Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Âu Dương Chấn cũng có thực lực Trung Giai Thánh Giả, chỉ là so cùng Âu Dương Hưng thì vẫn còn kém rất xa. Nhưng so sánh với Âu Dương Hoa thì lại mạnh hơn nhiều lắm, huống hồ lão vẫn còn là lão gia chủ của Âu Dương gia, địa vị cao không người có thể so sánh.

Ba huynh đệ bọn họ có thể nói là cột trụ chống trời đích thực của Âu Dương gia. Điều đó khiến cho bọn họ hùng cứ vô số năm tháng tại Nam Uyên địa giới, không người nào dám lay chuyển địa vị của bọn họ.

Lúc này ba vị đứng đầu của Âu Dương gia đều là tụ chung một chỗ, trên mặt tất cả đều hiện lên rành rành vẻ phẫn nộ.

Sau khi Âu Dương Hoa chữa thương xong, Âu Dương Chấn không thể chờ đợi được liền hỏi han

- Lão Tam thử xem đã xảy ra cái gì, chẳng lẽ gặp phải Bát Giai Linh Thú truy kích sao?

Có thể gây tổn thương được cho một vị đường đường Thánh Giả, ngoại trừ Linh Thú Bát Giai trở lên thì lão không thể nghĩ ra còn có tồn tại nào càng cường đại hơn.

Lão càng không nghi ngờ ở đất Nam Uyên này lại sẽ có Thánh Giả khác xuống tay đối với lão Tam của bọn họ.

Âu Dương Hoa lộ ra vẻ phẫn nộ mà nói

- Là cung Tiếu Ngạo, không nghĩ tới lại bị bọn họ nhân cơ hội thừa dịp đánh lén. Cả một đội đi ra ngoài cùng ta thì đại bộ phận đều bị diệt. Âu Dương gia chúng ta nhất định phải thề không cùng sống với cung Tiếu Ngạo!.

Âu Dương Hưng cùng Âu Dương Chấn đều là hiện ra dáng vẻ không giải thích được. Bọn họ làm sao mà nghĩ lại có quan hệ cùng mới thế lực lớn mới nổi lên như cung Tiếu Ngạo.

Vì vậy, Âu Dương Hoa nói ngắn gọn, nói sơ lược qua một lầnchuyện đã xảy ra bên trong Nam Cổ Lĩnh.

Âu Dương Hưng tức giận bảo

- Dám lật mặt với trời, lại dám cướp thịt miệng hổ ở trước mặt người Âu Dương gia chúng ta. Thật sự hắn đã cho là Âu Dương gia chúng ta là không còn người sao!

Âu Dương Chấn cũng ngỏ lời

- Đi, chúng ta lập tức chạy tới đó, thề phải xé xác tiểu tử kia, khiến cho hắn vĩnh viễn đừng nghĩ đến chuyện quay về cung Tiếu Ngạo!

Ở trong các tộc, mỗi một vị Huyền Đế đều là nhân vật trụ cột, sau này vẫn còn phải dựa vào bọn họ để bảo vệ an nguy của gia tộc.

Hiện nay bỗng chốc hao tổn nhiều vị như vậy, hơn nữa lại còn thêm cả Luyện Dược Sư đứng đầu gia tộc cũng nằm trong số đó. Điều này có thể không làm cho bọn họ tức giận sao?

- Ta cảm giác Xích Viêm Dong Binh Đoàn kia cũng không thể buông tha, ta muốn huyết tẩy sạch sành sanh bọn họ!

Âu Dương Hoa lộ ra vẻ âm u lạnh lẽo mà nói.

- Không sai, phải cho bọn họ biết này Nam Uyên rốt cuộc là thiên hạ của nhà ai! Âu Dương Chấn đáp.

Vì vậy, ba đại nhân vật của Âu Dương gia liền mang tộc nhân lại một lần nữa vội vã chạy về hướng tới Nam Cổ Lĩnh.

...

Thời gian trôi qua đã mấy ngày, tại một chỗ núi cao bí mật ở giữa Nam Cổ Lĩnh, có một cửa hang động bị lấp. Bên trong, có một người tuổi trẻ với thân thể xích lõa đang ngồi ở trong đó, bảy thứ ánh sáng màu sắc khác nhau từ từ hiện lên ở phía sau hắn.

Bảy thứ màu này mỗi một loại đều là hội tụ thành một vòng tròn tuyệt đẹp cùng quay chung quanh người tuổi trẻ tuấn tú kia. Đồng thời chúng tản mát ra những vầng sáng chói lọi, khiến cho người tuổi trẻ kia xem ra giống như con trai của thần mặt trời, có vẻ vô cùng thần thánh.

Bỗng đột nhiên, người tuổi trẻ kia mở mắt ra, hai luồng ánh sáng giống như đã thực chất hóa bắn thẳng ra. Thân thể hắn bật dựng lên, song chưởng đồng thời múa lượn, làm cho những vòng ánh sáng tuyệt đẹp bắt đầu lay động.

Bang bang!

Bẩy đạo quyền kình phát huy ra, bẩy vòng màu sắc của mỗi một vầng ánh sáng tuyệt đẹp đồng thời bắn đi về các hướng không giống nhau.

Uy lực của bẩy đạo quyền kình này cũng không coi là đặc biệt lớn, nhưng nó nện ra bẩy vết quyền ấn rộng hơn một thước theo đủ các phương hướng bên trong hang động. Ở bên trong quyền ấn vẫn còn nổi lên những ngọn Hỏa Diễm với các màu sắc khác nhau, có vẻ nóng bỏng dị thường.

Cửu Dương Phần Thiên Quyền mà chỉ tạo thành uy lực nhỏ như vậy, tự nhiên là kết qả của việc Lăng Tiếu tận lực khống chế.

Quả thật là hắn không muốn hủy diệt cả quả núi cao, rồi tự chôn sâu chính mình ở bên dưới quả núi cao.

- Thất Dương quyền kình, tầng sau so sánh tầng trước đều cường đại hơn. Cho dù là ta không tăng được chiến lực lên, nhưng cũng đã có khả năng đánh với đối thủ cường đại hơn so với ta. Đợi đến sau khi đột phá Cao Giai Huyền Đế, thì đều có thể đấu với Thánh Giả bình thường!

Lăng Tiếu lẩm bẩm, hắn thấy tương đối thỏa mãn với hiện trạng.

Dung nhập hòa tan vào bảy thứ Chí Dương Hỏa Diễm, không chỉ có khiến cho thực lực của hắn tăng lên cực mạnh, càng làm cho hắn có thêm một loại biện pháp để đối phó với cường chiêu của kẻ địch, cho nên tự nhiên là hắn sảng khoái vô cùng.

Lăng Tiếu thay trang phục, bước ra khỏi cửa hang động, phát hiện Xích Cương vẫn còn chưa thấy trở về.

Lăng Tiếu không khỏi có hơi bắt đầu lo lắng

- Chẳng lẽ thực sự xảy ra điều gì bất ngờ?.

Xích Cương không trở về sớm được, đơn giản là có mấy nguyên nhân. Thứ nhất là hắn vẫn còn chưa tìm được huynh đệ của mình, cái này có thể tính là tương đối thấp. Tại Nam Cổ Lĩnh mỗi đội lính đánh thuê cũng có ám hiệu liên lạc của mình. Xích Cương lại là đầu lĩnh trước kia của chúng, nên nếu nghĩ đến việc tìm bọn họ thì dễ dàng hơn nhiều. Trừ phi là người của hắn đang xâm nhập vào đâu đó để tìm bảo vật.

Hoặc có lẽ Xích Viêm Dong Binh Đoàn đã bị Âu Dương gia trả thù đẫm máu. Nhưng chuyện này hẳn là không phát sinh được nhanh như vậy.

Cho dù nguyên nhân ra sao, Lăng Tiếu vẫn không có vẻ gì là rất sốt ruột, hắn lấy ra một chút thịt Linh Thú vừa giết được, rồi nhóm lửa nướng ăn. Hắn lại triệu hoán Tiểu Kim ra để cho nó được cùng chia xẻ.

Hồi đó vào lúc hắn thu phục Tiểu Kim, nó một mực đều có thực lực cường đại hơn một chút so sánh với hắn. Hiện nay cuối cùng hắn đã đạt được thực lực ngang bằng với của nó. Điều này khiến cho Lăng Tiếu có chút cảm khái.

Tốc độ tăng lên như vậy của hắn, quả nhiên là nhanh phi thường. Chỉ có điều là hắn vẫn đang có cảm giác chưa đủ.

Hiện nay người mà hắn đắc tội càng ngày càng nhiều, nhưng thực lực của hắn như vậy vẫn còn có vẻ có hơi không đủ dùng!

Có thịt thơm thì làm sao có thể thiếu được rượu ngon.

Lăng Tiếu uống một mình một hồi, rồi lăn vào trong bụi cỏ liền bắt đầu ngủ khò khò. Tiểu Kim thì đứng ở một bên cảnh giác canh chừng bốn phía, phòng ngừa có người hoặc Linh Thú tới quấy rầy chủ nhân của hắn.

Liền vào lúc hắn đang ngủ say như chết, thì có âm thanh sói tru của Tiểu Kim truyền đến.

Lăng Tiếu không chút hoang mang mở mắt, quay đầu về hướng cánh rừng không xa mà nhìn ra phía trước.

Chỉ thấy Xích Cương mang theo hơn mười người, đang ở vội vã chạy về hướng tới chỗ hắn.

Xem dáng dấp của bọn hắn thập phần luống cuống vội vàng, rất hiển nhiên là đã xảy ra chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK