Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng hình thành đại thế các thần thú tộc phân chia mặt đất, thời đại kia xưng là thời đại hồng hoang, về sau nhân loại cùng nhiều dị thú xuất hiện, hình thành cục diện hỗn loạn, khi đó được xưng là thời đại viễn cổ.

Trải qua thời đại này, Long tộc nhận lấy chư tộc khiêu khích cùng diệt sát, làm chân long nhất tộc kề bên cảnh tượng tuyệt chủng.

Tuy họ là chủng tộc cường đại nhất, nhưng ông trời cũng ban nhược điểm lớn nhất, chính là năng lực sinh sản kém hơn những chủng tộc khác vô số lần.

Đây cũng là nguyên nhân sau những cuộc đại chiến, bọn họ không có hậu nhân bổ sung, cuối cùng phải ảm đạm thối lui ra khỏi đại địa tranh hùng.

Mọi người đều cho rằng bọn họ đã sớm bị tuyệt tích từ thời thượng cổ.

Nhưng không ai ngờ trong Đông Hải mở mang khôn cùng vẫn còn có chân long nhất tộc tồn tại.

Dưới đáy biển Đông Hải, một khu vực được dùng vô số lực lượng cường đại ngăn cách, nơi đó là nơi sinh tồn của chân long nhất tộc, được xưng là Long Cung.

Long Cung cũng là một thế giới trong biển, nhưng nước biển nơi này càng thêm trong suốt, càng thêm xanh thẳm, vừa đưa mắt nhìn cơ hồ trong tầm mắt không hề bị vật gì gây trở ngại.

Lăng Tiếu nắm tay Long Nữ cùng La Mỹ Anh đi theo Quy thừa tướng, từng cảnh tượng rung động ánh vào trong mắt bọn họ.

Đầu tiên bọn họ nhìn thấy là từng chiếc thuyền thật lớn bị tổn hại, chìm khắp các nơi, ra vẻ như đã thật nhiều năm, có thể khẳng định là thuyền của những nhân loại võ giả ra biển phát sinh biến cố ngoài ý muốn.

Cạnh thuyền còn có thể chứng kiến đủ loại vũ khí cùng không ít không gian giới bị rơi rụng.

Mặc dù đại bộ phận phẩm cấp của những đồ vật kia đều không thấp, thậm chí có thể chứng kiến không ít linh khí cao giai, nếu có thể thu lấy thật sự là thu hoạch không nhỏ.

- Lãng phí, thật đúng là lãng phí của trời!

Lăng Tiếu tiếc nuối thầm hô.

Nhưng hắn vừa nhủ thầm, từ sau con thuyền lớn kia đột nhiên toát ra hai quang điểm thanh u âm lãnh.

Khi quang mang điểm sáng kia càng thịnh, một đầu rắn thật lớn xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh đều giật mình, Long Nữ bày ra bộ dáng sẵn sàng đối chiến, trừng mắt nhìn cự xà.

- Còn chưa mau cút, đây chính là vĩ đại công chúa điện hạ!

Quy thừa tướng khẽ quát.

Cự xà lập tức phủ phục xuống, miệng phun tiếng người:

- Bái kiến Quy thừa tướng, bái kiến vĩ đại công chúa điện hạ!

Quy thừa tướng vung tay áo, cự xà liền biến mất.

- Công chúa điện hạ, làm ngài bị sợ hãi, đây là thành viên bên ngoài của tộc ta mà thôi.

Quy thừa tướng giải thích.

Long Nữ chỉ gật nhẹ đầu không nói lời nào.

Lăng Tiếu đã biết cự xà kia hẳn là linh thú bình thường, chỉ ngăn cản dị tộc đến gần khu vực này, mà con thuyền bị chìm kia hẳn chính là kiệt tác của cự xà kia.

Càng đi sâu hơn, mọi người cũng nhìn thấy thật nhiều linh vật cao giai xuất hiện trước mắt.

Tỷ như Vạn Niên Huyết San Hô, Vạn Niên Kết Hoa thảo, Vạn Niên Trân Châu Bối Xác…

Thật nhiều linh vật trân quý xuất hiện khiến trong lòng Lăng Tiếu không ngừng nổi lên dục vọng.

Phải biết mỗi gốc linh vật cao giai như thế đem ra ngoài đều khiến vạn người tranh mua, nhưng đặt ở nơi này chỉ là đồ vật bình thường, tựa hồ không khó nhìn thấy.

Bỗng nhiên một gốc lam linh thảo xinh đẹp xâm nhập vào trong mắt Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu khó nén vẻ cuồng nhiệt, kinh hô:

- Là Cực Lam Liên bát giai cao giai!

Cực Lam Liên, là linh thảo liên đằng thuần lam sắc, kết chút hoa nho nhỏ, nhìn qua như những ngôi sao mờ ảo bắt mắt. Đây là linh thảo chí bảo thủy hệ, đối với võ giả thủy hệ có được năng lực cải tạo đoạt thiên tạo hóa, đồng thời cũng là một trong những tài liệu chủ yếu chế tạo đan dược bát phẩm.

Loại linh thảo cao giai như vậy ở trong Trung Vực chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy, bởi vì nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết!

- Lão đại, làm sao vậy?

Long Nữ cùng La Mỹ Anh đều hỏi.

Lăng Tiếu chà xát hai tay cười khan:

- Ha ha, không…không có việc gì!

- Vị thiếu gia này, có phải ngươi vừa ý nó hay không? Ta biết nhân loại các ngươi đều cực thích linh thảo.

Quy thừa tướng nhìn Lăng Tiếu hỏi, trong mắt hiện lên vài phần giảo hoạt.

Lăng Tiếu như bị người nhìn trúng tâm sự, thoáng đỏ mặt nói:

- Vật…vật này ta cảm thấy đẹp thôi, ngươi xem thật đẹp phải không, nếu thường nhìn thấy thật làm tâm tình người khoái trá!

- Ha ha, vậy sao? Vậy chờ hôm nào lão Quy tặng ngươi một gốc mang về, ngươi có thể mỗi ngày nhìn thấy đó thôi!

Quy thừa tướng thật thân thiện nói.

- Tốt tốt!

Lăng Tiếu khẩn cấp liên tục gật đầu đáp.

Người sáng suốt đều nhìn ra bộ dạng tham lam thành tính của hắn.

- Đã biết nhân loại đều có tính tham lam, chỉ cần ngươi chịu là tốt rồi, đến lúc đó làm sao để công chúa điện hạ lưu lại, vậy mọi chuyện đều dễ nói.

Trong lòng Quy thừa tướng đắc ý nhủ thầm.

Không biết đi bao lâu, mọi người đã bị những đồ vật quý giá làm hoa mắt.

Cuối cùng họ đi tới trước hai cây trụ cực lớn giống như được chế tạo từ kim thiết.

Hai cây cột trụ như trụ trời, cần hơn mười người mới ôm hết được, đứng sững trên biển, ngẩng đầu nhìn lên không thể chứng kiến đỉnh trụ, làm người ta cảm giác to lớn bàng bạc vô cùng.

Trên trụ được điêu khắc chân long trông thật sống động, từng mảnh long lân thật chân thật, từng cự trảo càng thêm uy mãnh.

Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh vừa nhìn thấy thiếu chút nữa quỳ bái xuống.

Cũng may thực lực hai người không tệ, bằng không thật không chịu nổi khí thế long uy của hai cột trụ kia.

Mà trong mắt Long Nữ lại hiện lên vẻ khó khăn, hai tay ôm trước ngực, cúi đầu, mái tóc màu lam buông rơi, tựa hồ tràn ngập vẻ thành kính lẫn tôn sùng.

Ngay sau đó sau hai cột trụ có một hàng thủ vệ bước ra.

Trong thủ vệ có một ít có bộ dáng như nhóm thủ vệ đi phía sau, một nhóm bộ dạng thật cổ quái, có thể xem như là bán thú nhân, đặc thù thú loại còn chưa hoàn toàn thu liễm.

Lăng Tiếu suy đoán đây hẳn là binh tôm tướng cua trong truyền thuyết.

Trong nhóm người này có hai người dị thường uy mãnh, thân thể như tường đồng vách sắt, nhìn qua thật quái dị, mà đầu lại cực nhỏ, nhìn qua thật vô cùng chênh lệch.

Trong tay họ cầm hai ngân sắc đại phủ, hàn mang khiếp người, uy thế bức nhân.

Nhóm người cổ quái hướng Quy thừa tướng cung kính nói:

- Bái kiến Quy thừa tướng!

Quy thừa tướng thản nhiên nói:

- Miễn lễ!

Sau đó chỉ vào Long Nữ giới thiệu:

- Các ngươi mau bái kiến công chúa điện hạ!

Đoàn người nhìn qua Long Nữ, lộ vẻ khủng hoảng, cùng kêu lên:

- Bái kiến công chúa điện hạ!

Quy thừa tướng nhìn Long Nữ cười nói:

- Những người này là binh tướng thủ thành của Long Cung chúng ta, ngày sau công chúa điện hạ có gì cần bọn hắn đi làm cứ việc phân phó là tốt rồi.

Long Nữ không muốn nhiều lời, vẻ mặt không chút thay đổi gật nhẹ đầu.

- Đi thôi, phía trước mới là trọng địa chân chính của tộc ta!

Quy thừa tướng nói.

Lúc này toàn bộ thủ vệ đều lưu lại bên ngoài, chỉ có Quy thừa tướng dẫn theo ba người Long Nữ bước vào.

Bỗng nhiên Lăng Tiếu chỉ cảm thấy hoa mắt, giống như bước vào trong truyền tống trận, ngay sau đó chuyển dời sang một nơi khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK