Lúc này Thượng Quan Vân đã yên lặng xuất hiện trên không, tựa hồ tùy thời chuẩn bị đề phòng Lăng Tiếu đào thoát.
Chung quanh hắn không ngừng hiện ra từng đóa yêu hoa, đem bốn phía điểm tô thành ngũ thải hoa hải, có vẻ dị thường duy mỹ.
- Đông Phương tiểu thư, ngươi nhìn biển hoa kia thật là xinh đẹp, chẳng lẽ ngươi cứ bỏ qua như vậy, thật không đáng ah?
La Mỹ Anh nhìn Đông Phương Tinh khẽ thở dài.
Đông Phương Tinh biết La Mỹ Anh ghen tỵ, đáp:
- Nếu ngươi thích có thể hỏi Thượng Quan Vân đi, ta nghĩ Thượng Quan gia hẳn sẽ rất hài lòng.
- Ta cũng không muốn đoạt yêu thích của người khác.
La Mỹ Anh đáp, sau đó lại nói:
- Bên cạnh Tiếu đã có không ít nữ nhân, ngươi cần gì phải ủy khuất chính mình đây? Ngươi là công chúa Đông Phương gia, thật mất thân phận.
- Bên cạnh hắn có nhiều nữ nhân, chứng minh hắn là một nam nhân phi thường vĩ đại, đổi lại là nam nhân khác ta không cần, hơn nữa không phải ngươi cũng đang ủy khuất chính mình sao?
Đông Phương Tinh cười nhẹ nói, thoáng ngừng lại mới nói tiếp:
- Ta biết ngươi lo lắng địa vị của các ngươi trong lòng Lăng Tiếu sẽ bị ta dao động, nhưng ngươi có thể yên tâm, một ngày nào cho dù hắn chỉ yêu một mình ta, ta cũng sẽ không để hắn vứt bỏ các ngươi.
Đông Phương Tinh chính là một đầu khổng tước kiêu ngạo, đối mặt sự khiêu khích của La Mỹ Anh lập tức làm ra phản kích.
Công phu ngoài miệng của La Mỹ Anh làm sao là đối thủ của Đông Phương Tinh, bị nàng làm á khẩu không trả lời được.
Lúc này trên không trung thế giới lực mang theo khí tức thái cổ chợt nổ tung oa, trực tiếp đem vô số cự thạch nổ thành bột mịn.
Lúc này Thượng Quan Vân quát một tiếng:
- Phệ Hoa Giới!
Tay áo hắn phiêu đãng, khí thế hoàn toàn bộc phát, một đóa hoa vương lớn đến trăm thước thoáng hiện sau lưng hắn, vô số phệ nhân hoa mở cánh như thế giới của biển hoa hướng Lăng Tiếu bao trùm tới.
Thượng Quan Vân như dốc hết toàn lực, vô số lực lượng, vô số phệ hoa bao trùm trời đất che phủ thiên không.
- Không hổ là hậu bối tử tôn được Thượng Quan gia vừa ý nhất, phần chiến lực này đã không thua kém gì lão tiền bối.
Một thái thượng Đông Phương gia thở dài nói.
- Đúng vậy, tuy tiểu tử này thoạt nhìn giống nữ nhân, nhưng chứng thật là một nhân tài.
- Nói thì nói như vậy, nhưng vị Lăng cung chủ kia tựa hồ càng thêm đáng sợ, trẻ tuổi như thế đã có thực lực huyền đế, còn có bổn sự vượt cấp khiêu chiến, trong cùng cấp bậc đã không có địch thủ.
- Đáng tiếc hắn không thể ở rể gia tộc ta, bằng không ngàn năm sau nói không chừng tộc ta xuất hiện một vị thánh giả vô địch!
…
Vị huyền đế của Thượng Quan gia gầy dựng lại thế giới lực, hội tụ cùng một chỗ với thế giới lực của Thượng Quan Vân, hai thế giới cùng nhau áp tới Lăng Tiếu.
Núi non bên dưới đều bị năng lượng tàn phá đến vỡ nát.
Lúc này Lăng Tiếu cũng không tiếp tục che giấu lực lượng của chính mình, thế giới thái cổ toàn diện nở rộ.
Vô số cây cối che trời dựng lên, hình thành phòng ngự cường đại, vô số nhũ băng oanh ra, vô số hỏa điểm nháy mắt bùng nổ.
Phanh phanh!
Ba thế giới lực va chạm, cơ hồ đem cả phiến không gian nơi này chấn sụp xuống.
Người của Đông Phương gia lại tiếp tục thối lui.
Trong ánh mắt họ tràn ngập vẻ khiếp sợ lẫn kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến thế giới lực của Lăng Tiếu, đủ loại lực lượng thuộc tính xuất hiện, như một thế giới tươi sống, dẫn theo chân khí thái cổ nồng đậm, làm nội tâm mọi người rung động không thôi.
Lấy một địch hai, thế giới lực của Lăng Tiếu vẫn đem thế giới lực của hai người kia chấn đến hỏng mất.
Hai người đều không chịu nổi lực phản chấn bị oanh ra xa mấy trăm thước.
Phốc phốc!
Hai người đồng thời phun ra máu tươi, hiển nhiên đã bị nội thương không nhẹ.
Gương mặt hoàn mỹ của Thượng Quan Vân càng tái nhợt đến cực điểm, ánh mắt toát ra vẻ quỷ dị.
- Thật cường đại, nam nhân như vậy chính là người mà ta yêu nhất ah!
Trong lòng Thượng Quan Vân thở dài nhủ thầm.
Không ai biết được Thượng Quan Vân trên thực tế là người yêu thích nam nhân.
Ba người Thượng Quan gia chiến bại nhưng Lăng Tiếu còn chưa đem hết toàn lực, vẫn chưa qua đủ mười chiêu ước hẹn.
- Các ngươi phục không?
Lăng Tiếu nhìn ba người Thượng Quan gia hỏi.
Thượng Quan Vân cười nói:
- Lăng cung chủ quả nhiên cường đại, chúng ta chịu thua, Thượng Quan Vân đồng ý hủy bỏ hôn sự này!
Lăng Tiếu chắp tay nói:
- Tạ ba vị!
Tuy hắn thủ thắng nhưng không hề lộ vẻ đắc ý.
Đông Phương Quân lần đầu thấy được Lăng Tiếu cường đại, nội tâm cũng biết như vậy mới xứng với nữ nhi của hắn, nhưng vẫn không bỏ xuống được mặt mũi.
Trên hư không, Đông Phương mỗ mỗ vừa thu hồi thần niệm, đồng dạng thật hài lòng về Lăng Tiếu, chẳng qua bà đã có quyết định khác.
Trước khi đi, Thượng Quan Vân hẹn Lăng Tiếu một mình nói chuyện.
- Chiến lực Lăng cung chủ thật mạnh, quả nhiên làm tiểu đệ bội phục!
- Thượng Quan huynh quá khen, không biết ngươi gọi ta đến cần làm gì?
- Lăng cung chủ đứng xa như vậy làm chi, người ta cũng không ăn thịt người.
Thượng Quan Vân nâng lên lan hoa chỉ, nhìn Lăng Tiếu nũng nịu nói:
- Nhìn Lăng cung chủ thật cường tráng, người ta thích ngươi!
Lăng Tiếu tháo chạy, hắn sợ mình chậm nửa bước sẽ bị người này làm rét lạnh mà chết.
- Lăng cung chủ, ngươi đừng đi nha, người ta thật sự rất thích ngươi!
Thanh âm Thượng Quan Vân từ sau lưng truyền tới.
Đợi ba người Thượng Quan gia rời đi, Lăng Tiếu mới dám xuất hiện.
Nếu muốn mang Đông Phương Tinh đi cùng hắn, phải trải qua cửa ải của Đông Phương mỗ mỗ, bằng không chỉ vô ích.
Chỉ một thánh giả đã đủ ngạo thị quần hùng, đủ làm Lăng Tiếu thật sự xem trọng.
Đông Phương Tinh nói thế nào cũng không thay đổi được quyết định của Đông Phương mỗ mỗ.
Bà chỉ cấp hai lựa chọn cho Lăng Tiếu, một là ở rể Đông Phương gia, trở thành phò mã, kế thừa đạo thống của Đông Phương gia. Hai là để Lăng Tiếu cưới Đông Phương Tinh làm chính thê, những nữ nhân khác của hắn làm tiểu thiếp.
Hai điều kiện này đối với nam nhân khác mà nói có lẽ không phải là vấn đề gì lớn.
Đông Phương gia là cổ thế lực bài danh phía trên mười tám thế lực lớn, xem như đứng đầu các thế gia.
Nhưng Lăng Tiếu không trực tiếp hồi đáp, trong lòng hắn đã có tính toán, nữ nhân hắn muốn, nhưng điều kiện sẽ không đáp ứng.
Giữa đại sảnh Đông Phương gia tộc, các thái thượng trưởng lão hội tụ một chỗ, Đông Phương mỗ mỗ cùng Đông Phương Quân đều ngồi trên chủ vị.
- Tiểu Tinh, nha đầu lại có chuyện gì quan trọng khẩn cấp mà mời mọi người cùng đến, nếu như không nói ra được nguyên nhân, ta sẽ phạt ngươi diện bích mười năm không cho phép rời khỏi gia tộc nửa bước!
Đông Phương mỗ mỗ nói.
- Chẳng lẽ con còn muốn nói chuyện kia, con đừng si tâm vọng tưởng, ngày nào Lăng cung chủ không đáp ứng điều kiện, Đông Phương gia sẽ không đồng ý, nếu thật sự không được thì con vĩnh viễn ở lại trong gia tộc đi!
Đông Phương Quân cũng mở miệng nói.
- Mỗ mỗ, phụ thân đừng nóng vội, đây là Tiếu ca có chuyện muốn con mời mọi người đến, huynh ấy có việc cần nói với mọi người.
Đông Phương Tinh nhìn Lăng Tiếu nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK