Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốt! 

Hạ Huyên Huyên biết điều mà đáp, tiếp theo nàng lại hỏi: 

- Đại ca ca ngươi thật là rất cần Thủy Nguyên thạch kia sao? 

Lăng Tiếu nặng nề gật gật đầu nói: 

- Ừ, không tiếc hết thảy đại giá đều muốn có nó! 

- Tốt, ta đây cũng không tiếc hết thảy đại gia thay Đại ca ca đem nó lấy tới tay! 

Hạ Huyên Huyên ở một bên vô cùng kiên định mà nói. 

- Ha ha, đại ca ca trước đa tạ ngươi! 

Lăng Tiếu vui vẻ cười nói, tiếp theo hắn lại nói: 

- Bất quá ta không hi vọng ngươi để cho gia gia ngươi khó xử, lão nuôi dưỡng ngươi lớn như vậy, ngươi phải hảo hảo kính trọng lão, yêu lão, cũng không thể dễ dàng để cho lão tức giận nữa có biết không? 

Hạ Huyên Huyên giống như là một tiểu hài tử bị ủy khuất mà cúi đầu xuống nói: 

- Đại ca ca ta biết rồi, kỳ thật ta lúc đầu là có chút ghét gia gia cường hành mang ta rời khỏi Đại ca ca, nhưng mà sau đó ta biết gia gia đối với ta rất tốt, cho nên ta cũng rất yêu lão mà! Chỉ bất quá lão đối với Đại ca ca không tốt đi! 

Lăng Tiếu vuốt nhẹ đầu của Hạ Huyên Huyên một chút nói: 

- Ta đương nhiên biết Huyên Huyên vĩnh viễn là hảo hài tử! 

Hạ Huyên Huyên mang theo vẻ bất mãn nói: 

- Đại ca ca, nhân gia mới không phải là hài tử, nhân gia là nữ nhân! 

Nói xong còn cố ý hếch lên bộ ngực không tính là quá đầy đặn kia lấy đó bày ra phản đối. 

Lăng Tiếu cười cười không hề lại nói thêm cái gì, ở trong mắt hắn Hạ Huyên Huyên chính là hài tử, là một tiểu muội. 

Lúc này thanh âm của Độc Cô Tấn truyền tới: 

- Đúng vậy a, tiểu nha đầu nhà ta đã lớn lên thành người rồi, là nên lập gia đình a! 

- Gia gia ta quyết định rồi, cả đời đều không gả đi, ta muốn hầu hạ ngươi cả đời! 

Hạ Huyên Huyên nhảy tới bên cạnh Độc Cô Tấn đỡ lấy cánh tay của lão nói. 

Vừa mới rồi nàng nghe lời của Đại ca ca, nàng cũng biết mình có lẽ là đối với gia gia không đủ hiếu thuận? Cho nên nàng muốn từ một khắc này phải hảo hảo hiếu kính gia gia, không để Đại ca ca lại nói nàng nửa câu không tốt. 

Độc Cô Tấn lộ ra vẻ hiền lành nhìn Hạ Huyên Huyên nói: 

- Cái này sao được, nữ hài tử lớn lên rồi đương nhiên phải tìm một tu lữ tốt, như vậy ở trong kiếp sống dài đằng đẵng sẽ không tịch mịch đi! 

Tiếp theo lão nhìn về phía Lăng Tiếu nói: 

- Tiểu tử, ngươi cảm thấy Huyên Huyên nhà ta có xinh đẹp hay không? 

Lăng Tiếu thuận theo đáp: 

- Cái này còn cần phải nói sao? Tiểu muội của ta đương nhiên đẹp, nếu như nàng chiêu thân không biết bao nhiêu thanh niên tài tuấn muốn đoạt lấy đem nàng làm tu lữ đó. 

Độc Cô Tấn nhẹ nhíu lông mày một chút, lão không ngờ tới Lăng Tiếu nói thẳng thắn như vậy, trong lòng nói chỉ đem tôn tữ của lão là muội muội mà không nghĩ trở thành tu lữ, trong lòng lão thầm nghĩ: 

- Chẳng lẽ tiểu tử này xem thường tiểu nha đầu? Hoặc là xem thường Vạn Thú minh cúng ta sao? 

Độc Cô Tấn mang theo chút bất phẫn nói: 

- Chẳng lẽ ngươi không nghĩ qua muốn kết hôn với Huyên Huyên sao? Nàng nhưng là Thiên nữ của Vạn Thú minh chúng ta, coi như là Thần dược sư trẻ tuổi nhất của Viêm tộc đều mơ tưởng cưới được nàng làm vợ, chẳng khác nào nhận được ủng hộ của Vạn Thú minh chúng ta, nhận được thủ hộ của Chu Tước thần thú! 

Hạ Huyên Huyên cực kỳ xấu hổ mà chà chà chân nói: 

- Gia gia ngươi nói cái gì, ta không để ý đến ngươi! 

Tiếp theo nàng nhìn thoáng qua Lăng Tiếu liền chạy mất. 

Lăng Tiếu cười khổ một cái nói: 

- Lão gia tử ngươi không nên thử ta a, Huyên Huyên xác thật là một hảo nữ tử hiếm có, nhưng mà nàng ở trong lòng ta liền là tiểu muội muội, để ta chiếu cố nàng một đời cũng có thể, nhưng mà ta không muốn nàng có gì sai sót, nữ nhân của ta đã không ít. 

Lời của Lăng Tiếu nói cũng rất rõ ràng, cũng rất chân thành, không có một chút làm bộ! 

Chân thực mà nói, Hạ Huyên Huyên có bối cảnh tốt, thiên phú tốt, càng có Thần thú thủ hộ, nhưng mà Lăng Tiếu lại há có thể nhìn ở trên những thứ này mà miễn cưỡng ở chung một chỗ với Hạ Huyên Huyên được. 

Món nợ tình của hắn đã không ít, hắn không muốn lại lâm vào quá nhiều ràng buộc nữa rồi, hơn nữa hắn cũng muốn cùng Hạ Huyên Huyên vĩnh viễn giữ vững cái tình huynh muội này. 

Độc Cô Tấn có thể phân biệt ra hư thực lời này của Lăng Tiếu, hắn không khỏi xem trọng Lăng Tiếu một chút, tiếp theo không hề thảo luận tới vấn đề này nữa, mà di chuyển chủ đề nói: 

- Một ngàn thần đan mà ta muốn ngươi đã luyện xong rồi? 

Lăng Tiếu cười cười, đem một cái không gian giới đưa tới trước người Độc Cô Tấn nói: 

- Toàn bộ ở bên trong, mời lão gia tử nghiệm thu! 

Độc Cô Tấn tiếp lấy không gian giới, thần thức hướng vào bên trong quét một cái, xác thật phát hiện một ngàn khỏa thần đan nhất nhất được chứa ở bên trong bình rồi. 

- Còn không tệ, thật sự có tài! 

Độc Cô Tấn khó được mà tán dương Lăng Tiếu một câu. 

Lăng Tiếu ứng nói: 

- Còn qua được đi, vậy lão gia tử có phải để cho Huyên Huyên thay ta lấy tới một khối Thủy Nguyên thạch hay không? 

- Ha hả, chớ gấp chớ gấp, Thủy Nguyên thạch cũng không tốt lấy được a! 

Sau khi Độc Cô Tấn đem không gian giới kia cất xong, lộ ra vẻ mặt giảo hoạt cười mỉm nói. 

Lăng Tiếu có thể không gấp sao? Hắn nhưng là cần đi cứu người đó! 

- Lão gia tử, ngươi cũng không thể qua cầu rút ván a! 

Lăng Tiếu mang theo vài tia bất mãn nói. 

- Ta có sao? Là điều kiện của ta chưa hoàn thành? 

Độc Cô Tấn lộ ra thần sắc vô tội nói. 

Lăng Tiếu nhẫn nhịn tức giận nói: 

- Không phải là nói xong rồi sao, chỉ cần Huyên Huyên lấy được Thủy Nguyên thạch, ngài liền đi theo ta đến Thiên Nguyên địa vực một lần, đến lúc đó Chí tôn thần đan không thể thiếu cho ngài đấy! 

Ở trong lòng hắn thầm nhủ: 

- Lão gia hỏa này không phải là muốn đổi ý chứ! 

- Thiên Nguyên địa vực quá xa rồi, chân ta đã già rồi không nhúc nhích nỏi, cũng không cùng ngươi đi lấy được! 

Độc Cô Tấn có chút ít bộ dạng giở trò vô lại nói. 

- Lão gia tử còn có yêu cầu gì cứ việc nói! 

Lăng Tiếu trầm giọng nói, hắn nổi giận rồi, lừa hắn một ngàn thần đan cư nhiên còn muốn trở mặt! 

Độc Cô Tấn cười a a nói: 

- Đừng lo lắng, ta cũng không phải là không để cho Huyên Huyên lấy Thủy Nguyên thạch tới cho ngươi, chỉ là ta muốn đem điều kiện của ta đổi một chút mà thôi. 

Ngừng một chút lão lại nói: 

- Tương lai của Vạn Thú minh ta khẳng định là dựa vào Huyên Huyên rồi, chỉ là hài tử này tâm cơ đơn thuần, trừ cùng linh thú trao đổi ra, nàng chuyện khác đều không muốn làm, ta sợ vạn nhất có một ngày nào đó lão gia hỏa ta đây mất rồi, phần cơ nghiệp này của Vạn Thú minh thủ không được a! 

Lăng Tiếu không có ngắt lời, im lặng đợi Độc Cô Tấn tiếp tục nói: 

- Ta bây giờ muốn tìm một đồng minh đáng tin, có thể ở thời khắc mấu chốt giúp Huyên Huyên một tay, cũng là giúp Vạn Thú minh chúng ta một tay, vốn Viêm tộc tới cửa dề thân, ta cũn cố ý khảo sát phẩm tính của Viêm Dương kia một chút, trên căn bản là hài lòng với hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK