Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo lời Cổ Tuấn Nam, Cổ Tế Thành đã xây thành trì được vài vạn năm, là một trong các thành trì cổ xưa nhất Tây Bắc, là thành trì nằm giữa Tử Thiên Tông và Bái Nguyệt Tông, thuộc về thành trì độc lập, vài vạn năm qua cũng không có người nào dám phạm Cổ Tế Thành.

Những tông môn từng muốn chiếm giữ Cổ Tế Thành đều đã biến mất trong dòng sông lịch sử cả rồi.

Mà trong Cổ Tế Thành quyền lực lớn nhất thuộc Đại Tế Tự, không người nào biết dòng họ và lai lịch của Đại Tế Tự, chỉ biết hắn là nhân vật thần bí từ lúc xây thành trì đã lưu truyền tới nay.

Mỗi một đời Đại Tế Tự đều là đại năng khủng bố thần thông quảng đại, thực lực siêu phàm.

Hắn vĩnh viễn là kẻ thống trị cao nhất của Cổ Tế Thành, hắn được tất cả thần dân Cổ Tế Thành kính ngưỡng và tôn sùng.

Tại Cổ Tế Thành hàng năm đều sẽ có một ngày là ngày Đại Tế Tự tế thành

Cũng là vì Viễn Cổ truyền lưu Cổ Tế Thành từng bị hạ vạn thế chi tổ chú, mỗi năm cần Đại Tế Tự hướng thần linh trên trời tế hiến mới có thể cam đoan Cổ Tế Thành vĩnh viễn phồn vinh hưng thịnh, truyền lâu không suy, nếu không sẽ có tai ương hủy thành, họa tuyệt chủng.

Hôm nay chính là ngày tế thành mỗi năm một lần, ngày này hàng năm đều là lúc Cổ Tế Thành náo nhiệt nhất.

Tất cả thành dân đều sẽ tập trung ở Tế Tự Điện triều bái tế thành đại điển.

Hôm nay còn náo nhiệt hơn những năm qua nhiều lắm, bởi vì ngoại trừ Tế Tự đại điển ra, cháu gái Đại Tế Tự sau khi Tế Tự đại điển sẽ chọn ra lang quân như ý.

Cho nên, hôm nay trước Tế Tự Điện không chỉ tụ tập mấy chục vạn thành dân Cổ Tế Thành mà còn đám thanh niên tài tuấn của các đại gia tộc các thành trì phụ cận chạy tới, đều hy vọng có thể được Tế Tự Nữ ưu ái, trở thành cháu rể của Đại Tế Tự

Sau khi nghe Cổ Tuấn Nam nói xong, Lăng Tiếu không khỏi âm thầm tặc lưỡi, xem ra Cổ Tế Thành này quả thật là một chỗ chỗ thần bí, rõ ràng độc lập trở thành tọa hạ thành trì mà không bị các tông môn khác chiếm đoạt, còn có vị Đại Tế Tự kia nghe ra ngược lại có vài phần dọa người, chỉ không biết cháu gái Đại Tế Tự bộ dáng bực nào thôi.

Lăng Tiếu hỏi Cổ Tuấn Nam, nhưng hắn cũng chưa thấy qua, bất quá nghe ý của hắn, coi như cháu gái Đại Tế Tự là một đầu heo, hắn cũng nguyện ý lấy cháu gái Đại Tế Tự làm vợ.

Bởi vì lấy được cháu gái Đại Tế Tự làm vợ, cũng sẽ được Đại Tế Tự tán thành, đó chính là vinh quang vô thượng ở Cổ Tế Thành, đồng thời cũng sẽ được Đại Tế Tự ân trạch, một bước lên mây.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Lăng Tiếu và Cổ Tuấn Nam đã đi tới trước Tế Tự Điện.

Lăng Tiếu liếc nhìn lại, chỉ thấy trước quảng trường rộng lớn đã quỳ đầy nam nữ già trẻ, thần sắc cực kỳ trang nghiêm, một mảng lớn đông nghịt, khiến nội tâm Lăng Tiếu rung động không thôi.

Ở trong đại điện cổ xưa thần thánh cách quảng trường không xa truyền ra từng đợt thanh âm quỷ dị, phảng phất như có thể dẫn dắt tâm tư mọi người vậy.

- Không nghĩ tới Đại Tế Tự này lại được nhân tâm như thế.

Lăng Tiếu không khỏi thầm nói trong lòng.

- Lăng huynh đệ nhanh quỳ xuống, tế điện đại điển sắp bắt đầu rồi

Cổ Tuấn Nam giật quần áo Lăng Tiếu một cái nói.

Lăng Tiếu do dự một chút, vẫn lựa chọn cùng Cổ Tuấn Nam quỳ gối ở một góc hẻo lánh.

Cổ Tuấn Nam cũng cùng mọi người tiến nhập vào trạng thái cúng bái, Lăng Tiếu thì lại híp nửa mắt, nhìn xem Đại Tế Tự kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, rõ ràng có thể khiến dân trong thành tôn sùng như thế.

Theo một hồi nổ vang quỷ ý, từ trong đại điện chậm rãi đi ra hai đội người mặc áo choàng màu đen, bọn hắn tất cả đều che dung mạo lại, căn bản không phân biệt được là nam hay nữ, hơn nữa hai đội thân người cao không hơn kém bao nhiêu, trong tay mỗi người đều giơ lên một cây quyền trượng tản ra tia sáng chói mắt.

Lăng Tiếu nhìn những người này trong lòng càng thêm rung động không thôi, hai đoàn người này, mỗi một đội đều có chừng hai mươi người, tổng cộng bốn mươi người, thực lực mỗi người đều không kém gì Linh Sư giai.

- Cổ Tế Thành này quả nhiên có chỗ bất phàm.

Lăng Tiếu trong nội tâm âm thầm trở nên cẩn thận.

Chỉ riêng đội hộ tế đội đã đều là cao thủ Linh Sư, có thể thấy thực lực Cổ Tế Thành tuyệt đối không kém gì bất luận một tông môn nào rồi.

Hai đội người sau khi phân ra đứng ở trái phải, đều giơ cao lên quyền trượng trong tay, tay trái đều đặt trước ngực, đầu có chút cúi xuống dưới.

Ngay sau đó, lại đi ra tám người, tám người này cũng mặc áo choàng màu đen, chỉ là hai bên áo choàng của bọn hắn trái phải phân biệt thêu lấy hai đạo gấm vân như rồng như xà, chỉ nhìn qua trang phục, ai cũng có thể đoán được thân phận những người này hơn bốn mươi người kia nhiều lắm.

Đồng thời, tám người này lại tách ra bốn góc, mang một cái huyền thiết lung cực lớn, trong huyền thiết lung nhốt một đầu linh thú khủng bố lớn lên cực kỳ dữ tợn.

Linh thú này đầu giống như xà mãng, thân giống như sư báo, chiều dài bốn cánh bằng thịt, còn dài ra đuôi răn khắp nơi đều là lân giáp bén nhọn.

Bốn cánh của nó và hai bàn chân khổng lồ đều bị kim cương thiết liệm trói chặt, chỉ có miệng rộng khát máu càng không ngừng phát ra tiếng kêu kì quái không cam lòng.

- Bát. . . Bát đại Vương cấp, cái này. . . Cái này thật là đáng sợ a, còn có linh thú Giải Phi Xà đã đạt tứ giai kia nữa, đây quả thực quá kinh khủng

Lăng Tiếu lại một lần nữa bị tất cả trước mắt dọa cho chấn kinh.

Tám người mang linh thú này thực lực khiến Lăng Tiếu nhìn không thấu, cho nên bọn hắn ít nhất cũng có thực lực Vương cấp, còn có linh thú mà bọn hắn mang theo, rõ ràng là Giải Phi Xà linh thú cực kỳ hiếm thấy, là một loại linh thú đáng sợ đã đạt tứ giai.

Tám người mang Giải Phi Xà Thú đặt ở trên đất trống chính giữa quảng trường.

Đằng sau lại đi ra sáu người, hai ngườiđi tuốt ở đàng trước là hấp dẫn ánh mắt người nhất.

Một người tuổi già sức yếu, râu dài đến ngực, lông mày dài che mặt, đầu cột một cái bằng màu vàng, thân thể còng xuống, tay cầm quyền trượng, đi lại nhẹ nhàng chậm chạp; vịn hắn là một thiếu nữ dáng người yêu kiều mảnh khảnh, thiếu nữ này mặt che khăn lụa, băng cột trên đầu cắm lông vũ màu đỏ, lộ ra khí chất ung dung cao quý, một bộ quần áo tơ lụa màu vàng mơ hồ có thể thấy được nơi riêng được được vải màu đen che lấp, da thịt màu lúa mạch khỏe mạnh, ítđi vài phần trơn bóng tinh tế tỉ mỉ, lại nhiều thêm vài phần hương vị cuồng dã mê người .

Ở đằng sau một già một trẻ, theo thứ tự là bốn lão giả mặc một kim một ngân một hoàng một tro, mấy lão giả này thần sắc cung kính đi theo phía sau, trong tay phân biệt cầm khay, trên đó để một ít đồ vật không rõ lắm.

Mấy người kia vừa đi ra quảng trường, bốn mươi hộ vệ và bát đại hộ pháp đứng đó đều đồng loạt quỳ xuống cung kính nói:

- Cung nghênh Đại Tế Tự, cung nghênh Tế Tự Nữ!

Sau khi thanh âm này vang lên, mọi người trên quảng trường đều đồng loạt cúng bái cung kính kêu lên:

- Cung nghênh Đại Tế Tự, cung nghênh Tế Tự Nữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK