Tam nữ cuối cùng lộ ra dáng tươi cười hiểu ý, Tiêu Linh càng rất trực tiếp ôm lấy tay nói với Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca, người này thật đáng ghét, tâm tư hắn không tinh khiết!
Tiêu Linh mặc dù nhờ Phong Thanh Duyên dạy bảo đã biết rất nhiều đạo lý làm người, nhưng nàng vẫn ngây thơ như vậy.
Cảm nhận được ôn hương nhuyễn ngọc của Tiêu Linh, Lăng Tiếu càng thêm tức giận.
Tiêu Linh là một nữ tử rất khiến cho người ta ưa thích, nàng đối với bất kỳ người nào đều mang tâm tính bình dị gần gũi, nàng sẽ không dễ dàng chán ghét một ai.
Nhưng Tiêu Linh lại đánh giá Văn Thái Nhạc như vậy, đã biết rõ người này chán ghét cỡ nào rồi.
- Thừa dịp tâm tình ta còn không có xấu thấu, mau chóng cút ra ngoài đi!
Lăng Tiếu cau mày sâu kín nói.
Hắn rất muốn lập tức động thủ quét đám người này ra, nhưng nơi này là Thiên Long Môn, tuyệt không cho phép đơn giản nội đấu, cho nên Lăng Tiếu vẫn phải khắc chế tâm tình của mình.
Ánh mắt Văn Thái Nhạc rơi xuống trên người Lăng Tiếu, nhìn Tiêu Linh rúc vào lòng Lăng Tiếu trong mắt liền lộ ra thần sắc đố kỵ.
- Khẩu khí thật lớn lối, chẳng qua chỉ là một tên chân truyền đệ tử tân tấn, chẳng lẽ không để sư huynh như ta vào mắt sao?
Văn Thái Nhạc thập phần khinh thường nói.
Hắn có thể nhìn ra Lăng Tiếu chẳng qua chỉ có thực lực đỉnh phong Thánh Hoàng, căn bản không phải sợ
- Ta đếm đến ba, trong ba tức không tự động cút ra ngoài thì tự gánh lấy hậu quả đấy!
Lăng Tiếu âm lãnh nhìn Văn Thái Nhạc nói.
Văn Thái Nhạc còn chưa kịp nói Hộ Pháp trường lão Khâu Quý Hùng ở phía sau hắn đã đứng lên hừ lạnh nói
- Thật sự là nghé con không sợ cọp, chẳng lẽ ngươi không biết thiếu gia nhà ta là môn hạ đệ tử của Hạ Công trưởng lão sao?
Khâu Quý Hùng là đê giai Thần Vương đỉnh phong, là Hộ Pháp trường lão của Văn Thái Nhạc, ỷ là người dưới trướng Hạ Công nên nói chuyện luôn lực lượng mười phần, cho dù là Khang Văn và Khang Vũ cũng không dám làm gì hắn.
Tuy nói Khang Văn và Khang Vũ thực lực cường đại hơn hắn, nhưng đệ tử mà hai người Khang Văn và Khang Vũ bảo hộ đã từng ngoài ý muốn bỏ mình, bọn hắn bị trị tội bảo hộ bất lợi, một mực bị sai ra ngoại môn làm việc, nếu không phải Lăng Thần nhìn trúng thực lực của bọn hắn, ý định một lần nữa cho bọn hắn cơ hội thì chỉ sợ bọn họ đã không có cơ hội quay về Thiên Long Môn rồi.
- Một, hai, ba, Văn trưởng lão, Vũ trưởng lão ở đâu?
Lăng Tiếu không để ý tới Khâu Quý Hùng, liên tục đếm ba tiếng, lập tức gọi Khang Văn và Khang Vũ đến.
Khang Văn và Khang Vũ đồng thời tiến vào nói với Lăng Tiếu:
- Thiếu gia, có gì phân phó?
- Ném bọn hắn ra ngoài cho ta, ta không muốn thấy bọn hắn nữa!
Lăng Tiếu không kiên nhẫn khoát tay áo nói.
Khang Văn và Khang Vũ trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người!
Văn Thái Nhạc lại lộ vẻ cuồng vọng nói:
- Hắc hắc, ta xem ai dám lớn mật như thế!
Lăng Tiếu nhíu mày nhìn Khang Văn cùng Khang Vũ nói:
- Như thế nào? Ngay cả lời ta nói cũng không nghe, còn muốn ta tự mình động thủ sao?
Khang Văn và Khang Vũ không dám động thủ, vậy sẽ khiến Lăng Tiếu mất hết mặt mũi.
Khang Văn và Khang Vũ liếc nhau một cái, biết rõ đã không có đường lui rồi.
Nếu như bọn hắn hiện giờ không giúp Lăng Tiếu, bọn hắn nhất định sẽ không cách nào ở lại chỗ này nữa.
Khang Văn tiến lên một bước nói với Văn Thái Nhạc:
- Vị thiếu gia này, còn mời các ngươi rời đi a, đừng khiến chúng ta khó xử!
Văn Thái Nhạc không nói chuyện, Khâu Quý Hùng lại âm lãnh nói:
- Các ngươi thật đúng là cho rằng lại vào nội môn là có thể không để chúng ta vào mắt sao? Hẳn là ngươi thật muốn Hạ Công trưởng lão sung quân các ngươi sao?
Khang Vũ không quen nhìn sắc mặt Khâu Quý Hùng, lúc này quát:
- Đi ra ngoài, bằng không thì đừng trách chúng ta không khách khí
Dứt lời, lực lượng hùng hậu cuả hắn cùng bùng lên, ép tới Khâu Quý Hùng khiến hắn phải lui về sau hai bước.
Bọn người Văn Thái Nhạc biến đổi thần sắc, nhìn ra được người ta đã không quản bất cứ giá nào rồi.
Thật sự phải động thủ, bọn hắn căn bản không chiếm được chỗ tốt.
- Bảo bọn hắn cút!
Lăng Tiếu thấy những người kia rõ ràng đều không nhúc nhích, hắn không kiên nhẫn quát.
Khang Văn và Khang Vũ đành phải đồng thời ra tay, bọn hắn hợp lực có thể sánh với cao giai Thần Vương, đồng thời lợi dụng cầm trảo, cưỡng ép chụp lấy bọn người Văn Thái Nhạc ném ra ngoài cửa.
Bang bang!
Mấy người Văn Thái Nhạc ngay cả sức phản kháng cũng không có, liền toàn bộ bị ném ra ngoài phòng.
- Xéo đi, các ngươi thật sự là ăn hết tim gấu gan báo, ta sẽ khiến các ngươi biết kết cục khi đối đầu với Văn Thái Nhạc ta!
Ngoài phòng truyền đến tiếng thét phi thường không cam lòng của Văn Thái Nhạc.
Hắn là đệ tử của Thiên Thần Vương trưởng lão, rõ ràng bị khuất nhục như vậy, tin tưởng không quá nửa ngày, mọi người sẽ biết rõ chuyện này, mặt mũi hắn xem như mất hết rồi.
Mặt mũi này không tìm về thì không được.
Bởi vì cái này cũng quan hệ đến mặt mũi sư phó hắn, Hạ Công.
Lăng Tiếu không để ý tới lời Văn Thái Nhạc, nếu hắn lại có gan đến, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay nhân từ như hiện giờ nữa.
Hắn mặt lạnh lùng nói với Khang Văn và Khang Vũ:
- Lần sau lại để đám người tạp nham này vào đây nữa, các ngươi sẽ không còn là người của Lăng Tiếu ta!
Khang Văn và Khang Vũ thần sắc có chút khó coi nói:
- Vâng thiếu gia!
Lúc hai người đến cửa, Lăng Tiếu lại nói:
- Hảo hảo đi theo bản thiếu gia, bản thiếu gia sẽ không bạc đãi các ngươi đâu!
Tiếp theo, hắn nhìn về phía Phong Thanh Duyên nói:
- Sư mẫu sao lại chọc vào việc này?
Phong Thanh Duyên còn chưa nói, Tiêu Linh đã ở bên nhăn nhó nói:
- Chuyện này không liên quan đến sư nương, là.. Là do Linh Nhi gây họa!
Lăng Tiếu nhẹ vỗ đầu Tiêu Linh nói:
- Ta tin tưởng Linh Nhi sẽ không gây tai hoạ cho ta đâu, nhất định là bọn hắn gây Linh Nhi trước đúng không?
Tính cách Tiêu Linh thế nào Lăng Tiếu đương nhiên rõ rànǵ, nàng sao có thể gây họa được, dù có gây họa cũng chỉ có thể nói là hồng nhan họa thủy a!
Nữ nhân trời sinh lớn lên xinh đẹp đã là hành vi khiến người phải phạm tội rồi!
Nghe xong Tiêu Linh giải thích xong, lại có Phong Thanh Duyên và Ngọc Nhu Phỉ ở một bên giúp đỡ nói chuyện, Lăng Tiếu cuối cùng đã hiểu rõ mọi chuyện.
Thì ra là Tiêu Linh không chịu nổi tịch mịch, muốn đi ra ngoài một chút.
Trong Thiên Long Môn đẳng cấp sâm nghiêm, không thể tùy tiện để người đi lại bốn phía, ngoại trừ những đệ tử có thân phận, chấp sự cùng với trưởng lão ra.
Như tùy tùng chỉ có thể ở trong địa bàn của người mà hắn đi theo, không có mệnh lệnh, không thể xông loạn bốn phía.
Bằng không quấy rầy đến người đang bế quan, vậy bọn họ bị giết cũng không có gì để nói.
Bất quá Tiêu Linh cũng không phạm quy củ, nàng chỉ năn nỉ Phong Thanh Duyên và Ngọc Nhu Phỉ cùng nàng đi dạo ở quanh đây.
Cũng chính bởi vì như thế, tam nữ các nàng mới gặp phải. Văn Thái Nhạc.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK