Chỉ là ở trong lòng bà cũng thầm than, hai nha đầu kia trong tông nhà mình lại không thể làm Lăng Tiếu động tâm, quả nhiên là đáng tiếc.
Nhưng mà Lăng Tiếu đã hứa hẹn luyện chế Thành Thánh Đan cho tông môn, lúc này mới khiến cho bọn họ an tâm không ít.
Trước đó vài ngày, bà vẫn còn lo lắng không có hậu bối nối tiếp ngôi vị của mình, hiện tại có Thành Thánh Đan thì vấn đề này liền có thể giải quyết.
Lăng Tiếu nhìn về phía Hoa Bách Hợp rồi nói
- Hoa tiền bối, Âu Dương gia cùng các người đều là tại Nam Uyên, mà nay cung Tiếu Ngạo của ta hao tổn lượng lớn nhân mã. Lăng Tiếu có một yêu cầu quá đáng, hy vọng Vạn Hoa Tông các người có thể giúp ta diệt Âu Dương gia. Sau chuyện đó ta khẳng định sẽ thay các người luyện chế năm viên Thành Thánh Đan làm thù lao, Tông chủ ngươi thấy thế nào? Đương nhiên, xung phong sẽ do cung Tiếu Ngạo chúng ta làm, Tông môn các ngươi chỉ phụ trách ở một bên phất cờ trợ uy là được.
- Cái...này...
Hoa Bách Hợp có hơi chần chờ.
Vạn Hoa Tông bọn họ từ trước tới nay đều rất ít khi phát sinh tranh đấu cùng người khác, hiện nay Âu Dương gia tộc tuy là thực lực cao cường giảm mạnh, nhưng mà cũng không phải không có bất cứ khả năng phản kháng gì. Lăng Tiếu đưa ra yêu cầu này không nghi ngờ khiến cho bà có hơi gặp khó khăn.
Nếu như không đáp ứng, năm viên Thành Thánh Đan kia liền vô duyên cùng bọn họ.
Lúc này, Bích bà bà lại thay Hoa Bách Hợp đáp
- Cái này không thành vấn đề, Vạn Hoa Tông chúng ta nguyện trợ giúp Lăng Thánh Sư một tay!.
Hoa Bách Hợp nhìn thoáng qua Bích bà bà, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói
- Được rồi, Vạn Hoa Tông chúng ta từ trước tới nay rất ít khi tranh giành cái gì cùng người. Hiện nay Lăng Thánh Sư yêu cầu, chúng ta đây liền làm kẻ xấu một lần, hy vọng có thể trở thành đồng minh tốt cùng cung Tiếu Ngạo!.
- Cái này đương nhiên, Lăng Tiếu ta đã coi các ngươi là bằng hữu. Hai vị tiền bối trước tiên có thể trở về chuẩn bị một chút. Ta đi theo sau. Lần này ta khẳng định sẽ làm Âu Dương gia hoàn toàn biến mất tại Nam Uyên!
Lăng Tiếu lộ ra vẻ kiên định.
Hoa Bách Hợp cũng đáp dứt khoát
- Hảo, ta chính là chờ năm viên Thành Thánh Đan của Lăng Thánh Sư. Ngươi trước hết viết cho ta, ta đi về chuẩn bị trước nguyên liệu tốt.
Lăng Tiếu gật đầu, lập tức nói một lần các loại linh thảo cần thiết cho Hoa Bách Hợp.
Sau khi Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà cố gắng ghi nhớ những linh thảo này, liền vội vã rời khỏi cung Tiếu Ngạo phản hồi về Vạn Hoa Tông.
- Tiếu nhi, ngươi thực sự tính toán diệt Âu Dương gia?
Phong Thanh Duyến hỏi có hơi lo lắng.
Lăng Tiếu gật đầu đáp
- Việc này thề phải làm.
- Không sai, đã bị người ta ức hiếp đến cửa, nếu mà không hoàn toàn lật nhào bọn chúng, sau trăm năm hoặc ngàn năm lại là một đại họa phải lo nghĩ. Mỗ Mỗ liền cùng ngươi đi một lần!
Đông Phương Mỗ Mỗ chính là lập tức đồng ý với lời Lăng Tiếu nói.
- Đa tạ bà ngoại, nhưng mà bọn hắn đã là hổ bị nhổ răng, không cần làm phiền lão nhân gia. Nếu như lão nhân gia thấy tiện, liền cứ ở tại chỗ cháu thêm một thời gian. Đợi đến cháu chiến thắng trở về thì người lại về nhà cũng không trễ.
Lăng Tiếu đáp.
Đông Phương Mỗ Mỗ đã là lão thành tinh, vừa nghe Lăng Tiếu nói ra lời này lập tức đã hiểu ý tứ của hắn. Lúc này cũng không nói ra, liền gật đầu đáp
- Cũng được, cũng đã lâu ta chưa tâm sự với tiểu Tinh. Ta liền ở đây thêm một đoạn thời gian, tránh khỏi trở về cũng không được yên tâm.
Lăng Tiếu cười cười, đang muốn nói gì để cảm tạ thì Bạch Vũ Tích vội vã chạy tới
- Thiếu gia... Thiếu gia, Vận tỷ nàng....
Lăng Tiếu nhìn Bạch Vũ Tích đang bối rối mà hỏi
- Vận nhi làm sao vậy?.
- Vận... Vận tỷ tỷ nàng động thai khí, bắt đầu đau bụng máu chảy, hiện tại sắp sinh đứa bé!
Bạch Vũ Tích thở hổn hển nói.
Phượng Tiêm Vận cùng Thải Hà Nguyệt từ trước lúc Lăng Tiếu đi tới Nam Uyên cũng đã mang thai ba tháng. Cho tới bây giờ cũng chỉ là tám tháng, mang thai còn không đến tháng mười. Mà mấy ngày trước đây nàng cầm quân đi ra ngoài nghênh chiến người của Âu Dương gia, đại sát tứ phương, chính mình cũng bị trọng thương. Khi đó nàng liền cảm giác trong bụng mình không thoải mái, chỉ là một mực uống đan dược và Sinh Mệnh Tuyền Dịch để kiềm chế.
Hiện tại trở lại bên trong cung tĩnh dưỡng, rốt cục chịu ảnh hưởng nên bắt đầu đau đớn, có dấu hiệu lâm bồn.
- Cái này... làm như thế ta lại quên mất việc này. Mau... mau cho người chuẩn bị đỡ đẻ. Tuyệt đối không thể để cho bọn họ xảy ra sự việc!
Lăng Tiếu giật mình một cái mà kêu lên kinh ngạc.
Không thể không nói Lăng Tiếu thật đúng không phải là người xứng chức trượng phu. Lúc ở tại chiến trường lại ngay cả thê tử mang thai cũng không hề để ý tới. Hiện tại sau khi trở về lại bận việc tang lễ, tiếp theo lại nói lời từ biệt cùng Hoa Hiểu Quế và Đường Cương Lĩnh. Rồi ngay sau đó lại vội vàng chào hỏi những Thánh Giả đến trợ giúp, lại vẫn còn tinh luyện đan dược.
Cho đến hiện tại, nếu không phải Bạch Vũ Tích đến cho biết, chỉ sợ hắn cũng không biết Phượng Tiêm Vận sắp sửa sinh con.
- Đã có người đỡ đẻ, chỉ là... Chỉ là Vận tỷ tỷ e rằng sẽ có nguy hiểm vì nàng một mực chịu đựng không nói. Nếu không phải nàng đột nhiên đau đến té xỉu, chúng ta còn không biết tình hình nàng nghiêm trọng như thế.
Bạch Vũ Tích lo lắng nói.
- Cái gì, không... Tuyệt đối không thể để cho Vận nhi xảy ra chuyện. Nhìn qua bên trong cung còn có ai hiểu được đỡ đẻ, nhất định phải đảm bảo lãnh được chu toàn cho nàng. Cho dù là... Cho dù là không giữ được đứa bé thì cũng phải giữ được Vận nhi!
Lăng Tiếu quá sợ hãi kêu lên.
- Tiếu nhi đừng nóng vội, đợi Mỗ Mỗ vào xem, nhất định sẽ không có việc gì. Trước hết chuẩn bị một chút Linh Thảo hoặc thánh vật hồi sức cấp Cao Giai
Đông Phương Mỗ Mỗ ở một bên góp lời.
- Thật tốt, bà ngoại nhất định phải chú ý Vận nhi, ngàn vạn lần không thể để cho nàng có việc!
Lăng Tiếu liên tục đáp, tiếp theo hắn lôi ra một đống lớn Cao Giai linh vật.
Trong đó bao gồm Sinh Mệnh Tuyền Dịch, Vạn Niên Thụ Phù Trấp, Bát Giai Đê Giai Huyết San Hô, Bát Giai Trung Giai Hoạt Mệnh Thảo...
Người ở chỗ này thấy những thứ đó thì kinh ngạc quái lạ vạn phần.
Cũng không ai nghĩ tới Lăng Tiếu lại giàu có như vậy, mấy thứ này đều là linh vật vạn tinh khó cầu a!
Cũng may bọn họ đều là người hiểu đời, biết tình huống hiện tại khẩn cấp nên cũng không có người đi nói Lăng Tiếu trao đổi những linh vật này.
Đông Phương Mỗ Mỗ cầm những linh vật này của Lăng Tiếu, rồi cùng với Bạch Vũ Tích nhanh chóng chạy về phía chỗ Phượng Tiêm Vận đang nằm.
Lăng Tiếu cũng vội vàng theo ở phía sau.
Hiện tại cho dù có chuyện cực lớn, hắn cũng nhất định phải chờ đợi Phượng Tiêm Vận và đứa bé bình an rồi hãy nói sau.
- Tiểu tử thúi nhà người này gây chuyện mọi nơi, làm hại Vận nhi phải xuất chinh thế này. Nếu mà nàng có gì bất trắc, lão nương không cần đứa con trai như ngươi.
Mộng Tích Vân nhìn thấy mặt Lăng Tiếu lập tức nổi giận mắng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK