Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù hắn cũng biết Lăng Tiếu thực lực thấp kém, nhưng đã tới mức sinh tử tồn vong, cũng chỉ có thể ký thác vào tiểu tử này.

Lúc này Ngũ Uy súc thế hoàn tất, chỉ thấy hai chưởng của hắn có kim quáng sáng ngời, linh lực tỏa ra uy áp khủng bố.

Người bên dưới hô hấp dồn dập.

Lúc này bọn người Tề Định đang đại chiến với Mộc Ân phát giác được cái gì, nhìn qua Ngũ Uy quát to:

- Ngươi dám đuổi tận giết tuyệt, Tử Thiên Tông chúng ta sẽ không chết không thôi với Bái Nguyệt Tông.

Vùa phân thần thì Mộc Ân bị Tề Định đánh một chưởng vào ngực, thân thể của hắn bay xa trăm mét, một ngụm máu tươi bắn ra ngoài. Trương Lực bên kia không tốt như thế nào.

Ngũ Uy càng đắc ý cười to.

- Giết sạch các ngươi, Tử Thiên Tông cũng không biết chúng ta làm.

Đúng lúc này Tề Định bỗng nhiên nhìn thoáng qua Ngũ Uy và Lăng Tiếu, ánh mắt nhảy dựng, lúc này quát to:

- Ngũ sư đệ coi chừng sau lưng.

- Hỏng bét!

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, nhìn qua Hỏa Kỳ Lân thở nhẹ một tiếng:

- Bại gia tử nhanh lên cho ta!

Hỏa Kỳ Lân được Lăng Tiếu chỉ thị, bỗng nhiên gia tốc, lập tức cách Ngũ Uy hơn mười mét.

Ngũ Uy xoay đầu lại, hơi kinh ngạc nói:

- Cái này... Đây là Kỳ Lân thần thú? Không thể nào đâu.

Ngũ Uy không quá tin tưởng lẩm bẩm, hoàn toàn bỏ qua Lăng Tiếu tồn tại, bởi vì một tiểu Huyền Sĩ cao giai, trong mắt hắn chẳng khác gì con kiến, căn bản không đáng để ý tới.

- Cơ hội tốt!

Lăng Tiếu không nghĩ tới Ngũ Uy còn chưa có động thủ với hắn, tinh thần lực tích xúc bộc phát.

- Tụ nhận liệt!"

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, hai tay hóa thành chỉ điểm lên huyệt Thái Dương, lập tức thức hải tinh thần lực co rút lại, ngưng tụ thành lưỡi đao vô hính sắc bén đâm vào thức hải của Ngũ Uy.

Một chiêu này là chiêu công kích tinh thần lực mạnh nhất mà Lăng Tiếu có hiện giờ.

Dĩ vãng hắn đều dùng "Tụ châm thứ", nhưng mà bay giờ thì nó kém quá, chỉ có một kích, bỏ qua là chết.

Tụ nhận liệt, đây là do Lăng Tiếu thường ngày luyện chế Tam phẩm đan dược dùng tinh thần lực ngưng tụ thành lưỡi đao sắc bén phân giải đan dược. Chính là dùng tất cả tinh thần lực hóa thành lưỡi đao, thời điểm luyện đan vô cùng hữu dụng.

Lăng Tiếu có tự tin, cho dù là cao thủ Linh Sư giai đối mặt một kích này cũng thập tử vô sinh, về phần siêu cấp cường giả Vương giai uy năng vượt qua tưởng tượng của hắn, hắn cũng không dám vọng tưởng suy đoán.

Lăng Tiếu còn chư luyện thành khống khí chấp thứ nhất của Khống Thần Quyết, bằng không có thể ngưng tụ tinh thần lực thành các chiêu thức cường đại, uy lực càng thêm bất phàm.

Ngũ Uy nghe được Lăng Tiếu quát, cười to.

- Ha ha, Huyền Sĩ nho nhỏ, cũng dám..."

Nhưng mà hắn chưa nói hết lời, dường như phát hiện cái gì đó, một dự cảm không hiểu đánh úp lại.

Bỗng nhiên lúc này trong óc có cái gì xông vào, tinh thần thức hải bị chém mạnh một cái.

Ah!

Ngũ Uy phát ra tiếng hô thảm thiết, thân thể như mất trí điên cuồng hét lên, hắn ôm đầu ở giữa không trung không ngừng hét lên.

- Thành!

Lăng Tiếu cười to, lúc này thúc dục Hỏa Kỳ Lân một tiếng.

- Bại gia tử, đập chết hắn cho ta.

Hỏa Kỳ Lân vui sướng kêu to một tiếng, há mồm phun ra một đạo hỏa diễm thiêu đốt Ngũ Uy bị trọng thương.

Ngũ Uy vừa bị dính hỏa diễm, thân thể của hắn càng kêu thảm thiết, trong tay càng không ngừng vung vẩy, từng đoàn linh lực màu vàng ngăn cản.

Rầm rập!

Đám người Tử Thiên Tông bên dưới nhanh chóng tản ra, mà Lăng Tiếu cưỡi Hỏa Kỳ Lân cũng không dám tới gần.

Bỗng nhiên một đạo kim quang từ xa đánh thẳng vào Lăng Tiếu.

- Thảm!

Lúc kim quang xuất hiện ở trước mặt, thần sắc của Lăng Tiếu bị dọa trắng bệch, không thể né tránh.

Vạn hạnh Hỏa Kỳ Lân phản ứng cực nhanh, nó né qua được công kích đáng sợ này.

Ầm ầm!

Kim quang đánh vào miệng núi lửa sau lưng Lăng Tiếu, phát ra tiếng nổ tung kinh người. Miệng núi lửa .

- Hù chết ta, bại gia tử né qua được, nếu không ta phải chết tại chỗ rồi!

Lăng Tiếu vỗ ngực, hiển nhiên là bị hù dọa thảm rồi, lúc này chỉ huy Hỏa Kỳ Lân xông thẳng qua phía trước chém giết Ngũ Uy kêu thảm thiết.

- Tiểu tặc ngươi dám!

Tề Định không xa nhìn thấy Ngũ Uy gặp nguy hiểm, lại thấy Lăng Tiếu giết qua lần nữa, lập tức giận dữ quát lên, thân thể của hắn lập tức bay tới gần Lăng Tiếu.

Nhưng mà Tề Định cách Ngũ Uy một đoàn hơi xa, mà Lăng Tiếu chỉ trong nháy mắt là tới trước mặt Ngũ Uy.

- Để ta cho ngươi đau sót.

Lăng Tiếu giơ Liệt Viêm Kiếm lên chém mạnh xuống.

Phốc!

Huyết hoa hiện ra, đầu thân khác biệt, lửa cháy hừng hực.

Cho dù mấy tên Vương giai đang đánh nhau, hay là chấp sự cùng đệ tử Tử Thiên Tông phía dưới đều nhìn rõ cảnh bên này.

Một tên cường giả Vương giai vẫn lạc trong tay một tên Huyền Sĩ cao giai.

Việc này nếu như truyền đi, chỉ sợ cho dù là kẻ nào cũng không tin có Vương giai chết biệt khuất như vậy.

Nhưng mà sự thật ở ngay trước mặt, không phải do bọn họ không tin.

- Cái này... Cao thủ Vương giai bị chết sao? Ta không phải đang nằm mơ đấy chứ?

- Hẳn là thực, bởi vì ta cũng nhìn thấy, chúng ta không có khả năng cùng nằm mơ một giấc mơ.

- Quá... Quá lợi hại, rõ ràng là cường giả Vương giai bị chém giết, kẻ này ngày sau chắc chắn dương uy cho tông môn chúng ta.

- Đừng cao hứng quá sớm, người ta vẫn còn vài tên Vương giai đấy.

...

Ở dưới đất, đám chấp sự và đệ tử Tử Thiên Tông nhao nhao kinh hô lên.

Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm và Thạch Thiên Hậu cũng bị một màn này làm khiếp sợ nói không ra lời.

Các nàng thật không thể ngờ được Lăng Tiếu lại có thể có thủ đoạn này, phải biết rằng cường giả Vương giai thiếu chút nữa đã giết chết bọn họ đấy, thế nhưng mà Lăng Tiếu lại không chút tốn sức tiêu diệt tên này đi, cảnh này khiến bọn họ quá mức không dám tin tưởng.

- Lăng Tiếu coi chừng ah!

Lúc này Hình Chiến Thiên ở bên dưới là người phản ứng nhanh nhất, chỉ thấy Tề Định dùng tốc độ như gió đánh vào người Lăng Tiếu, nhanh chóng mở miệng nhắc nhở.

- Mẹ kiếp, bại gia tử chạy mau!"

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, lần này thúc dục Hỏa Kỳ Lân trốn chạy để khỏi chết.

Vừa rồi hắn có thể đánh chết Ngũ Uy hoàn thành là dựa vào đánh lén cùng may mắn, huống hồ hiện tại tinh thần lực dưới một kích toàn lực lúc nãy đã tiêu hao chín thành, căn bản không có khả năng có năng lực đánh chết cường giả Vương giai, hiện tại không bỏ trốn cugnx không được.

Thực lực Hỏa Kỳ Lân tuy còn chưa tới tứ giai, nhưng mà tốc độ nó của nó còn nhanh hơn cường giả Vương giai Tề Định rất nhiều.

Trong nháy mắt đã bỏ chạy ra ngàn mét.

- Ah, tạp chủng đáng chết, ta sẽ giết sạch đám các ngươi!

Tề Định điên cuồng hét lớn.

Hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi một tên Huyền Sĩ cao giai lại có thủ đoạn giảo hoạt như vậy, không chỉ giết một tên cường giả Vương giai, còn có thể thong dong bỏ chạy trước mặt của hắn, chuyện này với hắn mà nói là sỉ nhục lớn lao, lúc này hắn chỉ có thể phát tiết toàn bộ tâm tình vàm đáo người Tử Thiên Tông.

Nhưng mà thời điểm hắn muốn diệt sát tất cả người của Tử Thiên Tông thì từng tiếng kêu khiến người ta hoảng sợ vang vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK