

Lúc này, Ngũ trưởng lão lên tiếng nói:

- Tộc trưởng, ngươi cũng nghe thấy được, Lăng Tiếu lại công khai nhục mạ Nhị trưởng lão, đây rõ ràng là coi rẻ trưởng lão, Tứ trưởng lão ngươi nói là bị tội gì?

Tứ trưởng lão trầm ngâm một chút, trộm liếc mắt nhìn Lăng Thương một cái thản nhiên nói:

- Tội này lấy hình phạt phế tay làm cảnh cáo, nếu như tái phạm phế trừ huyền lực, trục xuất gia tộc.

- Ha hả, tội danh thật to a, mới vừa rồi các ngươi chẳng lẽ cũng không có lấy hết ráy tai sao? Ta chỉ nói là ‘nếu như’ chứ không nói là sự thật, vậy cũng là coi rẻ trưởng lão sao?

Lăng Tiếu cười nhạt một tiếng nói, vẻ mặt không một chút sợ hãi.

- Trưởng lão là tùy tiện cho ngươi nói ‘nếu như’ sao? Tứ trưởng lão không phải là trước tiên chấp hình?

Ngũ trưởng lão thúc dục nói, rõ ràng không đem Lăng Thương nhìn vào trong mắt.

Một đoạn thời gian gần đây, Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão trôi qua có chút biệt khuất, chủ yếu là bởi vì Lăng Tiếu được Thái thượng trưởng lão thu làm tiếp ban đệ tử, lấy Lăng Thương cầm đầu nhất phái tương đối đắc ý đại thế, mỗi lần ở trên trưởng lão hội cũng áp bọn hắn một bậc, hôm nay chính là thời điểm thừa cơ đả kích Lăng Thương nhất phái, dĩ nhiên có thể đem Lăng Tiếu tiểu tử thúi này diệt trừ là tốt nhất.

- Ta nhổ vào, ta không thể đối với trưởng lão nói ‘nếu như’, chỉ có trưởng lão lung tung định tội ta thôi sao? Thật là hoang đường!

Lăng Tiếu phi một cái, vô cùng không phục nói, lại nói tiếp:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK