Mắt thấy Vi Đại Nhi sẽ bị Thanh Lang bắt được, lúc này lại có một người so với Thanh Lang còn nhanh hơn, đoạt trước một bước đem Vi Đại Nhi ôm sang một bên, để cho Thanh Lang chụp một cái vào khoảng không.
- Tiểu tử chưa dứt sữa, ngươi muốn chết!
Thanh Lang lúc này mới chú ý đến Lăng Tiếu, nhưng khi nhìn Lăng Tiếu chỉ là có thực lực cao giai Huyền Giả, để cho hắn rất là căm tức, Huyền Giả nho nhỏ cũng dám phá hư chuyện tốt của hắn, quả thực muốn chết.
- Ha hả, vị đại gia này ngươi bao nhiêu niên kỷ rồi? Lại dám đánh chủ ý với tỷ tỷ ta, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà nhìn xem chính mình, làm người a, nên tự biết rõ chính mình mới được.
Lăng Tiếu một tay nắm lấy Vi Đại Nhi, lại hướng Thanh Lang cười khẩy nói.
- Miệng lưỡi bén nhọn, lão tử trước đưa ngươi lên đường!
Thanh Lang sắc mặt lạnh lẽo, thân thể lần nữa tăng tốc hướng Lăng Tiếu lướt tới, một chưởng hóa trảo, hướng mặt của Lăng Tiếu chộp tới.
Vi Đại Nhi khẩn trương kinh hô:
- Ngươi đi mau, không cần để ý tới ta.
Tuy nàng cùng Lăng Tiếu chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng mà Lăng Tiếu để lại cho nàng ấn tượng quá khắc sâu. Chớ nhìn bộ dáng cười hi hi dễ bị lừa gạt của hắn, ai biết rõ hắn lại là giả trang thành bộ dạng đại ngu nhược trí, câu dẫn người khác mắc mưu, điểm này nàng thấm sâu trong lòng, thấu hiểu rất rõ, hơn nữa thủ đoạn kinh người kia khiến cho nàng đến nay không thể quên được, chẳng biết lúc nào trong lòng nàng đã lặng lẽ lưu lại bóng dáng của hắn.
Mắt thấy thủ trảo của Thanh Lang bắt được trước mặt của Lăng Tiếu, hắn vẫn như cũ bất động, ở trong mắt người khác hắn phảng phất giống như dã bị Thanh Lang dọa sợ đến không thể động đậy được rồi.
Ngay một khắc này, một đạo kim mang hướng Thanh Lang bay nhanh mà đến.
Thanh Lang căn bản không có ngờ tới một bên sẽ còn người đánh lén, xoay sở đề phòng không kịp, cả người bị hung hăng oanh vào một cái.
Oanh!
- A!
Thanh Lang kêu thảm một tiếng, bay ra hơn mười thước.
Tất cả mọi người không rõ ràng cho lắm nhìn một màn bất thình lình này!
Một đạo kim sắc ảnh tử xuất hiện ở bên người Lăng Tiếu.
- Tiểu Kim, làm tốt lắm!
Lăng Tiếu treo một nụ cười nhạt, một tay nhẹ vỗ vào đầu của Kim sắc Lang Vương.
Kim sắc Lang Vương vẻ mặt lấy lòng, càng không ngừng dùng thân thể cọ vào người Lăng Tiếu.
Vi Đại Nhi ở trong ngực Lăng Tiếu bị Kim sắc Lang Vương vừa mới hiện ra ở trước mắt dọa cho sợ đến thần sắc trắng bệch, nhưng mà lại nhìn đến Lăng Tiếu cư nhiên còn đang vuốt đầu của nó, mà con Kim sắc Lang Vương giống như là sủng vật đang dùng động tác lấy lòng chủ nhân, điều này khiến cho đầu của nàng đều xoay chuyển không kịp.
Thanh Lang khó khăn đứng dậy, lau một ít vết máu ở khóe miệng, lại phục dụng mấy viên đan dược rồi ngồi xuống. Hắn cũng không kinh ngạc đầu Kim sắc Lang Vương đột nhiên xuất hiện này, bởi vì hắn nếu không chữa thương liền sẽ phải chết ở chỗ này.
Hai gã đội trưởng của Thanh Lang đoàn vội vàng che ở bên cạnh Thanh Lang, Hỏa Lang cũng không còn dám tiếp tục tìm Lãnh Xà phiền toái, đồng dạng thối lui đến bên cạnh Thanh Lang, hộ pháp cho hắn, thần sắc lúc này nhiều thêm vài phần ngưng trọng, tựa hồ tình huống đã ở ngoài ý liệu của bọn họ rồi.
Lăng Tiếu vô vỗ bả vai của Vi Đại Nhi nói:
- Tỷ tỷ đừng sợ, đây là vật cưỡi Tiểu Kim của đệ, tỷ ngồi xuống trước tiên khôi phục huyền lực đi, có đệ đệ ở chỗ này ai cũng đừng hòng thương tổn tỷ tỷ.
Vi Đại Nhi thân thể run rẩy, mỹ mâu lộ ra vẻ phức tạp nhìn Lăng Tiếu một cái, tiếp đó trên mặt hiện lên nụ cười phong tình vạn chủng nói:
- Vậy thì phiền toái đệ đệ hộ pháp cho tỷ tỷ rồi.
Dứt lời, Vi Đại Nhi hướng về phía đại ca nàng gật đầu, hai người đồng thời ngồi xuống khôi phục huyền lực.
Lăng Tiếu nhân cơ hội hỏi Kim sắc Lang Vương:
- Gia hỏa mới vừa rồi ở trên tàng cây đã chết chưa?
Kim sắc Lang Vương nói:
- Nó chạy trốn lên trên cây ra, ta không có biện pháp oanh nó xuống.
- Đồ vô dụng.
Lăng Tiếu đá Kim sắc Lang Vương một cước, tiếp theo chau mày một chút lẩm bẩm nói:
- Nơi này nhất định là có cổ quái.
Thời điểm hai phe nhân mã đều đang đề phòng đối phương, đại thụ nhưng lại xảy ra biến hóa kinh người, thời điểm đến khi mọi người phát hiện, mỗi người đều lâm vào trong tuyệt cảnh.
Trên đại thụ chọc trời che thiên, một đôi lục nhãn đang ở trên tàng cây nhìn xuống mọi người.
Đôi lục nhãn này chính là của con linh thú cao nửa thước, con linh thú này hình dạng như anh nhi, đầu vô cùng lớn, cặp lục nhãn kia chiếm một phần hai khuôn mặt, nó không có lỗ mũi, chỉ có một cái mồm há to, cùng một đôi tai nhọn như tinh linh, thân thể nhỏ bé mọc đầy lục sắc trường mao, bộ dáng toàn thân thoạt nhìn hết sức quái dị khó coi.
Con linh thú này ở trên tàng cây không ngừng nhảy lên một hồi, lộ ra ánh mắt hung ác, cái mồm há to ra này chít chít như đang gọi cái gì, hai tay lại đang vỗ vỗ trên thân cây, tựa hồ là đang chỉ thị cái gì đó.
Sau một khắc, đại thụ làm ra đáp lại, trên tàng cây từng đạo phân cành giống như dây leo lại bắt đầu lan tràn sinh trưởng, tốc độ sinh trưởng kia nhanh đến khiến cho người ta chặc lưỡi hít hà, chỉ ở trong nháy mắt liền dài hơn nửa thước.
Dưới tàng cây, Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi khôi phục xong.
- Đại ca, có muốn hay không tới một chút!
Lăng Tiếu mang theo nụ cười lấy lòng, cầm thịt khô trong tay đưa tới trước mặt Lãnh Xà cười nói.
Lãnh Xà nhìn Lăng Tiếu một cái, lại nhìn Vi Đại Nhi một cái, lúc này mới nói:
- Nếu có nước liền cho ta vài ngụm đi!
- Có, có!
Lăng Tiếu vội vàng gật đầu nói, sau đó từ bên hông móc ra túi nước đưa tớ cho Lãnh Xà.
Lãnh Xà uống vài ngụm, sau đó lại đem túi nước đưa tới trước mặt Vi Đại Nhi, nàng cũng không khách khí uống lên.
Hai ngươi đều đã hai ba ngày chưa uống nước rồi, nước trong túi thoáng cái đã bị hai người uống cạn.
Bên này, Thanh Lang cũng đả tọa xong, chẳng qua là huyền lực lại không cách nào khôi phục trạng thái mười phần, mới vừa rồi trúng một chiêu kia của Kim sắc Lang Vương khiến cho hắn bị nội thương không nhẹ, mặc dù phục dụng Hỏa Lang nhưng mà cũng không thể trong nháy mắt có được hiệu quả, hắn bây giờ chỉ có thể sử dụng bảy thành huyền lực mà thoi.
Bất quá hắn nhưng không có e ngại đám người Lãnh Xà, hắn cùng với Hỏa Lang đều là cao giai Huyền Sĩ, còn đói phương chỉ có Lãnh Xà một người là cao giai Huyền Sĩ, chỉ cần có một người cuốn lấy Lãnh Xà, những người khác cùng con Kim sắc Phong Lang kia không đủ gây sợ, huống chi hắn còn có hậu chiêu chưa có đánh ra.
- Đoàn trưởng, không sao chứ?
Hỏa Lang quan tâm hỏi.
- Hừ, tạp chủng chết tiệt, ta nhất định phải cho hắn chết không được tử tế!
Thanh Lang không có để ý tới Hỏa Lang, mà là đầy mặt giận dữ nhìn Lăng Tiếu ở không xa mắng.
- Đại ca, bọn họ chạy tới rồi!
Vi Đại Nhi nhìn đám người Thanh Lang đi tới nhắc nhở, đồng thời nắm chặt tay vào tế kiếm đề phòng lên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK