U Hồn Thần Đàm, là một trong tam đại kỳ địa ở Thiên Long Địa Vực, nó tồn tại trong một phiến khe hở không gian, mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần.
Trong không gian đó có rất nhiều thánh vật, thần tài, hung thú, càng có được diệu địa như U Hồn Thần Đàm.
U Hồn Thần Đàm có thể tẩy rửa thức hải, có thể khiến đỉnh phong Thánh Hoàng và Bán Thần Vương ngưng tụ thành thần hồn, cảm ngộ sự tồn tại của thần lực, mặt khác sâu trong thần đàm còn có vô thuộc tính thần tuyền có thể khiến người từ cảnh giới Bán Thần Vương đột phá Thần Vương.
Bất quá U Hồn Thần Đàm này cũng không phải ai muốn vào cũng được
Bởi vì U Hồn Thần Đàm này là do hơn mười thế lực lớn siêu cấp ở Thiên Long Địa Vực cưỡng ép chiếm đoạt, ngoài ra mấy thế lực khác và tán tu căn bản không có khả năng đi vào được.
Mỗi trăm năm mới mở ra một lần, mà một lần mở ra nhiều nhất chỉ kéo dài một tháng.
Nếu như trong tháng này không cách nào đi ra ngoài, có khả năng sẽ bị khốn ở đó trăm năm.
Phải biết rõ bên trong hung thú không ít, bị nhốt trăm năm, tình huống kia có thể nghĩ.
- Thế nào có hứng thú không? Đại khái nửa năm sau U Hồn Thần Đàm sẽ mở ra, Thiên Long Môn chúng ta hàng năm đều chiếm chủ đạo, có thể phái ra 50 người tiến đến, 50 người này sẽ là những đệ tử xuất sắc nhất trong tông, vốn ta đã đề cử ngươi rồi, nhưng có vài lão gia hỏa nói thực lực ngươi chưa đủ, hiện giờ tốt rồi, ngươi đã là Bán Thần Vương, xem còn ai không phục nữa!
Lăng Phi bi phẫn nói.
Lăng Tiếu trầm mặc, thời gian một tháng nói dài cũng không dài, nhưng giờ cách lúc đó còn đến nửa năm, cũng không biết sư mẫu hắn có đồng ý chờ một chút không,, bằng không nàng chỉ sợ sẽ lại trách hắn kéo dài thời gian.
- Vị trí cục thể của U Hồn Thần Đàm ở chỗ nào?
Lăng Tiếu hỏi.
Lăng Phi nói:
- Ở cao pha địa đái biên giới Thiên Long Địa Vực.
Dừng một chút hắn lại bổ sung một câu:
- Lại nói tiếp chỗ đó ngược lại rất gần Loạn Táng Không Gian, rất nhiều người đều nghĩ, U Hồn Thần Đàm có phải là một bộ phận của Loạn Táng Không Gian hay không đấy.
- Trùng hợp như vậy!
Lăng Tiếu nhịn không được kinh hô lên.
- Cái gì trùng hợp?
Lăng Phi khó hiểu hỏi.
Lăng Tiếu liên tục khoát tay áo nói
- Không có gì, U Hồn Thần Đàm này ta đi.
Hắn muốn đi Loạn Táng Không Gian, mà U Hồn Thần Đàm này lại ở phụ cận, hai chuyện này cũng không lỡ cái nào, thật sự có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, Lăng Tiếu không lý do nào không đáp ứng cả.
- Tốt, ta đi nói với đại ca, vô luận như thế nào cũng phải an bài cho ngươi, bằng không lão tử liều với bọn họ!
Lăng Phi nói một tiếng, liền vội vàng rời đi.
Lăng Tiếu nhìn Lăng Phi cảm thấy vị đại ca tiện nghi này đối với hắn coi như không tệ.
Hiện giờ, hắn đã có thực lực Bán Thần Vương, cho dù chống lại đê giai Thần Vương cũng có thực lực khiêu chiến, cuối cùng cũng có thể chân chính đi lại trong Thiên Vực rồi.
Chuyến này nếu hắn có thể tìm được Tà Đế, vậy chuyện tiếp theo chính là đi tìm Vân Mộng Kỳ.
Ngày này hắn đã chờ mong từ lâu rồi, hắn chỉ hi vọng Vân Mộng Kỳ thật sự ở tại Thiên Vực mới tốt ah!
Bằng không hắn thật sự không biết nên tìm tung tích nàng ở nơi nào nữa.
Lăng Tiếu cáo biệt với Tiêu Linh, chạy về trang viện nói tin tức này cho Phong Thanh Duyên.
Quả nhiên, Phong Thanh Duyên nghe xong có chuyện tốt như vậy, nàng càng thêm vui vẻ.
Nàng tin tưởng vững chắc, lần này nàng nhất định có thể tìm được Tà Đế ca ca.
Chỉ là Ngọc Nhu Phỉ lại có chút buồn bực, nàng một mực không nhận được tin tức của nghĩa phụ, trong nội tâm hơi có chút lo lắng.
- Nhu Phỉ, lần này ngươi phải đi với ta!
Lăng Tiếu cường điệu nói.
Chỗ đó có diệu dụng để thành tựu Thần Vương, đối với Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên và Tiên Vu Dã mà nói đều là cơ duyên khó được.
Lăng Tiếu định mang theo bọn hắn qua để bọn hắn cũng nhận được chỗ tốt từ U Hồn Thần Đàm, khiến bọn hắn gia tốc tiến giai thành tựu Thần Vương.
Lăng Tiếu tự nhiên không có khả năng vì bọn hắn mà đi cầu Thiên Long Môn rồi.
Hắn chỉ cần đưa mọi người vào trong dược đỉnh thì tất cả không thành vấn đề nữa.
Ngọc Nhu Phỉ do dự nói:
- Vậy nếu nghĩa phụ tìm đến thì phải làm sao bây giờ?
- Hắn đến thì cứ sai người lưu lại, chúng ta làm xong việc sẽ quay về. U Hồn Thần Đàm này trăm năm mới mở ra một lần, đối với chúng ta mà nói có chỗ tốt rất lớn, tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội lần này được!
Lăng Tiếu trịnh trọng nói.
Ngọc Nhu Phỉ biết rõ Lăng Tiếu nói đúng, lúc này nhẹ gật đầu.
- Ân, cứ quyết định như vậy đi!
Lăng Tiếu lên tiếng, lại nói với nhị nữ chuyện Tiêu Linh, bảo các nàng yên tâm lại.
Tiến đến cao phá địa đái biên giới Thiên Long Địa Vực cũng không phải nói đi liền đi.
Trong môn còn cần an bài người chọn lựa cuối cùng và người hộ tống chuyến đi lần này.
Những chuyện này đều cần cao tầng trong môn thảo luận mới có kết luận cuối cùng.
Lăng Tiếu cũng thừa dịp này chạy về Kim tộc, chuẩn bị nói với tộc trưởng một chút chuyện hắn muốn đi xa, hơn nữa hướng lão nhân gia ông ta đòi hỏi long cốt và long cân.
Lăng Bác không nghĩ tới Lăng Tiếu vừa đi trong tộc đi ra ngoài một tháng, quay về đã từ đỉnh phong Thánh Hoàng đạt tới Bán Thần Vương.
Như thế khiến hắn lắp bắp kinh hãi, đồng thời càng mừng rỡ không thôi.
- Hảo tiểu tử, tốc độ như vậy khiến cho những lão gia hỏa chúng ta cũng phải xấu hổ a!
Lăng Bác vui tươi hớn hở nói.
Lăng Khâu ở bên càng nhìn Lăng Tiếu càng thoả mãn:
- Xem ra ngươi cách Thần Vương đã rất gần rồi, rất tốt ah, trước đó vài ngày vừa nghe nói ngươi dùng thực lực đỉnh phong Thánh Hoàng đè ép chân truyền đệ tử Bán Thần Vương, tăng thêm thể diện cho tộc ta nữa!
Chuyện xảy ra trong Thiên Long Môn rất ít khi dấu được hai vị lão gia tử, chỉ là bọn hắn nếu không phải tình huống vạn bất đắc dĩ thì sẽ không ra mặt can thiệp.
- Ha ha, tộc trưởng, Đại trưởng lão, nếu ta đã tăng thêm thể diện cho tộc, vậy có phải nên ban thưởng cho ta chút gì đó không?
Lăng Tiếu xoa xoa đôi bàn tay cười nói.
Lăng Bác và Lăng Khâu liếc nhau một cái đều nở nụ cười.
Lăng Bác nói:
- Hảo tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi đặc biệt đến gặp hai lão già chúng ta nữa chứ, thì ra là muốn chỗ tốt, nói đi, muốn ban thưởng gì, chỉ cần không phải quá mức, chúng ta sẽ thành toàn ngươi!
Lăng Tiếu chân thành nói:
- Ta muốn hỏi tộc trưởng trong tộc có sưu tầm long cốt và long cân hay không, ta rất cần hai vật này!
Lăng Tiếu lời này vừa ra, Lăng Bác và Lăng Khâu thần sắc đều hơi đổi.
Lăng Khâu ở một bên trầm giọng hỏi:
- Tiếu nhi, ngươi biết ngươi đang nói gì không?
Lăng Tiếu biết rõ Kim tộc và Kim Long nhất tộc có liên quan lớn lao, lúc này giải thích nói:
- Hai vị lão gia tử không nên tức giận, ta có một kiện binh khí cần hai thứ này mới có thể lần nữa chế tạo, hai vị lão gia tử nếu có hàng tồn thì xin thưởng cho Lăng Tiếu, nếu không có coi như xong, ta cũng không có ý nghĩ bất kính gì với Long tộc cả!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK