Lăng Tiếu nhíu mày, vừa định lấy lệnh bài ra vào phủ thành chủ ra, nhưng thấy hai người này lạ lẫm, hơn nữa thái độ kiêu ngạo như vậy, đạm mạc nói:
- Tại hạ có việc cầu kiến Cát thành chủ, thỉnh thông báo một chút!
Đệ tử ngoại môn Tử Thiên Tông có mấy ngàn người, đương nhiên không phải ai cũng biết Lăng Tiếu, huống chi Lăng Tiếu trong tông môn không phải là người phi thường nổi danh, hơn nữa hai người trước mặt không phải hạ nhân phủ thành chủ, cho nên không nhận ra.
Tên vừa nói lại nói ra.
- Nơi đây đã không còn Cát thành chủ, đi mau!
Người nọ khoát tay nói một câu, sau đó lui vào trong, đóng cửa lại.
Chuyện này Lăng Tiếu sửng sốt!
Chẳng lẽ vừa rời đi nửa năm thành chủ đã thay người?
Mặc kệ có thay người hay không, Lăng Tiếu có ý định tìm xem là thế nào.
Vì vậy hắn vượt qua tường cao, nhẹ nhàng linh hoạt nhyar vào trong phủ thành chủ.
Trước đây Lăng Tiếu chữa cho tốt chân cho Cát Bối Hân, cảm tình của hai người tăng nhiều, Lăng Tiếu cũng thường thường từ tông môn đi ra làm bạn với Cát Bối Hân, hắn đã sớm thuộc phủ thành chủ như lòng bàn tay.
Lăng Tiếu thu liễm khí tức, cẩn thận từng li từng tí đi tới khuê phòng của Cát Bối Hân.
Thời điểm Lăng Tiếu đi vào cửa phòng Cát Bối Hân, vừa định gõ cửa mà vào thì bên cạnh truyền ra tiếng khóc nức nở.
- Tiểu thư, Liễu đại nhân nói ngươi không đi qua, hắn tự mình đi tới... Ngươi nhanh lên đi.
- Ta... Ta biết rõ, để cho ta ở đây một hồi!.
- Tiểu thư... Ngươi vẫn còn chờ Lăng Tiếu thiếu gia tới sao? Ngươi chớ ngu, Lăng Tiếu thiếu gia đã nửa năm qua chưa từng tới đây, đại nhân phái người nghe ngóng, nói Lăng thiếu gia mất tích rồi.
- Ta biết rõ, thế nhưng mà... Ta vẫn muốn chờ hắn, nếu như hắn biết rõ ở đâu, ta nghĩ hắn phi thường khổ sở, ta không muốn cho hắn khổ sở, thế nhưng mà ta không muốn gia gia chịu tội, Tiểu Thúy ngươi nói tata nên làm cái gì bây giờ?
- Ta... Ta cũng không biết nên làm sao bây giờ!
- Tính toán, ngươi sẽ không hiểu, đi thôi, chúng ta đi ra ngoài đi.
Lúc người trong phòng đi ra, một tiếng nói vang lên.
-Người nào?
Thân thể Lăng Tiếu run lên, lúc này thân thể lóe lên, lập tức nắm cổ của người nọ.
Răng rắc!
Người nọ lập tức đi đời nhà ma!
Vừa vặn lúc này có người từ trong đi ra, nhìn thấy Lăng Tiếu giết người!
- Tiếu!
Một giọng nói dịu dàng vang lên.
- Không nên lên tiếng!
Lăng Tiếu ném thi thể này qua một bên, lập tức chạy tới đánh ngất nha hoàn kia, đồng thời ôm nữ tử đang nói chuyện, đi vào trong phòng.
Động tác này căn bản không có kinh động bất luận kẻ nào.
- Hân nhi, đã xảy ra chuyện gì?
Lăng Tiếu nhìn qua người ngọc trong ngực và vô cùng thương tiếc.
Nàng không phải cháu gái Cát Đồ, Cát Bối Hân sao?
Cát Bối Hân thật không nghĩ tới Lăng Tiếu vào lúc này lại xuất hiện ở đây, lúc này mang đầu chôn vào trong ngực Tiếu khóc thút thít.
Cát Bối Hân khóc một lát, mới chậm rãi mang chân tướng sự việc nói cho Lăng Tiếu nghe một lần.
Tất cả mọi chuyện trong tông môn bắt đầu từ tên Liễu chấp sự sinh chuyện.
Lại nói tới nửa tháng trước.
Bởi vì Lăng Tiếu đã nửa năm chưa từng ghé phủ thành chủ, Cát Bối Hân đối càng ngày càng nhớ hắn, nàng cho rằng Lăng Tiếu đã quên nàng đi, tâm tình phi thường sa sút.
Gia gia của nàng Cát Đồ nhìn ra tâm tư của nàng, nhiều lần khuyên giải nàng, nàng vẫn đang cảm xúc sa sút. Vì vậy Cát Đồ nghĩ ra "Chủ ý cùi bắp" .
Hắn giới thiệu đội tượng cho cháu gái của mình.
Hắn muốn chuyển di tình cảm của cháu gái với Lăng Tiếu, do đó tìm người giới thiệu cho nàng.
Dù sao hiện tại Cát Bối Hân hai chân đã tốt, hơn nữa mỹ mạo hơn người, chắc chắn nam nhân không thể cự tuyệt.
Cát Đồ làm như vậy không phải suy nghĩ vì hắn, mà là suy nghĩ cho hạnh phúc của cháu gái.
Mà Lăng Tiếu từ biệt nửa năm không có tin tức, theo hắn thăm dò được, Lăng Tiếu đã chết trong khi làm nhiệm vụ.
Tin tức này Cát Đồ đã chứng minh là đúng, hắn cũng có mấy bằng hữu chết trong khi làm nhiệm vụ, tin tức này tuyệt đối không có giả.
Cho nên Cát Đồ chỉ có thể nghĩ biện pháp chuyển di tâm tư của Cát Bối Hân, chỉ có như vậy mới quên Lăng Tiếu, mới có thể giúp nàng vui vẻ.
Cát Đồ suy nghĩ thì tốt, nhưng lại chọc mầm tai vạ.
Cát Đồ giới thiệu đối tượng cho Cát Bối Hân giới chính là con trai bằng hữu cũ, tên là Bàng Dũng Hiện.
Nói tới tên bằng hữu cũ này, trong tông môn có chút địa vị, đang đảm nhiệm chức chấp sự nội môn trong Dược Phong, Bàng Dũng Hiện là con của hắn cũng không tệ, là đệ tử nội môn của Hắc Nham Phong, vừa mới hai mươi ba tuổi, cũng đã là Huyền Sĩ cao giai, tin tưởng cách đột phá Linh Sư giai cũng không xa.
Cho nên Cát Đồ cảm thấy Bàng Dũng Hiện xứng với cháu gái của hắn.
Cát Đồ có ý định như vậy, vì vậy liền dẫn cháu gái vào tông môn bái phỏng đồng liêu.
Đương nhiên Cát Bối Hân không biết ý đồ của Cát Đồ, nàng cho rằng gia gia của nàng mang vào thăm thú tông môn, bái phỏng bằng hữu mà thôi, cũng không suy nghĩ nhiều.
Thời điểm Cát Đồ cùng Cát Bối Hân đến chỗ Bằng Quân, Cát Đồ liền lặng lẽ nói ý đồ với Bàng Quân.
Bàng đồng thấy Cát Bối Hân tướng mạo xinh đẹp, cũng đồng ý cho con của hắn gặp mặt, nếu như con của hắn không có ý kiến thì kết hôn.
Bàng Dũng Hiện đúng là đang tuổi khí huyết phương cương, vừa thấy được Cát Bối Hân thì khiếp sợ.
Hắn không nghĩ tới trừ tiểu sư muội ra, rõ ràng còn có cô gái xinh đẹp như vậy.
Cát Đồ cùng Bàng Quân thấy Bàng Dũng Hiện nhìn thấy Cát Bối Hân ưa thích, cảm giác có hi vọng.
Thời điểm hai người dang bàn chuyện, Liễu Đông thân là đệ tử nội môn Dược Phong tới chơi.
Hắn nhìn thấy mỹ mạo của Cát Bối Hân cũng khiếp sợ.
Cũng chính bởi vì Liễu Đông xuất hiện cho nên khiến Cát Đồ cùng Cát Bối Hân lâm vào phiền toái.
Ngay từ đầu Liễu Đông ưa thích Cát Bối Hân nhưng cũng không tới mức đoạt của Bàng Dũng Hiện.
Thế nhưng mà sau khi hắn nhìn thấy Cát Đồ, mới biết được Cát Bối Hân chính là cháu gái Cát Đồ, lúc này mới đánh chủ ý lên Cát Bối Hân.
Tại sao vậy chứ?
Bởi vì Cát Đồ mười mấy năm trước lúc Liễu Đông đến tranh cử đệ tử ngoại môn đã có cừu oán.
Cho nên Liễu Đông muốn trả thù!
Nếu như Liễu Đông chỉ là đệ tử nội môn, đương nhiên không có đảm lượng đi đắc tội chấp sự ngoại môn Cát Đồ và chấp sự nội môn Bàng Quân.
Nhưng mà hắn lúc này xưa đâu bằng nay, Liễu Đông hắn cũng không còn là nhị phẩm Luyện dược sư Liễu Đôn lúc trước, mà vừa vặn không cẩn thận luyện chế thành một quả Tam phẩm đan dược, mặc dù là Tam phẩm đan dược cấp thấp nhất, nhưng cũng giúp hắn triệt để thoát khỏi danh tiếng nhị phẩm Luyện dược sư, thành công tấn thăng làm Tam phẩm Luyện dược sư, đồng thời cũng được tông môn cho chức chấp sự nội môn, địa vị tăng lên.
Cho nên hắn trả thù Cát Đồ cũng không phải chuyện khó.
Lúc ấy Cát Đồ cũng không biết tâm tư của Liễu Đông, hắn chỉ muốn cháu gái của mình sớm ngày kết hôn với Bàng Dũng Hiện, hắn cũng có thể thanh thản ổn định hưởng thụ tuổi già.
Ai biết thay đổi bất ngờ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK