Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những thánh hoàng chung quanh nhìn thấy Lăng Tiếu đều lộ vẻ nghi hoặc, bọn hắn không rõ vì sao người của Vạn Kiếm tông nhân nhượng thanh niên kia, trong lòng nhủ thầm:

- Chẳng lẽ người này có lai lịch lớn?

- Quá mức hay không không phải do ngươi nói, ta không giết bọn hắn xem như đã thật nhân từ, muốn đến Thiên Vực chờ năm sau rồi tính!

Lăng Tiếu đáp.

Cùng lúc đó trong tay hắn hiện ra Kim Long thương, khí tức không ngừng đề thăng lên.

Hắn không biết gã thánh hoàng đỉnh kia có ra tay hay không, nhưng nhất định cần làm tốt chuẩn bị ứng chiến.

Tên thánh hoàng đỉnh còn chưa xuất thủ, nhưng Lưu Thúy Vân thừa dịp Lăng Tiếu phân tâm bỗng nhiên ra tay, một cây trường tiên như linh xà hướng Lăng Tiếu trói tới, trong tay ả lấy ra một viên Thiên Lôi Tử ném qua chỗ Lăng Tiếu.

- Ngươi đi chết đi!

Lưu Thúy Vân phẫn nộ quát.

Lưu Thúy Vân ra tay tàn nhẫn đến cực điểm, trước tiên định trụ Lăng Tiếu, lại dùng Thiên Lôi Tử ném về phía hắn muốn nổ tung hắn!

Tất cả chuyện này chỉ làm ra trong nháy mắt, khiến người ta khó lòng phòng bị.

Nhưng Lăng Tiếu đã thành tựu thần hồn, phản ứng ở các phương diện còn muốn nhanh hơn thánh hoàng đỉnh, càng mẫn tuệ hơn rất nhiều.

Khi trường tiên quấn về phía hắn, hắn đã biến mất ngay tại chỗ, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, mà Thiên Lôi Tử ngược lại thay đổi phương hướng bay về phía Nguyên Dần Tử.

- Đáng chết!

Nguyên Dần Tử nhìn thấy Thiên Lôi Tử bay tới trong nháy mắt, gầm lên một tiếng giận dữ nhanh chóng tránh né.

Oanh long!

Tuy hắn phản ứng không chậm, nhưng vẫn bị lan đến, quần áo bị tạc tổn hại không chịu nổi, nhóm thánh hoàng trên thiên đàn không nhịn được mắng lên.

- Vốn định tha cho ngươi một mạng, vậy thì ngươi đi chết đi!

Thanh âm Lăng Tiếu sâu kín vang lên sau lưng Lưu Thúy Vân.

Cùng lúc đó quyền kình của hắn đã không chút lưu tình hướng đầu Lưu Thúy Vân đập tới.

- Dừng tay!

Gã thánh hoàng đỉnh của Vạn Kiếm tông rốt cục không nhịn được nữa liền xuất thủ, hắn kinh quát một tiếng, thân ảnh bật lên trên thiên đàn, thánh kiếm sau lưng nháy mắt ra khỏi vỏ.

Kiếm Sát Tứ Phương!

Vạn đạo kiếm quang hướng sau lưng Lăng Tiếu chém tới, từng đạo kiếm khí túc sát khiến những người chung quanh đều có chút phát lạnh.

Thánh hoàng đỉnh kia đã động sát niệm với Lăng Tiếu.

Nguyên bản hắn có chút kiêng kỵ thực lực của Lăng Tiếu, nhưng bây giờ Lăng Tiếu cố ý bới móc, xem thường lời nói của hắn, đây chính là khiêu khích uy nghiêm của hắn.

Lăng Tiếu cảm ứng được kiếm chiêu đáng sợ sau lưng, chiêu thức phóng ra nhất thời hóa quyền thành trảo, đem Lưu Thúy Vân còn chưa kịp phản ứng nắm trong tay, sau đó ném ngược ra sau.

Tên thánh hoàng đỉnh không dự đoán được Lăng Tiếu hạ thủ tàn nhẫn như vậy, dùng người của Vạn Kiếm tông làm vũ khí phản kích, khoảng cách quá gần nên hắn đã không kịp thu chiêu.

Kiếm quang vô tình, trực tiếp đem Lưu Thúy Vân đang hoảng sợ xoắn thành thịt vỡ, vô số máu tươi sái xuống trên bầu trời.

- Tiểu tặc chết tiệt, dám lấn lão phu!

Thánh hoàng đỉnh thẹn quá hóa giận, rống lớn một tiếng, thanh kiếm trong tay càng thêm phức tạp khủng bố.

Từng đạo kiếm quang tung hoành tê thiên liệt địa, vô cùng đáng sợ.

Những người đang tĩnh tọa trên thiên đàn đều tránh ra xa, chỉ sợ bị liên lụy, rồi sau đó gặp phải người chạy lên trên, chỗ ngồi còn chưa nóng đã bị kiếm quang giết chết tại chỗ.

- Chết tiệt, chẳng lẽ muốn hủy diệt thiên đàn hay sao!

- Chỉ còn lại nửa canh giờ, còn tức giận như thế, nếu tiếp tục như vậy chúng ta cùng nhau ra tay oanh bọn họ xuống dưới!

- Nên yên lặng theo dõi kỳ biến đi, với lão bất tử Vạn Kiếm tông, tin tưởng rất nhanh có thể chấm dứt chiến đấu.

- Thanh niên kia thật sự không biết trời cao đất rộng, nhiều người như vậy không chọn, cố tình gây trở ngại với Vạn Kiếm tông.

Toàn bộ thánh hoàng đều khó chịu quát, bọn hắn tức giận Lăng Tiếu phá hủy quy củ, khiến cho thánh hoàng đỉnh của Vạn Kiếm tông ra tay.

Lăng Tiếu mặc kệ bọn họ, chiến ý đại thịnh, thực lực không ngừng trương lên, trên thân đã hiện long lân, nhưng trên đầu không dài ra long giác, trải qua thần hồn ngăn chặn một bộ phận biến hóa, nhưng chiến lực vẫn vô cùng biến thái.

Chỉ thấy hắn vũ động trường thương đối kháng thánh hoàng đỉnh, từng chiêu thức không chút hạ phong.

Thánh hoàng đỉnh càng đánh càng vô cùng kinh hãi, nguyên bản hắn nghĩ Lăng Tiếu có thể vượt cấp khiêu chiến xem như đã đánh giá cao, không nghĩ tới đối phương còn có thể đối chiến ngang hàng với thánh hoàng đỉnh, trận chiến này thật sự làm cho hắn cảm thấy thật biến thái.

Cuối cùng hắn không muốn bỏ lỡ thời cơ thông thiên, triệu hoán ra thánh thú cửu cấp biến dị của mình.

- Tiểu tặc, hôm nay ngươi có thể chết trên tay lão phu, ngươi đã đủ kiêu ngạo, lão hỏa kế, cùng ta xử lý hắn!

Tên thánh hoàng đỉnh giận dữ hét.

Kiếm Nộ Cuồng Đào!

Thánh hoàng đỉnh dốc hết toàn lực, từng đạo kiếm quang như sóng thần điên cuồng gào thét đem Lăng Tiếu hoàn toàn bao vây, mà đầu thánh thú vẫn rình chằm chặp, một khi Lăng Tiếu trốn tránh sẽ lập tức cho hắn một kích trí mạng.

Lăng Tiếu cũng ý thức được nếu còn tiếp tục dây dưa, đối với hắn không có chỗ tốt gì, hắn gầm lên một tiếng giận dữ, thanh âm long ngâm chấn vạn dặm, đem kiếm quang chấn vỡ, toàn lực thi triển Vô Cực Phân Thân Thuật.

Tổng cộng một trăm lẻ tám thân ảnh, đem toàn bộ kiếm quang oanh tán, hướng tên thánh hoàng đỉnh phản kích.

Tuy Lăng Tiếu đối kháng được một chiêu này, nhưng trên người lưu lại thật nhiều vết kiếm, từng đạo vết máu không ngừng chảy xuống.

Thánh hoàng đỉnh càng không dự đoán được Lăng Tiếu phản kích hung hãn như thế, mỗi một quyền chấn đến cổ tay hắn phải run rẩy không thôi.

Thực lực của hắn tuy mạnh mẽ nhưng hắn đã già, nếu còn tiếp tục như vậy chỉ sợ người chết sẽ là hắn.

May mắn thánh thú của hắn hướng Lăng Tiếu đánh tới giúp cho hắn có cơ hội hòa hoãn.

Lăng Tiếu cười lạnh quát:

- Hôm nay mượn ngươi làm đá kê chân cho ta thăng thiên!

Dứt lời thần hồn lập tức xuất hiện ngay bên cạnh hắn.

Hai Lăng Tiếu giống nhau như đúc, đều có thân thể huyết nhục bình thường, làm người ta khó thể phân biệt thật giả.

Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện một người càng thêm thánh khiết, luôn tản mát ra thần quang, vô cùng uy phong.

Toàn bộ thánh hoàng đều cảm giác có một cỗ áp lực đáng sợ dâng lên trong lòng, làm bọn hắn có nỗi xúc động muốn thần phục.

- Để cho ta xem thử uy lực của ngươi như thế nào đi!

Chân thân âm u nói với thần hồn, ngay sau đó giao Kim Long thương vào tay thần hồn.

Thần hồn tiếp nhận Kim Long thương, khí thế bỗng biến đổi, lực lượng phát ra từ Thông Thiên trận đều bị kéo chấn động.

Mọi người lâm vào cả kinh, đều nghĩ Thông Thiên trận sắp hủy diệt, rút về trên Thiên Vực.

Thần hồn lạnh lùng cười, diễn biến Phách Long thương quyết, đủ loại lực lượng khắp bốn phía đều hội tụ tới, ngay cả đại thế lực lượng của Thông Thiên trận đều bị dẫn động, một cỗ cảm giác làm người cảm thấy khủng bố dâng lên trên đầu mọi người.

Thánh hoàng đỉnh chợt nổi lên khiếp ý, không biết vì sao khi nhìn thấy thần hồn của Lăng Tiếu trong lòng cảm giác vô cùng sợ hãi.

Đầu thánh thú nghe theo mệnh lệnh của hắn rít gào một tiếng, hướng hai Lăng Tiếu đánh tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK