Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Phi nhìn Lăng Vũ cùng Lăng Trạch cười nói.

Hiện tại Lăng Phi đã là bán thủy thần, hắn nhất định có thể cảm ứng được sự cộng hưởng huyết mạch với hai đứa bé kia.

Có lẽ huyết mạch của họ còn kém hơn Lăng Tiếu, nhưng trải qua long huyết tẩy lễ sẽ không kém hơn chính bản thân Lăng Phi.

- Việc này không cần ngươi nói, ta dự tính lựa chọn ra toàn bộ tộc nhân Lăng gia có thể hoạt hóa huyết mạch lực mang tới Thiên Vực bồi dưỡng.

Lăng Tiếu gật đầu đáp.

Trên dưới Lăng gia có tới mấy ngàn người, có một bộ phận là kim hệ, huyết mạch lực hẳn không yếu, đến lúc đó chỉ cần bồi dưỡng thành tựu của họ sẽ không thấp, xem như cung cấp thêm dòng máu mới trong nội tộc.

- Nên làm như thế! Nếu có thể tìm được lão tổ tông, tộc của ta cũng không cần tiếp tục phải điệu thấp.

Lăng Phi vui vẻ đáp.

Lăng Tiếu cười cười không nói thêm gì nữa, chỉ đưa mắt nhìn hai nhi đồng, trên mặt thật vui vẻ.

Vài chục năm trôi qua bản thân hắn đã trở thành gia gia, loại cảm giác này thật hạnh phúc, trong lòng lại cảm thấy áy náy, hình như hắn chưa từng làm tròn bổn phận của một người ông đi!

Vào lúc này những người chạy ra tìm kiếm Lăng Trạch cùng Lăng Vũ cũng đã đi tới bên đây.

Diệp Vân Phong lập tức đi lên giao phó vị trưởng lão đứng đầu:

- Ngươi lập tức trở về hồi báo cho chư vị thái phu nhân, nói lão cung chủ đã trở lại, cũng đã tìm được hai vị tiểu tổ tông, đợi lát nữa chúng ta sẽ về!

- Lão cung chủ đã trở lại?

Người nọ kinh hô một tiếng, trên mặt lộ vẻ kích động.

- Phải, tạm thời đừng quá ồn ào, miễn ra tai vạ, hết thảy chờ lão cung chủ trở về tiếp tục định đoạt!

Diệp Vân Phong dặn dò.

Người nọ gật mạnh đầu, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất quay về cung báo cáo.

Đây là đại sự làm cho người ta vô cùng hưng phấn!

Người nọ vừa về tới trong cung, lập tức chạy lên hậu viện sau núi, nơi đó là nơi ở của chư vị thái phu nhân.

Nhưng hắn còn chưa kịp chạy tới sau núi đã có người đi ra chặn đường.

Bởi vì sau núi đa số là nữ quyến ở lại, người bình thường căn bản không thể tiến vào nơi đây.

Mà người kia quá mức hưng phấn, quên mất phải báo cáo với cung chủ Tân Lập, để cung chủ đem tin tức báo cho chư vị thái phu nhân mới đúng.

Hiện tại hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ xem có được châm chước hay không, gấp giọng nói:

- Mấy vị trưởng lão, ta phụng lệnh Vân Phong thái thượng trưởng lão có việc gấp bẩm báo với chư vị thái phu nhân, xin hãy để cho ta lên núi!

- Ngươi có lệnh bài của Vân Phong thái thượng trưởng lão hay không?

Thiên tôn đỉnh canh giữ sơn môn lạnh lùng hỏi.

- Vậy thì không có, hắn chỉ truyền khẩu dụ cho ta mà thôi, việc này quan hệ đến đại sự trong cung, xin chư vị trưởng lão tin tưởng tiểu đệ.

Người nọ thập phần lo lắng nói.

- Nếu sự tình quan hệ đến đại sự trong cung, vì sao không đi bẩm báo với cung chủ trước, chư vị thái phu nhân đã không quản chuyện trong cung nhiều năm, điều này chẳng lẽ ngươi không rõ sao?

Thiên tôn đỉnh hừ lạnh nói.

Người nọ nháy mắt tuôn mồ hôi lạnh, không biết hiện tại nên đi về bẩm báo với cung chủ hay đem chuyện này nói cho họ nghe, để họ đi bẩm báo tốt hơn.

Đúng lúc này hai đạo nhân ảnh từ một phương hướng lướt tới.

Hai người một nữ một nam, nữ xinh đẹp yêu kiều, quý khí bức người, nam anh tuấn tiêu sái, phong lưu bất phàm.

Hai người này chính là nữ nhi cùng nhi tử của Lăng Tiếu, Lăng Oánh cùng Lăng Duyệt.

Họ biết hai tiểu tổ tông mất tích nên lập tức xuất quan, nghĩ muốn đi dò tìm tình huống mới.

- Các ngươi đang làm gì đó?

Lăng Oánh mở miệng hỏi.

Mọi người cung kính thi lễ với Lăng Oánh cùng Lăng Duyệt, trưởng lão được Diệp Vân Phong gọi về báo tin liền giành nói trước:

- Hồi tiểu thư thiếu gia, Vân Phong thái thượng trưởng lão lệnh cho ta về bẩm báo với chư vị thái phu nhân, nói lão cung chủ đã trở về, hai vị tiểu tổ tông cũng bình yên vô sự, thỉnh thái phu nhân không cần quá lo lắng, họ sẽ lập tức trở về cung!

- Cái gì, ngươi…ngươi nói lão cung chủ đã trở về sao?

Lăng Duyệt kinh hô.

- Vân Phong thái thượng trưởng lão đã nói vậy!

Người nọ đáp.

- Tỷ, tỷ có nghe không, hắn…hắn nói lão cung chủ đã trở lại, đây không phải nói cha đã về rồi sao?

Lăng Duyệt lộ ra vẻ mặt khó thể tin nói.

Trong đôi mắt đẹp của Lăng Oánh nổi lên nước mắt, nàng vội vàng gật đầu:

- Chúng ta về cung báo cho các vị mẫu thân, họ sẽ cao hứng vô cùng!

Dứt lời hai người lập tức bay vào sau núi.

Lúc họ mang tin tức báo cho mọi người, một nhóm nữ nhân không nhịn được bật khóc nức nở.

- Tiểu tử kia rốt cục đã chịu trở lại, đúng là tên bất hiếu, ô ô…

Mộng Tích Vân khóc lớn tiếng nhất, khuôn mặt đầy nước mắt, nhìn ra được bà vô cùng tưởng niệm nhi tử.

Bạch Vũ Tích nhào vào trong ngực bà khóc hỏi:

- Mẹ, mẹ…mẹ nói thiếu gia có phải thật sự đã trở lại hay không?

Nàng chỉ sợ mình nằm mộng, một khi tỉnh lại không còn điều gì tồn tại.

- Hẳn là đã trở lại, tiểu tử Vân Phong sẽ không lấy chuyện này gạt chúng ta!

Mộng Tích Vân khẳng định nói.

Một nhóm nữ nhân đều an ủi lẫn nhau, khẩn cấp muốn đi ra ngoài gặp mặt trượng phu mà họ đã tưởng niệm nhiều năm.

Lúc này Phượng Tiêm Vận mở miệng nói:

- Các tỷ muội, chúng ta đừng khóc nữa, nếu hắn về để hắn nhìn thấy bộ dạng khó xem của chúng ta, chỉ sợ hắn sẽ ghét bỏ chúng ta!

Lời này của Phượng Tiêm Vận quả nhiên hữu hiệu, ngay cả Cát Bội Hân cũng không bình tĩnh.

- Muội về trang điểm lại!

Cát Bội Hân lau nước mắt nói, vội vàng đi nhanh về phòng của mình.

- Muội về thay quần áo!

Vi Đại Nhi nói xong cũng nhanh chóng rời đi.

Mấy nữ nhân còn lại đều tìm lý do quay về phòng mình sửa soạn lần nữa.

Nhìn một nhóm nữ nhân hốt hoảng thất thố, Mộng Tích Vân thở dài nói:

- Tiếu nhi cũng thật là, có nhiều người vợ như hoa như ngọc vậy mà cũng nhẫn tâm rời đi mấy chục năm, lần này trở về phải giáo huấn hắn một chút mới được!

Tin tức Lăng Tiếu trở về nháy mắt như thuốc nổ mạnh kinh động toàn bộ người của Tiếu Ngạo cung.

Cho dù là thái thượng trưởng lão quanh năm bế quan cũng xuất quan chạy ra, kể cả Hàn lão đã không hỏi chuyện đời thật nhiều năm đều đi ra ngoài.

Bây giờ Hàn lão đã là dược tiên sư bát giai, còn là một bán thánh hoàng, địa vị chỉ dưới Lăng Tiếu mà thôi, những người khác căn bản không thể so sánh với hắn.

Mà địa vị của hắn trong Trung Vực đã là hạng nhất hạng nhì, lúc trước khi Phượng Lăng Thiên kết hôn cùng Bạch Nguyệt Mai, có vài thánh giả Linh Vũ các đến Tiếu Ngạo cung làm khách, cả đám người dị thường ngạo khí, trong lòng có chút khinh thường Tiếu Ngạo cung.

Nhưng sau khi Hàn lão đi ra chủ trì hôn lễ, các thánh giả Linh Vũ các đều biến thành ngoan ngoãn, thái độ lập tức tốt vô cùng.

- Tiểu tử đó rốt cục đã trở lại, không biết lần này hắn chuẩn bị cho chúng ta bất ngờ gì đáng vui mừng đây!

Hàn Khai đi tới chủ điện cười sang sảng nói.

- Tham khiến Hàn lão!

Toàn bộ nhân vật huyền đế trong chủ điện đều khom người thi lễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK