- Lăng cung chủ, chúng ta là khách từ xa tới, ngươi đối đãi với khách nhân như vậy sao? Chư vị dứt khoát cùng đi thôi, Tiếu Ngạo Cung này thật sự khinh người quá đáng.
Chu Dương lúc này căm phẫn nói thay Trần Thần một câu, đồng thời cũng muốn thuyết phục người khác cùng rời đi, xem ra đã sớm có dự mưu cả rồi.
- Đúng vậy, chúng ta đi, đúng là khinh người quá đáng!
Trần Thần lúc này khôi phục tinh thần và lớn tiếng nói.
- Khách nhân xem lễ đối đãi thiệt tình với ta, Lăng Tiếu ta tự nhiên sẽ đối đãi chân thành, thế nhưng mà đối với những kẻ đảo loạn, phá hoại thanh danh của Tiếu Ngạo Cung ta thì Lăng Tiếu sẽ là địch của kẻ đó, trừ đi cho thống khoái, còn mời hai vị rời đi đi!
Lăng Tiếu thập phần bá đạo nói ra.
Trong lúc nhất thời người trong tràng không chút do dự đứng lên.
Bọn họ tới trước là xem lễ, đều sau đó là muốn nhìn xem nội tình của Tiếu Ngạo Cung là thế nào, ngày sau có đáng giá kết giao hay không, đồng thời cũng muốn đánh tốt quan hệ với đồng đạo, ngày sau tại trung vực hành tẩu cũng thuận tiện.
Hôm nay thấy người tới Tiếu Ngạo Cung xem lễ không nhiều lắm, cũng không có thế lực lớn nào, xác thực khiến bọn họ thất vọng, lưu lại xem lễ ý nghĩa không lớn.
Nhưng mà thấy Lăng Tiếu cường thế, trong nội tâm lại sợ hãi.
Vào lúc này một hộ vệ từ bên ngoài chạy vào bẩm báo Lăng Tiếu:
- Bẩm báo cung chủ, người Phong gia tới!
Vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn đắc tội người trong tràng.
Có Phong gia tới thì thể diện hắn sáng hơn, mà những người vừa đứng lên định rời đi cũng kiên định lưu lại..
Thế lực có thể giao hảo với Phong gia không phải bọn họ có thể đắc tội.
Mà Lam Dương Giáo Trần Thần cùng Chu gia Chu Dương trên mặt như có ai đó tát một cái, bọn họ cảm thấy nóng mặt.
Vừa rồi còn chế nhạo Tiếu Ngạo Cung có ít người tới xem lễ, lại lại không có đại thế lực trợ trận, hôm nay Phong gia đến, bọn họ vừa mới khiêu khích Lăng Tiếu không thể nghi ngờ là bất kính.
Hôm nay bọn họ đi cũng không được, không đi cũng không được, sửng sờ tại chỗ cực kỳ khó xử.
Lăng Tiếu không nói hai lời trực tiếp đi ra nghênh đón.
Đại biểu thế lực các nơi không ai dám lên tiếng, cùng đi theo Lăng Tiếu ra ngoài.
Phong gia đến cũng không nhiều, chỉ có sáu người, người dẫn đàu là một thiếu nữ mang đấu bồng che mặt, sau lưng của nàng là Phong gia lão tam cùng với Phong Vô Ảnh và Phong Nhã Hinh.
Nữ tử dẫn đầu không biết thân phận, thế nhưng mà có thể được Phong gia lão tam theo sau tùy tùng, có thể nghĩ thân phận nàng cao bao nhiêu.
Cát Bối Hân xem như người nhà Phong gia, hôm nay Cát Bối Hân đã là thê tử của hắn, Phong gia xem như nhà mẹ vợ của hắn rồi, Lăng Tiếu tự mình nghênh đón Phong gia mới phải phép.
- Vãn bối Lăng Tiếu bái kiến vài vị tiền bối!
Lăng Tiếu lúc này dùng thân phận hậu bối chào hỏi nữ tử đi đầu và Phong gia lão tam.
Phong gia lão tam sắc mặt cổ quái nhìn Lăng Tiếu không nói chuyện, chỉ nhẹ gật đầu xem như hưởng ứng, trong nội tâm lại nhớ tới vài năm trước gặp Lăng Tiếu ở vùng ngoại ô, khi ấy còn cảm thấy Lăng Tiếu chỉ là người trẻ tuổi bình thường chẳng có gì cả, không ngờ tới qua vài năm người ta đã là bá chủ một phương, thực sự là thế sự khó lường.
Mà Cát Bối Hân sau lưng Lăng Tiếu tiến lên vấn an mọi người, đồng thời nhìn qua nữ tử mang đấu bồng chào hỏi và vui vẻ kêu lên:
- Cô cô, không nghĩ đến ngài sẽ đến, Hân Nhi qua thỉnh an!
Lăng Tiếu vừa mới nghĩ tới nữ tử mang đấu bồng trước mặt này chính là "Cô cô" Phong Thanh Duyên, nhưng mà hắn còn không dám xác định thân phận của nàng, cho nên cũng không dám vọng động kết luận, hôm nay nghe được Cát Bối Hân nói thì hắn mới xác định.
Lăng Tiếu lúc này khom người chào hỏi Phong Thanh Duyên.
- Đệ tử Lăng Tiếu bái kiến sư nương!
Lăng Tiếu nói ra lời này tất cả mọi người phía sau cả kinh.
Ai có thể nghĩ đến đại nhân vật của Phong gia chính là sư nương của Lăng Tiếu? Đây là chuyện gì?
Nữ tử mang đấu bồn lúc này cười lên vui vẻ, ói:
- Ha ha, tiểu tử ngươi thật lanh lợi, Tà Đế ca ca xem như thu được đồ đệ tốt!
Nghe được nữ nhân này nói chuyện thì mọi người không nghĩ đến người ta chính là nữ nhân của Tà Đế.
Phong Lưu Tà Đế, danh đầu này không phải là hư danh, trong những năm hắn tung hoành trung vực, không biết có tình sư phong lưu với bao nhiêu nữ nhân, rất rõ ràng chính là nữ tử Phong gia trước mặt là một trong đó.
Trong lúc nhất thời Phong Thanh Duyên là sư nương đi xem lễ của Lăng Tiếu.
- Đệ tử xem như không làm nhục danh đầu của sư tôn, thậm chí còn muốn bái phỏng sư nương, thế nhưng mà tục vụ quấn thân, còn khiến sư nương tự thân tới đây, khiến cho đệ tử vô cùng hoảng sợ, sư nương ngài... Nhanh vào trong!
Lăng Tiếu nói.
Phong Thanh Duyên gật đầu, sau đó thuận theo Lăng Tiếu đi vào trong phủ.
Lúc này những thế lực khác nhìn qua Lăng Tiếu với ánh mắt khác.
Nếu như trước kia bọn họ không có thái độ gì với Lăng Tiếu, vậy thì bây giờ kính sợ hơn vài phần.
Phong gia dù chỉ là thế lực cuối cùng trong mười tám thế lực, nhưng mà nội tình và thực lực lại vượt xa các thế lực ở đây.
Tiếu Ngạo Cung có thể đáp quan hệ với Phong gia, đã có tư cách bình khởi bình tọa với tông môn tứ phẩm, huống chi Lăng Tiếu còn có chiến lực che trời, áp chế cùng thế hệ.
Nhưng cho dù ở phương diện nào bọn họ cũng không nên đắc tội Tiếu Ngạo Cung, ngược lại quyết định phải giao hảo với Tiếu Ngạo Cung.
Đúng lúc Lăng Tiếu mang đoàn người vào trong Tiếu Ngạo Cung thì có thủ vệ chạy vào báo.
- Bẩm báo cung chủ, Cổ gia cùng Quỷ U Tông có người đến!
Lúc này tất cả mọi người sửng sốt.
Ai không biết Cổ gia cùng Lăng Tiếu có thù sinh tử, ngày nay Cổ gia cùng Quỷ U Tông cùng dắt tay nhau tới, chẳng lẽ là muốn trực tiếp ra tay với Tiếu Ngạo Cung?
Trên mặt Lăng Tiếu cười nhạt, nói:
- Đều mời vào!
Hắn còn không nghĩ tới Cổ gia có gan tới đây xem lễ, nhưng mà xem lễ thật hay giả còn chưa biết.
Bất kể như thế nào, Lăng Tiếu cùng Cổ gia có thù không dễ dàng hóa giải, cho nên hắn cũng không cần tự mình ra tiếp đãi.
Mà Phong Thanh Duyên bên cạnh Lăng Tiếu thản nhiên nói:
- Tiếu nhi, tận quản ứng phó, sư nương làm chủ thay ngươi!
Thực lực Phong Thanh Duyên cuối cùng có bao nhiêu, Lăng Tiếu đến nay cũng không có nhìn rõ ràng, nhưng mà sau khi quen biết Phong Nha cùng Hàn Khai thì hắn cũng có thể cảm ứng được khí tức của Thánh giả,hắn khẳng định sư nương của mình không phải là Huyền Đế giai, mà thực lực đã đạt tới Thánh giả giai, về là cấp bậc nào thì không rõ.
Phong Thanh Duyên nói lời này, không nghi ngờ bảo Lăng Tiếu cứ yên tâm làm việc, dùng địa vị sư nương trong Phong gia, nàng là người nhất ngôn cửu đỉnh, nàng nói đại biểu cho lập trường của Phong gia.
Cổ gia cùng Quỷ U Tông tới đây nhân số xem như nhiều nhất, tổng cộng có mười lăm người, Cổ gia có bảy người, Quỷ U Tông thì có tám người, mỗi người khí thế không kém.
Rất nhiều người đều tưởng Cổ gia là tới hưng sư vấn tội, nhưng khi nhìn thấy bọn họ thì nội tâm nghi hoặc.
- Hẳn là Cổ gia thật sự tới đây xem lễ thôi sao?
Cổ gia mang theo người tới do Cổ Trạch thân tín của gia chủ Cổ gia mới nhậm chức Bản, mà phía sau hắn là hai tên Đế giai cùng với bốn gã Thiên Tôn, những người này không cần nói nhất định là trưởng lão của Cổ gia, còn có nữ tử yêu diễm Cổ Tiểu Hà.
Quỷ U Tông bên này thì do một người trẻ tuổi làm lãnh tụ, sau lưng của hắn là hai tên Đế giai cùng với năm tên Thiên Tôn giai.
Người trẻ tuổi này Lăng Tiếu cũng có ấn tượng, chính là Quỷ có duyên gặp mặt ở Chiến Loạn Uyên một lần.
Hôm nay hắn có thực lực Thiên Tôn trung giai.
- Không hổ là nhân vật trẻ tuổi lãnh tụ của một thế lực, thiên phú này không kém chút nào.
- Lăng Tiếu huynh vài năm không gặp, phong thái cũng tăng hơn trước!
Dẫn đầu chính là Quỷ của Quỷ U Tông.
Trên gương mặt của hắn tươi cười nhiệt tình, thế nhưng mà ánh mắt lại mang theo tự ngạo khói che dấu.
Đây không phải do hắn cố ý lộ ra, mà là hắn từ nhỏ đã được Quỷ U Tông xem như lãnh tụ mới, bản thân cảm thấy mình tài trí hơn người, tự ngạo là có.
Tuy nói Lăng Tiếu và Quỷ cùng lứa, thế nhưng mà Lăng Tiếu hôm nay đã là kiêu hùng một phương, lại là đệ tử duy nhất của Tà Đế, luận thân phận và bối cảnh đều cao hơn Quỷ không ít, Quỷ gọi tên của Lăng Tiếu, mà không phải "Lăng cung chủ ", rất hiển nhiên là nâng thân phận của hắn, cũng có ý làm thấp Lăng Tiếu.
Quỷ nghĩ thầm:
- Ta đường đường là đệ tử thủ tịch của Quỷ U Tông, có thể bình khởi bình tọa với tiểu thế lực như ngươi đã là cho ngươi mặt mũi rồi.
Người trong phủ thành chủ sắc mặt không vui, Diệp Vân Phong suýt nữa không nhịn được ra tay.
Lăng Tiếu thì không tức giận, vui vẻ nói:
- Vị huynh đệ này... Xin thứ cho bản cung tầm mắt vụng về, không nhận ra ngươi là ai nha?
Nếu nói Quỷ cố ý làm thấp thân phận của Lăng Tiếu, như vậy Lăng Tiếu phản kích càng sắc bén, ở trước mặt nhiều người tát cho Quỷ một cái, cái tát này vô cùng chói tai.
Sắc mặt của Quỷ cáu tiết đứng lên, người phía sau hắn sắc mặt tối sầm lại, trong đó một gã Huyền Đế trầm giọng nói:
- Người tuổi trẻ nói chuyện vẫn nên có chừng mực thì tốt hơn, miễn gió cắt đứt lưỡi.
Lăng Tiếu cười nói:
- Như thế nào, ta chỉ nói lời chân thật mà thôi, ta đúng là không nhận ra vị huynh đệ này.
Trên gương mặt Quỷ co quắp lại, nói:
- Nếu Lăng cung chủ hay quên như vậy, Quỷ U Tông chúng ta cáo từ!
Tâm tính của Quỷ vẫn không đủ, chỉ nói hai ba câu đã bị Lăng Tiếu kích thích rồi, mọi người đi tới chưa nói hai ba câu với chủ nhân đã bỏ về, đây chính là tính tình quá lớn, mà không phải tìm mặt mũi về, đám người chung quanh hạ thấp ấn tượng với người nối nghiệp của Quỷ U Tông này.
Lúc này Cổ Trạch ở đối diện quăng ánh mắt qua Huyền Đế của Quỷ U Tông xin giúp đỡ, Huyền Đế của Quỷ U Tông nói:
- Không nên tiểu tính tình như vậy, như vậy lộ ra Quỷ U Tông chúng ta quá mức nhỏ nhen rồi.
Quỷ hừ một tiếng, không hề nói cái gì, chỉ đứng tại chỗ, trong nội tâm hận Lăng Tiếu thấu xương.
Cổ gia Cổ Trạch lên tiếng, hắn tiến lên đối diện Lăng Tiếu chắp tay nói:
- Cổ gia Cổ Trạch bái kiến Lăng cung chủ, chúng ta đại biểu Cổ gia muốn giao hảo với Tiếu Ngạo Cung, gia chủ nhà ta nguyện giao hảo nhiều thế hệ với Tiếu Ngạo Cung, trước kia có chuyện không vui cứ bỏ qua, đây là lễ vật mỏng mong Lăng cung chủ nhận cho.
Cổ Trạch nói ra lời này thì tất cả mọi người ở đây thần sắc cổ quái.
Trong đầu của bọn họ nghĩ thầm:
- Cổ gia đang cầu hòa với Tiếu Ngạo Cung hay sao?
Thế lực Cổ gia và Quỷ U Tông là tương đương, trong mười tám thế lực xếp hàng trung thượng, bây giờ công nhiên cầu hòa với Lăng Tiếu, đang rốt cuộc là chuyện gì?
Chẳng lẽ Lăng Tiếu thực lực tới mức khiến Cổ gia nể nang?
Thần sắc Lam Dương Giáo Trần Thần cùng Chu Dương lúc này khó coi tới cực điểm, thế lực của bọn họ dù không kém, thế nhưng mà so sánh với Cổ gia thì còn kém quá xa, Cổ gia người ta có thể bỏ qua mặt mũi cầu hòa trước mặt mọi người, bọn họ vừa rồi khiêu khích uy nghiêm của Lăng Tiếu, trong nội tâm của bọn họ rối loạn, lúc này nói thầm:
- Chuyện này làm thế nào cho phải?
Chuyện đã xảy ra, thế lực của Tiếu Ngạo Cung đúng là tới mức khiến Cổ gia nể nang.
Cổ Ngả lần trước giết Lăng Tiếu không có kết quả, càng làm cho thái thượng trưởng lão cùng bát giai Lôi Xà toàn bộ táng thân trong Thiên Tuyệt Hồ, Cổ Ngả đã ý thức mình không phải địch thủ của Lăng Tiếu, bằng không Cổ gia bọn họ có ngày sẽ rơi ra khỏi mười tám thế lực.
Hôm nay Cổ gia cầu hòa với Lăng Tiếu đã tổn thất không ít mặt mũi, nhưng mà có thể bảo trì cơ nghiệp thì tất cả đều đáng giá.
Nhìn dáng tươi cười này Cổ Trạch không biết trong nội tâm vì sao có cảm giác khó chịu.
Cổ gia bọn họ đã hạ vốn gốc, cũng buông mặt mũi và tôn nghiêm đi, chính là hy vọng có thể hóa can qua thành ngọc thạch với Lăng Tiếu, nếu như Lăng Tiếu không cảm kích, vậy thì mặt mũi của Cổ gia cũng chẳng còn nữa.
Nhưng mà Lăng Tiếu bảo người đi qua nhận lễ vật, hắn vẫn đang cảm thấy Lăng Tiếu sẽ bỏ qua chuyện lúc trước.
- Ân, gia chủ nhà ngươi có tình, Vân Phong mang lễ mỏng này vào trong đi, sau đó nhớ trả lễ cho người ta đấy, miễn cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta thất lễ!
Lăng Tiếu nói, trên gương mặt không có chút biến hóa nào cả.
Theo lý mà nói Cổ gia buông mặt mũi cầu hòa với hắn, hắn phải biểu hiện cảm kích và nhiệt tình, thế nhưng mà hắn lại không có cảm xúc gì, những người khác nhìn vào trong mắt, trong nội tam suy nghĩ.
Những người đại biểu thế lực của mình đi tới đây xem lễ đã hạ quyết tâm phải giao hảo với Tiếu Ngạo Cung này thật tốt mới được.
Cổ Trạch nghe ra ý của Lăng Tiếu, cảm tình hắn tặng lễ vật nhưng lại được tặng lại đáp lễ, mà không phải là lễ vật thành ý cầu hòa.
Cổ Trạch đành phải nuốt tức giận xuống, nói:
- Lăng cung chủ, thành ý của Cổ gia chúng ta ngươi đã thấy, chuyện trước kia bỏ qia đi, tất cả mọi người đều vui vẻ, ngươi thấy thế nào?
Nếu hôm nay Lăng Tiếu không tỏ thái độ thì hắn không thể buông tảng đá lớn trong lòng xuống.
Tên trưởng lão sau lưng Cổ Trạch cũng nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, dường như chỉ cần Lăng Tiếu không đáp ứng, bọn họ sẽ trở mặt không nhận người ngay.
Lúc này Huyền Diệu ở bên cạnh lên tiếng.
- Cung chủ, thời gian đại điển khai tông đã tới, ngươi xem...
Lăng Tiếu cười nói:
- Đúng vậy, trước tiên cử hành đại lễ khai tông đi, có chuyện gì sau khi chấm dứt rồi bàn.
Trong nội tâm Cổ Trạch gấp, làm sao không nghe ra Lăng Tiếu đang có ý thoái thác.
Lúc này Quỷ của Quỷ U Tông đã lên tiếng nói chuyện:
- Cổ Trạch trưởng lão nhiều lời vô ích, người ta không bán mặt mũi cho Cổ gia của các ngươi rồi, chúng ta không phải còn có chuyện khác hay sao? Sau khi hắn nghe xong còn không phải sẽ chú ý hay sao.
Cổ Trạch lúc này vỗ đầu tỉnh ngộ lại, nói:
- Đúng rồi, tại sao ta lại quên đi chính sự chứ?
Sau đó hắn nói với Lăng Tiếu.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK